Chương 2196: Con đường phong thánh hoàn toàn mới
Chương 2196: Con đường phong thánh hoàn toàn mớiChương 2196: Con đường phong thánh hoàn toàn mới
"Là chưởng môn!" Trương Thiên Nguyên nhìn vê phía nơi xa, phát hiện Diệp Phong và Hồ Phi Phi đang đứng trên đỉnh núi cao như ngọn núi Thái Cổ để cải tạo cả Bắc Đế tinh.
Từng bia đá cổ xưa đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Vô số sơn mạch đặc thù chuyên dụng để tôi luyện tâm cảnh xuất hiện, một khi tiến vào trong đó sẽ bị lạc lối, chỉ khi kiên định chân ngã mới có khả năng đi ra.
"Tôi luyện bản thân cho tốt đi!"
Diệp Phong nhìn về phía các đệ tử Trương Thiên Nguyên rồi mang theo Hồ Phi Phi tiến vê ngôi sao thứ hai trên con đường phong thánh, tiếp tục sử dụng Vạn Hóa Chi Thủ tiến hành cải tạo nơi đó.
"Thật là chưởng môn!"
“Trời ạt"
"Ngài ấy có thể khiến Bắc Đế tinh trở thành thánh địa tu hành trong thời gian ngắn như vậy, thủ đoạn này thật sự quá chấn động."
Các đệ tử lộ ra vẻ mặt sùng bái.
Trương Thiên Nguyên lấy lại tinh thần, nói với hơn mười đệ tử đời thứ chín bên người: "Không sai, đó chính là chưởng môn, trong thiên hạ cũng chỉ có ngài ấy có thể làm được những chuyện này, được rồi, tiếp theo chúng ta đi rèn luyện đi!"
"Được." Các đệ tử đời thứ chín cùng gật đầu.
Bảy ngày sau, trạm cuối cùng trên con đường phong thánh, Thiên Đế tinh.
Trong tình huống bình thường, một khi có thể đi hết con đường phong thánh một lần, cuối cùng đi đến Thiên Đế tinh, trải qua khảo nghiệm ở nơi này liền có thể trở thành Thiên Đế.
Nhưng bây giờ thì khác. Toàn bộ con đường phong thánh trải qua sự cải tạo của Diệp Phong, nếu có thể hoàn chỉnh đi đến Thiên Đế tinh và thu hoạch được cơ duyên trong đó thì tối thiểu có thể trở thành Chuẩn Thánh tầng ba.
Lợi hại hơn một chút có thể trở thành Chuẩn Thánh tầng bốn.
Nếu là thiên kiêu vừa kết thúc hành trình Bắc Đế tinh liền có thể tấn thăng đến Thiên Đế, một khi xông qua trạm tôi luyện Bắc Đế tinh cuối cùng thì có thể trực tiếp phong thánh!
"Làm xong rồi!"
Sau khi Diệp Phong hoàn thành cải tạo Thiên Đế tinh và để vào rất nhiều bia đá ẩn chứa đạo pháp ở chỗ này thì nhìn về phía Hồ Phi Phi bên người: "Tiếp theo chúng ta phải đi vào sâu trong Vũ Trụ để tìm kiếm một vật."
"Tìm cái gì?" Hồ Phi Phi lập tức cảm thấy hứng thú.
"Là Thần binh Thiên Tôn do Ngự Linh Thiên Tôn để lại, còn nó như thế nào thì tạm thời ta không rõ lắm, chỉ biết hình như nó nằm sâu trong tinh không Tam Thiên giới." Diệp Phong nói như vậy.
"Là Thần binh Thiên Tôn sao!" Hồ Phi Phi kinh ngạc trừng to đôi mắt: "Vậy chẳng phải là rất lợi hại?"
"Tất nhiên là lợi hại." Diệp Phong gật đầu, nói: "Trải qua khoảng thời gian thôi diễn này, ta đã xác định đại khái được vị trí của Thần binh Thiên Tôn, tiếp theo ngươi đi cùng ta tiến vào tinh không Tam Thiên giới một chuyến."
"Được rồi!" Hồ Phi Phi gật gật đầu. Ra —
Hai người xé rách hư không, biến mất không thấy đâu nữa.
Sâu trong tinh không của Tam Thiên giới, Diệp Phong và Hồ Phi Phi cùng nhau đi đến, đáp lên một ngôi sao hoang vu rồi nhìn khắp xung quanh, sau đó lại không có phát hiện mang tính thực chất nào cả.
"Chưởng môn, ngài xác định là ở chỗ này?" Hồ Phi Phi nhún vai.
"Căn cứ vào cảm ứng của ta thì hẳn ngay gần đây, nếu như không ở ngôi sao này thì có khả năng ở tỉnh không xung quanh, tóm lại không cách nơi này quá xa." Diệp Phong chắc chắn đáp.
Đây là cảm ứng tâm linh sau khi tu luyện « Vạn Hóa Chi Thủ » , cho dù cách hơn phân nửa Vũ Trụ, hắn vẫn có thể cảm ứng được khí tức yếu ớt của Thân binh Thiên Tôn kia.
Thế là một hiện tượng kỳ quái phát sinh.
Khi bọn họ đi tới đây, Diệp Phong phát hiện cảm ứng của mình đối với Thần binh Thiên Tôn đột nhiên lại biến mất.
Giống như đối phương không ở nơi này.
Nhưng hắn vững tin trong vùng không gian này có giấu thần binh do Ngự Linh Thiên Tôn để lại kia.
"Nhưng gần đây không có cái gì cả." Hồ Phi Phi nhìn ra xung quanh, trên mặt đầy vẻ bất đắc dĩ, dứt khoát đặt mông ngồi xuống một phiến đá bằng phẳng rồi lấy ra một xâu nướng bắt đầu ăn luôn tại đây.
"Đừng có ăn, cùng ta đi tìm mau." Diệp Phong thúc giục.
Hồ Phi Phi cắn hai ba cái đã nuốt mất xâu nướng này? Sau đó phủi mông một cái đi theo dạo lòng vòng trên ngôi sao hoang vu với Diệp Phong để tìm kiếm Thần binh Thiên Tôn.
Âm ầmI
Đúng lúc này, ngôi sao này chấn động mãnh liệt, giống như phát sinh địa chấn siêu cấp, hấp dẫn sự chú ý của hai người, vội vàng đi vào tinh không chờ đợi.
Xoạt xoạt!
Không bao lâu sau, cả ngôi sao trực tiếp nổ tung, lộ ra hạch tâm nóng cháy, trong đó dựng dục một hài nhi sắt thép to lớn cao chừng trăm mét.
Hắn không phải là Nhân tộc, mà là Thần tộc.
"Oa oa oal" Hài nhi bỗng khóc nỉ non, thân thể hấp thu năng lượng hạch tâm của ngôi sao này rồi dần dần lớn mạnh, rất nhanh đã bành trướng đến cao ngàn mét, toàn thân đều là cơ bắp.
Hình dạng của hắn cũng thành hình thái thiếu niên, tu vi có thể so với Thiên Tiên.
"Các ngươi là ai?"
Thiếu niên Thần tộc nhìn về phía Diệp Phong và Hồ Phi Phi, phát hiện mình hoàn toàn không nhìn thấu bọn họ.
"Chưởng giáo của Phiếu Miểu tông đại lục Thần Châu, Diệp Phong."
"Hộ pháp của Phiếu Miểu tông, Hồ Phi Phi."
Hai người lần lượt tự giới thiệu.
"Phiếu Miểu tông? Trong trí nhớ truyền thừa của ta căn bản không có tông môn này, còn nữa, Thần Châu. .. Hình như địa danh này bị khắc trong trí nhớ truyên thừa của ta, bảo ta sau khi tỉnh dậy liền đi qua nơi đó tu hành." Thiếu niên Thần tộc nhíu nhíu mày.
Thân hình của hắn từ từ nhỏ dần, cho đến khi trở thành kích thước bình thường, nhưng toàn thân vẫn giống như sắt thép lóe ra tia sáng kim loại lạnh lẽo. "Ngươi được dựng dục ở chỗ này từ lúc nào?" Diệp Phong bỗng hỏi thăm.
"Không nhớ rõ, từ khi ta bắt đầu có ý thức thì vẫn luôn ẩn thân trong hạch tâm ngôi sao này, chắc đã qua được trên trăm vạn năm rồi!" Thiếu niên Thần tộc phân tích.
“Trăm vạn năm?” Diệp Phong nhướn mày lên.
Trên trăm vạn năm trước, hình như cửu đại Thiên Tôn mới ngã xuống không bao lâu, Thần binh Thiên Tôn do Ngự Linh Thiên Tôn lưu lại rất có khả năng đã bị để ở chỗ này vào lúc đó, có lẽ thiếu niên Thần tộc trước mắt này biết cái gì đó.
Nghĩ đến cái này, Diệp Phong hỏi: "Những năm qua ngươi có phát hiện xung quanh có hiện tượng đặc thù hay không?”