Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1936 - Chương 2191: Hàng Trăm Nghìn Tỷ Danh Vọng

Chương 2191: Hàng trăm nghìn tỷ danh vọng Chương 2191: Hàng trăm nghìn tỷ danh vọngChương 2191: Hàng trăm nghìn tỷ danh vọng

Sau nửa canh giờ, mười vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan thành công vượt qua thiên kiếp, châm chậm rơi xuống rồi được Diệp Phong dùng sức mạnh thế giới bao phủ, phòng ngừa chúng bị người ta cướp đi.

Trên mặt đất, hầu hết đệ tử Phiếu Miểu tông đời thứ hai đến đời thứ tám đều nuốt nước miếng một cái, cảm thấy rất nhanh mình có thể nhận được Cửu Chuyển Huyền Đan mong nhớ ngày đêm.

Quả nhiên!

Chỉ thấy Diệp Phong phất ống tay áo một cái, trong đó sáu vạn năm ngàn viên Cửu Chuyển Huyền Đan chầm chậm rơi xuống, chia nhau lơ lửng trước mặt từng đệ tử đời thứ hai đến đời thứ tám.

"Luyện hóa đan dược rồi xung kích Tiên Đế cảnh đi! Từ hôm nay trở đi, ngoại trừ đệ tử mới thì trong Phiếu Miểu tông của chúng ta dù là một con lợn cũng có tu vi Tiên Đế."

Nói xong, Diệp Phong thu hồi đan dược còn sót lại.

Trên mặt đất, các đệ tử tay nâng Cửu Chuyển Huyền Đan với vẻ mặt kích động, vội trở lại phòng mình để bắt đầu luyện hóa.

"Ngay cả ta cũng có Cửu Chuyển Huyền Đan? !" Diệp Thanh Liên câm một viên đan dược trừng mắt nhìn, chợt nở nụ cười: "Mặc dù ta đã là Tiên Đế tâng năm, nhưng không có nghĩa là không thể dùng Cửu Chuyển Huyền Đan, viên đan dược có thể giúp tu vi của ta tăng lên rất nhiều!"

Sau khi luyện hóa đan này, nàng chưa thể tấn thăng lên Tiên Đế tâng sáu, nhưng có thể tiết kiệm một số năm khổ tu, chỉ cần khổ tu thêm một thời gian là có thể phá cảnh.

“Hâm mộ quái"

Những cường giả thế lực lớn không thể thu được Cửu Chuyển Huyền Đan cũng hâm mộ nhìn về hướng đệ tử Phiếu Miểu tông, cũng làm mười vạn thiên kiêu đang khảo hạch mặt mũi tràn đầy hưng phấn, hận không thể lập tức thông qua khảo hạch.

"Ta nhất định phải trở thành đệ tử của Phiếu Miểu tông!"

"Ta muốn trở thành người đứng đầu trong cuộc thi võ!"

Các thiên kiêu cứ như điên cuồng.

Âm ầmI

Không bao lâu sau, trên không Phiếu Miểu tông có số lượng lớn lôi kiếp xuất hiện, là các đệ tử đang trùng kích Tiên Đế cảnh.

Mấy vạn người cùng xung kích Tiên Đế tạo nên thanh thế to lớn, chấn thiên động địa, trong phạm vi những nơi đã biết trong Vũ Trụ hiện nay, vô số tu hành giả đang nhìn đến đây với ánh mắt chấn động.

Danh vọng của Phiếu Miểu tông tăng vọt lên trong nháy mắt!

[ Giá trị danh vọng + 8. 87 tỷ ] [ Giá trị danh vọng +9. 89 tỷ]

Vô số tiếng nhắc nhở vang lên khiến Diệp Phong nhếch miệng cười, thầm nghĩ rốt cục giá trị danh vọng cũng tăng lên rồi.

Trong khoảng thời gian trước, giá trị danh vọng của Phiếu Miểu tông mắt đã sắp đột phá trăm nghìn tỷ, nhưng không biết vì cái gì mà khi đạt tới 99 vạn tỷ thì lại kẹp lại, xu hướng gia tăng rất chậm.

Hắn từng hỏi qua hệ thống, hưng đối phương lại không nói cái gì cả. 1 Đinh, giá trị danh vọng của Phiếu Miểu tông đột phá trăm nghìn tỷ, giải khóa Linh Thú các tâng mười ba, chúc mừng chưởng môn thu hoạch được một túi may mắn, xin hãy mở ra trong vòng ba ngày. ]

Tiếng nhắc nhở của hệ thống lập tức vang lên.

Nhưng vậy còn chưa kết thúc, khi mấy vạn đệ tử của Phiếu Miểu tông độ kiếp trở thành Tiên Đế thì giá trị danh vọng bắt đầu tăng trưởng với tốc độ mấy vạn tỷ mỗi giây.

Không bao lâu sau, giá trị danh vọng của Phiếu Miểu tông lại điên cuồng lên đến hàng trăm nghìn tỷ.

“Thật là mạnh!"

Cả Diệp Phong cũng không khỏi líu lưỡi, chợt nhìn về phía Hồ Phi Phi, nói: "Phi Phi, không cần để ý đến chúng ta, các ngươi tiếp tục tiến hành tuyển chọn đệ tử đời thứ chín đi."

"Được rồi!" Hồ Phi Phi gật đầu.

Nàng nhìn về phía mười vạn thiên kiêu bọn Chúc Niệm Niệm, cao giọng nói: "Tiếp theo bắt đầu thi võ. Vì đảm bảo an toàn cho các ngươi, lần này áp dụng luận bàn chiến đấu với phục chế thể của mình trong mộng, tránh để các ngươi bị thương trong hiện thực."

Sau một khắc, mười vạn thiên kiêu lập tức khoanh chân tại chỗ, cảm giác mình ngủ thiếp đi, mà trên không xuất hiện hình ảnh của bọn họ trong mộng cảnh.

Trong hình ảnh, bọn họ xuất hiện trong một mảnh tinh không mênh mông, trước mặt có quang huy hiển hiện, ngưng tụ ra hóa thân trong mộng có chiến lực giống bản thể của bọn họ y như đúc.

"Thi võ bắt đầu!" Khi Hồ Phi Phi ra lệnh một tiếng, mười vạn thiên kiêu lập tức bị hoá thân trong mộng tấn công.

Âm!

Không đến bao nhiêu hiệp đã có người bị đánh bay bay, không phải là đối thủ của hóa thân.

"Sao ta lại mạnh như vậy?" Có thiên kiêu ngơ ra, căn bản đánh không lại hóa thân, mà lại bị đè xuống đánh tơi bời.

Nhưng điểm số của bọn họ vẫn là không ngừng tăng lên.

Chỉ cần đánh trúng phân thân hoặc là ngăn cản đòn tiến công, hay tránh né được cũng có thể lấy điểm.

"Các ngươi xem, Chúc Niệm Niệm thật mạnh!"

Đám người nhìn về phía một hình ảnh trong đó, phát hiện Chúc Niệm Niệm đang đánh ngang tay với phân thân của mình, căn bản không phải cục diện bị đánh như những người khác.

Âm!

Chúc Niệm Niệm và hóa thân của nàng cùng xuất thủ, gần như hoàn toàn dự đoán trước được đòn tiến công của đối phương, nhìn tựa như đánh nhau với tấm kính, hai bên bất phân thắng bại.

Trái lại những thiên kiêu khác lại bị phân thân áp chế.

"Chúc Niệm Niệm là Chúc Long, đôi mắt không giống người bình thường, khả năng cảm ứng cường đại nên có thể đánh ngang tay với phân thân." Diệp Phong nhận xét như vậy.

Đám người nghe thế thì hoàn toàn biến sắc.

Thiếu nữ tóc trắng này lại là Chúc Long!

Khó trách...

Khảo hạch vẫn còn tiếp tục, bởi vì Hồ Phi Phi đưa ra quy định quá trình đối chiến chỉ cần kiên trì nửa canh giờ, nếu không kiên trì được lâu như vậy cũng có thể rời đi.

Tóm lại, kiên trì càng lâu thì điểm số càng cao.

"Xem kìa, Chúc Niệm Niệm lên đến tám ngàn điểm."

"Song phương chiến đấu thật đặc sắc!"

Chúc Niệm Niệm không ngừng đối kháng phân thân của mình, từ lúc ban đầu đánh nhau ngang tay đến hiện tại dân dần hơi chiếm thượng phong, càng làm mọi người rung động.

OanhI

Có người không kiên trì nổi lại bị phân thân đánh bại, đột nhiên tỉnh lại trong lúc ngủ mơ.

"Ba ngàn tám trăm điểm?"

"Ta chỉ có bốn ngàn bốn trăm điểm."

"Ta sáu ngàn điểm, còn đỡ."

Lần lượt có người bị hóa thân của mình đánh bại, trở về hiện thực, họ nhìn điểm số đáng thương mà trên mặt đầy vẻ xấu hổ, một lúc sau vẫn không biết nên nói cái gì.
Bình Luận (0)
Comment