Chương 2222: Đánh nổ Sơn Môn Ma Tông
Chương 2222: Đánh nổ Sơn Môn Ma TôngChương 2222: Đánh nổ Sơn Môn Ma Tông
"Diệp Phong kinh khủng như thế sao?" Hơn mười Tiên Đế đỉnh cấp của Hắc Ngục Ma Tông vô thức mở miệng, giữa hai đầu lông mày tràn đầy lo lắng.
"Hắn thật sộ rất mạnh." Tử Tịch Tiên Đế gật đầu: "Ngay cả ta cũng không nắm chắc giết được hắn, phải đợi tông chủ trùng sinh trở về mới có thể xóa sổ người này."
"Nói cách khác, chúng ta phải lui binh?" Một tên Tiên Đế tâng năm mươi hỏi.
"Ừm, mau gọi người của tông môn trở về, để tránh bị Diệp Phong và người của Phiếu Miểu tông săn giết." Tử Tịch Tiên Đế ra lệnh.
"Tuân lệnh."
Đám người nhao nhao gật đầu, lấy ra lệnh bài truyền tấn để đưa tin cho thuộc hạ do mình thống lĩnh, bảo bọn họ đừng tiếp tục làm ác ở các nơi trên đại lục Thần Châu nữa, phải sớm trở vê Hắc Ngục Ma Tông, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Các nơi trên đại lục Thần Châu, vô số Đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông nhận được tin tức này thì vội chạy về bằng tốc độ nhanh nhất.
Giờ phút này, trên Tây Vực đại lục Thân Châu.
Ba người Diệp Phong, Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi đứng ngạo nghễ trong hư không, lạnh lẽo nhìn về hướng hải vực phương Nam. Đó là nơi Hắc Ngục Ma Tông tọa lạc.
Long Thiên Tinh hỏi: "Chưởng môn, kế tiếp nên quay về tông hay tiếp tục săn giết người của Hắc Ngục Ma Tông?”
Kiều Giai Hi thì không hỏi gì, Diệp Phong bảo hắn làm gì thì hắn sẽ lập tức chấp hành.
"Đánh tới Hắc Ngục Ma Tông!"
"Giết bọn chúng cho thống khoái!"
Diệp Phong chỉ hai ngón tay về hướng Hắc Ngục Ma Tông, thanh âm thâm trâm mạnh mẽ, khiến cho Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi bên cạnh có cảm giác bành trướng, chiến ý tăng vọt.
RẹtI
Ba người xé rách hư không, sau một khắc liền xuất hiện ở nơi sâu trong hải vực phương Nam, cách Hắc Ngục Ma Tông chỉ có mấy vạn dặm, cũng xem như rất gần.
"Diệp Phong, ngươi muốn làm gì?" Tử Tịch Tiên Đế nhìn thấy ba người Diệp Phong thì lập tức mang theo hơn mười Tiên Đế đứng trước sơn môn Hắc Ngục Ma Tông, phát ra giọng nói lạnh lão.
"Ta đến giết các ngươi!" Diệp Phong đạm mạc nói.
"Giết chúng ta?" Tử Tịch Tiên Đế trừng mắt, sau đó chợt ngửa mặt lên trời cười điên cuồng.
"Ha ha ha! Thật sự là cuồng vọng tự đại, ngươi chỉ giết được mấy tên phế vật Hắc Long Tiên Đế, Yến Côn, ba Tiên Đế kim ngân đồng mà thật sự nghĩ mình vô địch sao? Ngươi có gan lặp lại những lời trước đó lần nữa không? Ngươi biết bây giờ mình đang làm gì không?" Trong giọng nói của Tử Tịch Tiên Đế tràn đầy tức giận.
"Ngươi còn cuồng hơn cả Yến Côn." Diệp Phong nói.
"Ta có thực lực." Tử Tịch Tiên Đế nói.
Gã là Tiên Đế tâng bảy mươi, phóng mắt nhìn khắp Vũ Trụ song sinh hiện tại, trong những Tiên Đế Viễn Cổ đã xuất hiện thì gã đủ để đứng trong hàng ngũ đầu, có tư cách để kiêu ngạo. "Thế giới này chưa bao giờ thiếu người có thực lực, những kẻ can đảm trêu chọc ta đều phải chết!" Diệp Phong lạnh nhạt nói.
"Trêu chọc ngươi? Rõ ràng là đệ tử của Phiếu Miểu tông các ngươi chém giết đệ tử Hắc Ngục Ma Tông chúng ta trước! Sao lại biến thành chúng ta trêu chọc ngươi?" Tử Tịch Tiên Đế cách không quát lớn.
Diệp Phong giễu cợt nói: "Đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông các ngươi không xứng làm người, đi cướp bóc đốt giết khắp nơi thì có khác gì Thiên Ngoại Tà Ma? Ăn cơm không trả tiền, trắng trợn cướp đoạt dân nữ, tùy ý đánh vào sơn môn của thế lực khác, bất luận là chuyện nào thì chúng cũng xứng chết một trăm lần!"
"Thế giới này cường giả vi tôn, những người kia quá yếu ớt, thôi thì thu gom tài nguyên cho Hắc Ngục Ma Tông chúng ta sử dụng chẳng phải là tốt hơn sao?" Tử Tịch Tiên Đế bình tĩnh giải thích.
"Dựa theo cách nói của ngươi thì đệ tử tông môn khác cũng có thể đánh chết đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông để cướp đoạt tài nguyên? Như thế thì hành động của đệ tử Phiếu Miểu tông chúng ta cũng chẳng có gì sai trái cả." Diệp Phong chế giễu lại.
Nghe vậy, Tử Tịch Tiên Đế hơi nheo mắt lại, cảm thấy mình nói không lại Diệp Phong nên dứt khoát quát lớn: "Thế giới này chung quy là thực lực vi tôn, Diệp Phong, ngươi mạnh đến mấy cũng chỉ đến Tiên Đế tâng sáu mươi, khuyên ngươi xéo đi nhanh lên, nếu không đừng trách bản đế ác độc."
"Hôm nay cho dù không diệt được Hắc Ngục Ma Tông các ngươi thì ta cũng muốn đập nát sơn môn của Hắc Ngục Ma Tông, cho các ngươi một bài học nhớ đời." Diệp Phong chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt rất lạnh lùng.
Một khi hắn tung ra Vạn Linh Bảo Bình thì có thể quét ngang tất cả mọi người trong Hắc Ngục Ma Tông. Nhưng bây giờ chưa phải lúc.
Tông chủ của Hắc Ngục Ma Tông còn chưa xuất hiện, sử dụng Vạn Linh Bảo Bình vào lúc này sẽ dọa chạy đối phương, cũng dễ đánh cỏ động rắn, không cách nào dẫn dụ con rắn lớn khác xuất hiện.
Bởi vậy hắn định dùng thực lực cá nhân.
"Thằng nhãi ranh, cuồng vọng!" Tử Tịch Tiên Đế cả giận quát: "Người của Hắc Ngục Ma Tông đều nghe cho ta, phải ngăn cản Diệp Phong, ai dám lui lại thì giết chết không luận tội!"
"Ta xem ai có dũng khí cản ta?" Thân thể Diệp Phong nhoáng một cái đã dẫn Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi đi tới trước sơn môn của Hắc Ngục Ma Tông.
"Chúng tiểu nhân, ngăn bọn chúng lại!" Một Tiên Đế tâng năm mươi chỉ vào Diệp Phong mà ra lệnh.
Người của Hắc Ngục Ma Tông đều không dám động. Đa số bọn họ đều là Tiên cảnh, hơi mạnh hơn thì bước vào Tiên Đế cảnh, nhưng cũng chỉ là tâng mười trở xuống, đừng nói ngăn cản Diệp Phong, dù là Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi bên cạnh Diệp Phong cũng không phải người mà bọn họ có thể đối phó.
"Người dám lui lại phía sau, giết không thal" Tử Tịch Tiên Đế lạnh lùng nói, khi gã phất ống tay áo một cái thì mấy trăm tên đệ tử của Hắc Ngục Ma Tông ý đồ đào tẩu lập tức bị pháp tắc nghiền nát, ngã xuống tại chỗ.
Bọn người của Hắc Ngục Ma Tông ý thức được mình đã leo lên phải thuyên giặc, cho dù không xuất thủ ngăn cản Diệp Phong thì cũng sẽ bị bọn người Tử Tịch Tiên Đế xóa bỏ.
Cho dù có thể chạy thoát, nhưng bởi vì bọn họ đã từng gia nhập Hắc Ngục Ma Tông, làm đủ điều xấu nên sẽ bị tu hành giả của thế lực khác vây công đến chết.
Trước sau đều không có đường lui.