Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1960 - Chương 2215: Hắc Ngục Ma Tông, Khách Hàng (Tt)

Chương 2215: Hắc Ngục Ma Tông, khách hàng (tt) Chương 2215: Hắc Ngục Ma Tông, khách hàng (tt)Chương 2215: Hắc Ngục Ma Tông, khách hàng (tt)

Sau một khắc, mấy Giới Nguyên bảo bình xuất hiện. Tỷ lệ những bảo bình này chuyển hóa chỉ có năm phần trăm.

Đa số năng lượng hư không bị Giới Nguyên bảo bình hấp thu đều bị Tiểu Vũ Trụ của Diệp Phong hút hết, chỉ có năm phần trăm lượng được chuyển hóa thành Giới Nguyên rồi rơi vào tay những Tiên Đế này.

Gần đây còn có mười mấy cây Đại Bàn Đào trưởng thành, đó là phiên bản bán ra ngoài, sau khi ăn vào có thể tăng thọ nguyên lên ngàn năm, làm vững chắc căn cơ của mình.

Sở dĩ những Tiên Đế này thuận tiện mua sắm Đại Bàn Đào là vì tăng thọ nguyên cho mình để sống lâu một chút.

"Giá cả của Giới Nguyên bảo bình và Đại Bàn Đào đều là một bảo vật cấp Tiên Tôn đỉnh phong." Diệp Phong nói.

"Đại Bàn Đào cũng đắt như thế?" Mấy Tiên Đế trừng to đôi mắt.

Diệp Phong cười nói: "Giá của Giới Nguyên bảo bình là cố định không nổi, nhưng Đại Bàn Đào thì căn cứ vào người mua để định giá. Các ngươi ngẫm lại xem, mỗi người ăn một quả Đại Bàn Đào chỉ có thể tăng thọ ngàn năm. Mà giá trị hai ngàn năm thọ nguyên của một Nhân Tiên và một Tiên Đế có thể giống nhau sao?"

"Thọ nguyên ngàn năm của những Tiên Đế các ngươi không phải trân quý hơn Nhân Tiên cảnh hay sao?"

"Bởi vậy ta chỉ muốn tốt cho các ngươi thôi!"

"Không định giá như thế thì ta sợ sau khi các ngươi ăn Đại Bàn Đào sẽ cảm thấy mình thiệt thòi."

Nói xong, Diệp Phong nhếch miệng cười một tiếng.

Mấy tên Tiên Đế kia khóc không ra nước mắt, nhưng vì có thể sống lâu mấy ngàn năm, họ vẫn cắn răng mỗi người mua sáu quả Đại Bàn Đào thành thục.

"Đa tạ Diệp chưởng môn bán ra bảo vật."

"Diệp chưởng môn, cáo từt"

Mấy Tiên Đế lấy được Giới Nguyên bảo bình và Đại Bàn Đào xong thì buồn rười rượi mà rời đi.

"Đi thong thả, lần sau lại đến!" Diệp Phong phất phất tay, nụ cười dân dần trở nên gian thương.

Chờ những Tiên Đế này hoàn toàn biến mất trong tâm mắt, Diệp Phong sờ cằm và nói: "Lôi Vô Đạo à Lôi Vô Đạo, ngươi thật sự cho rằng ta không biết đây là âm mưu của ngươi? Hành động của ngươi đều là đang làm công cho ta.'

Nói xong, hắn gặm một quả Đại Bàn Đào. Mùi thơm nồng đậm lan tỏa giữa răng môi khiến Diệp Phong rất hưởng thụ, nhưng khi ánh mắt hắn rơi vào hải vực phương Nam lại trở nên lạnh lẽo.

"Hắc Ngục Ma Tông!"

"Gần đây người của thế lực này càng ngày càng càn rỡ, phải xuất thủ cảnh cáo bọn chúng mới được, nếu bọn chúng dám đánh trả thì đánh chết là được."

Nụ cười của Diệp Phong dần dần trở nên âm hiểm, không chỉ không lo lắng bị Hắc Ngục Ma Tông trả thù, thậm chí còn hi vọng bọn họ chủ động ra tay với Phiếu Miểu tông.

Chỉ có như vậy thì hắn mới có lý do xuất thủ.

Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, Diệp Phong gọi hơn mười thành viên tông môn đã tấn thăng thành Tiên Đế tầng ba mươi như Mặc Oanh, Hoắc Vân Kiệt, Long Thiên Tinh, Bình Đầu Ca, Hồ Đại Hồng tới. "Chưởng môn, có gì phân phó?" Đám người hỏi.

"Trong khoảng thời gian gần đây, thành viên của Hắc Ngục Ma Tông luôn xưng vương xưng bá bên ngoài, các ngươi có thể dẫn những đệ tử khác ra ngoài rèn luyện, gặp phải chuyện bất bình có thể xuất thủ giáo huấn, thậm chí là giết chết." Diệp Phong mỉm cười và nói.

"Đệ tử đã rõI"

Bọn người Mặc Oanh rất thông minh, lập tức lĩnh hội được ý đồ của Diệp Phong nên cấp tốc rời đi.

Diệp Phong nhìn đám người đi xa thì khóe miệng hơi nhếch lên, cười nói: "Trò hay mở màn."

Đại lục Thân Châu, Ngọc Mã thành.

Mười năm trước nơi này chỉ là một tòa thành nhỏ có mấy chục vạn người ở, người mạnh nhất chỉ đến Thần Nguyên cảnh đỉnh phong, xem như mảnh đất nghèo nàn xếp chót.

Nhưng ba tháng trước Ngọc Mã thành xuất hiện một tòa linh mạch Thánh cấp, khiến cho linh khí ở nơi đây trở nên nông đậm, các tu hành giả chen chúc tới chiếm cứ nơi này.

Hiện nay, Ngọc Mã thành có được hơn ngàn vạn người, người mạnh nhất đã đạt đến Tiên Tôn đỉnh phong, nơi này trở thành thánh địa tu hành.

Chát -l

Trong một tửu lâu, một tên đệ tử đến từ Hắc Ngục Ma Tông ăn cơm xong thì không chỉ không trả tiên, còn đánh ông chủ của cửa hàng một bàn tay và quát: "Giao linh thạch và thiên tài địa bảo trong tiệm của các ngươi ra đây, nếu không bản tọa liền đập phá tiệm này!"

Nghe vậy, ông chủ cửa hàng giận dữ quát: "Hỗn trướng, ngươi muốn ăn cơm chùa?”

Vừa dứt lời, ông chủ cửa hàng lập tức phóng ra khí tức cấp bậc Thiên Đế, ý đồ đánh bay tên đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông này ra ngoài rồi buộc gã làm công cho cửa tiệm.

"Ôi nha, còn dám phản kháng!" Tên đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông lập tức lấy ra một lệnh bài màu đen đại diện cho Hắc Ngục Ma Tông, toả ra khí tức làm cả ông chủ cửa hàng và tất cả thực khách sợ hãi.

"Là người của Hắc Ngục Ma Tông!"

“Đại nhân tha mạng!"

"Là chúng ta có mắt không biết Chân Tiên!"

Ông chủ cửa hàng và thực khách chung quanh lập tức quỳ xuống đất, không ngừng dập đầu run lẩy bẩy.

"Vậy mới đúng chứ!"

Tên đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông nhe răng cười, mặc dù chỉ có tu vi Phá Hư cảnh tâng một, nhưng vẫn tung một cước đạp bay ông chủ cửa hàng ra ngoài, cưỡng ép lấy bảo vật trong quầy hàng đi.

"Lần sau ta sẽ tới nữa." Trước khi đi, đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông còn vỗ vỗ mặt và nhổ một ngụm nước bọt lên mặt ông chủ cửa hàng, sau đó mới nghênh ngang rời đi.

"Đáng hận!"

Ông chủ nhìn đối phương đi xa, hai nắm đấm giấu trong tay áo siết chặt lại, hận không thể làm thịt đối phương, nhưng phía sau tên kia là Hắc Ngục Ma Tông, cho dù tu vi kém xa ông ta thì cũng không thể động vào.

Trên đường phố, tên đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông cười ha ha.

"Có tông môn làm chỗ dựa, cho dù là Thiên Đế cũng không dám đụng vào một sợi lông của ta, quá sung sướng!" Người này càng càn rỡ hơn. "Oa rống!"

Trên bầu trời bỗng có một tiếng rống vang lên, khiến tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một trảo ấn bắn ra kim quang đập xuống đánh nát tên đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông cuồng vọng kia thành bột mịn.

"Chỉ là đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông cũng dám làm xăng làm bậy ở đại lục Thân Châu, nhớ kỹ, người giết ngươi chính là Bình Đầu Ca của Phiếu Miểu tông!" Một giọng nói kiều mị vang lên.
Bình Luận (0)
Comment