Chương 2224: Tử Tịch Tiên Đế uất ức
Chương 2224: Tử Tịch Tiên Đế uất ứcChương 2224: Tử Tịch Tiên Đế uất ức
Phốc!
Chúng ngưng kết giữa không trung, trở thành một chữ "Sát" vàng óng ánh, tỏa ra hào quang quỷ dị rồi chiếu hết lên người Diệp Phong.
"Tử Chú Thuật?" Diệp Phong cười ha ha.
Đổi lại là Tiên Đế khoảng tâng năm mươi khác, một khi bị Tử Chú Thuật đánh trúng thì hồn phách chắc chắn sẽ tan nát, không đến một hô hấp sẽ hồn phi phách tán mà chất.
Nhưng Diệp Phong lại không mất lấy một sợi tóc.
Cho dù không có hình thái Thánh Thần thì hắn cũng không bị Tử Chú Thuật xóa bỏ.
"Sao Diệp Phong lại không có việc gì?”
"Có phải Tử Chú Thuật của ngươi mất hiệu lực hay không?”
Chúng Tiên Đế thấy thế đều hơi biến sắc.
"Một đám ngu xuẩn, cả Tử Tịch Tiên Đế cũng không làm gì được ta, chút thực lực của các ngươi cũng xứng giết ta?" Diệp Phong cười nhạo và nói.
Lời nói này làm chúng Tiên Đế tức giận đến giơ chân mắng to.
Mà đúng lúc này, Diệp Phong lại im hơi lặng tiếng biến mất, khi xuất hiện đã hiện lên ngay trước mặt Vũ Y Tiên Đế vừa sử dụng Trấn Yêu Đế Tháp.
"Không tốt, cứu ta!" Vũ Y Tiên Đế lập tức biến sắc.
Nhưng cho dù Tử Tịch Tiên Đế xuất thủ thì vẫn bị hình thái Thần Thánh đánh bay, mà Diệp Phong thì thừa cơ hội tịnh chỉ thành kiếm, hung hăng chém từ trên xuống dưới.
Loảng xoảng!
Trấn Yêu Đế Tháp cấp tốc sụp đổ, hóa thành một mảnh bột mịn và sóng năng lượng, một phần năng lượng bị Diệp Phong cắn nuốt, khiến Tiểu Vũ Trụ càng thêm lớn mạnh.
"Rốt cục cũng ra được rồi!" Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi thoát khốn, đi đến hai bên trái phải của Diệp Phong rôi mượn nhờ hình thái Thánh Thân che chở cho mình.
"Ngươi cũng phải chết!"
Sau khi Diệp Phong đánh nổ Trấn Yêu Đế Tháp thì giơ tay trái nắm chặt cổ áo của Vũ Y Tiên Đế, tay phải tịnh chỉ thành kiếm đâm vào mi tâm, xuyên thấu thức hải của gã.
"Không!"
Vũ Y Tiên Đế sợ hãi rống lên, ý đồ chạy trốn, lại phát hiện mình bị một sức mạnh đáng sợ áp chế, thần hồn cấp tốc tán loạn, mấy hô hấp sau đã mất mạng ngay tại chỗ.
Diệp Phong thừa cơ hội cắn nuốt năng lượng.
Tu vi của hắn lập tức đột phá Tạo Hóa cảnh tâng bốn mươi sáu, thực lực cũng tăng cường không ít.
"Một đám gà đất chó sành, thực lực chẳng ra sao cả mà cũng dám làm xằng làm bậy ở Thần Châu, thật sự cho rằng ai cũng chiều lòng các ngươi sao?" Diệp Phong lạnh lão nhìn toàn trường.
Hơn mười Tiên Đế Viễn Cổ bao gồm cả Tử Tịch Tiên Đế khi đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Diệp Phong đều sinh ra cảm giác sợ hãi từ sâu trong linh hồn.
"Diệp Phong quả thực là ma quỷ, rút lui đi!" "Không thể rút lui!"
"Chúng ta là Hắc Ngục Ma Tông, chờ tông chủ trở về nhất định có thể quét ngang Vũ Trụ, sợ cái gì?"
"Ngươi cũng nói là chờ tông chủ, hiện nay còn không biết tông chủ ở chỗ nào!"
Những Tiên Đế kia đã sinh ra ý rút lui.
Nhưng cũng có người quyết định lưu lại tử chiến.
"Một đám vô dụng, bố trí Hắc Ngục Sát Trận cho ta, cho dù không thể diệt sát Diệp Phong thì cũng pai phong ấn người này, sau đó chúng ta lại đi diệt Phiếu Miểu tông." Tịch Diệt Tiên Đế nổi giận nói.
"Đúng rồi!"
"Chúng ta còn có Hắc Ngục Sát Trận!"
Chúng Tiên Đế đột nhiên bừng tỉnh.
Đây là sát trận đỉnh cấp bọn họ phỏng chế dựa theo cấu tạo của Hắc Ngục, có Tử Tịch Tiên Đế là Tiên Đế tâng bảy mươi dẫn đầu, cộng thêm hơn mười Tiên Đế tâng năm mươi thi triển thì cho dù là Tiên Đế tầng bảy mươi lăm bị nhốt vào đó cũng không thể thoát thân.
"Bày trận!"
Khi Tử Tịch Tiên Đế ra lệnh một tiếng thì hơn mười Tiên Đế Viễn Cổ lập tức đứng ở những vị trí khác nhau, bao vây Diệp Phong, Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi ở giữa.
"Chưởng môn, bọn chúng muốn bày trận."
"Có nên rút lui hay không?”
Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi lần lượt mở miệng.
"Không cần lo lắng." Diệp Phong lắc đầu.
Hắn có được Giải Mật Chi Nhãn, tất nhiên không cần sợ hãi Hắc Ngục Sát Trận của đối phương, cho dù hắn bị vây khốn thì vẫn có thủ đoạn bảo vệ Phiếu Miểu tông.
"Diệp Phong, ngươi thật tự đại!
"Chờ đến khi ngươi bị trận pháp vây khốn, trơ mắt nhìn chúng ta san bằng Phiếu Miểu tông, ta tin ngươi sẽ hối hận và thống khổ vì sự cuồng vọng của mình!" Tử Tịch Tiên Đế bật chế độ mắng chửi.
"Ta cũng muốn xem thứ các ngươi gọi là Hắc Ngục Sát Trận có mấy phần thực lực." Diệp Phong ôm cánh tay.
Không ai phát hiện thân thể của hắn vừa loé lên một cái, mà ở trên đỉnh Phiếu Miểu phong xa xa có một Diệp Phong khác xuất hiện, mặc dù hư ảo, nhưng thực lực cũng không tâm thường.
Đây là hoá thân pháp tắc của hắn.
Cho dù bản thể bị khống chế, nhưng hoá thân pháp tắc vẫn có thể phát huy ra một trăm phần trăm thực lực của bản thể, đủ để che chở Phiếu Miểu tông an toàn.
"Hắc Ngục Sát Trận, lên!" Tử Tịch Tiên Đế vỗ lồng ngực một cái, máu phun òng ọc, hơn mười tên Tiên Đế còn lại cũng làm như thế, chúng hội tụ tất cả sức mạnh lại thành một mảng sương đen quỷ dị.
Chúng cấp tốc hóa thành mười hai cây cột đá. Mặt ngoài mỗi một cây đều có một loại đồ đằng.
Chuột, trâu. .. Chó, heo... Đây là đồ đằng mười hai cầm tinh, bọn chúng bị lạc ấn trên trụ đá màu đen tạo thành mười hai con giáp, khí tức pháp tắc xâu chuỗi với nhau tạo thành Hắc Ngục Sát Trận.
OanhI
Vô số dòng khí quét qua, không ngừng nghiền ép ba người Diệp Phong đứng ở trung gian, nếu là tình huống bình thường thì cho dù là Tiên Đế tầng bảy mươi bị đánh trúng cũng sẽ bị trọng thương. Nhưng ba người Diệp Phong lại không mất một sợi tóc.
Đây là công lao của hình thái Thánh Thần.
"Vẫn không giết được Diệp Phong!"
"Làm sao bây giờ?"
"Không sao, chúng ta trấn áp Diệp Phong, các ngươi điều động một Tiên Đế tâng sáu mươi đi san bằng Phiếu Miểu tông." Tử Tịch Tiên Đế ra lệnh.
"Để ta đi!" Một Tiên Đế tâng sáu mươi lập tức thoát ly đội ngũ, ở chân xuất hiện vạn tượng sao trời, đang muốn xuất phát.
"Đi2 Ai cũng đừng mơ rời đi!" Lại nghe một giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Đám người nhìn lại nơi phát ra tiếng nói, kinh hãi phát hiện chẳng biết lúc nào ba người Diệp Phong đã rời khỏi Hắc Ngục Sát Trận rồi xuất hiện ngay trước mặt Tiên Đế tầng sáu mươi kia.
"Làm sao có thể?" Tử Tịch Tiên Đế thấy thế thì phiền muộn đến muốn nôn ra máu.