Chương 2226: Cánh gà to đùng thơm ngào ngạt (tt)
Chương 2226: Cánh gà to đùng thơm ngào ngạt (tt)Chương 2226: Cánh gà to đùng thơm ngào ngạt (tt)
Leng keng!
Thanh âm thanh thúy dễ nghe nổ tung.
"Tức chết ta rồi!"
Tử Tịch Tiên Đế bị tức đến hai mắt trợn trắng, trực tiếp hôn mê bất tỉnh, thân thể rơi xuống từ trên cao, nện thủng mấy ngọn núi lớn, cuối cùng bị một vùng phế tích vùi lấp.
"Chưởng môn, Tử Tịch Tiên Đế chết rồi sao?" Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi đuổi theo.
"Không chết được, tên này rất mạnh, cho dù là ta, nếu chỉ dựa vào thực lực cá nhân cũng không có khả năng giết hắn, bởi vì nhục thân của người này quá mạnh!" Diệp Phong nhíu nhíu mày và nói.
Tử Tịch Tiên Đế khác với những Tiên Đế tâng bảy mươi bình thường, người này là Tiên Đế đỉnh cấp của Yêu tộc, trong cơ thể còn có huyết mạch Phượng Hoàng, nhục thân rất rất mạnh.
Diệp Phong tính ra trừ phi chờ hắn đột phá đến Tạo Hóa cảnh tâng sáu mươi mới có thể dùng một kiếm đánh giết đối phương, nếu muốn tiêu hao chết gã thì tối thiểu hắn cũng phải đột phá đến Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi lăm.
Hiện tại hắn chỉ là Tạo Hóa cảnh tâng bốn mươi bảy thôi.
Hắn chặt cái cánh gà này liên tục hơn một trăm lần mới thành công, muốn giết đối phương gần như là không thể.
"Đi, quay về tông!" Diệp Phong bắt lấy cái cánh, mang theo Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi phá không rời đi, lúc đi ngang qua đại bản doanh của Hắc Ngục Ma Tông ở sâu trong Nam Hải, hắn giãm một cước xuống đã nghiền nát toàn bộ kiến trúc của tông môn này, để nó chìm vào biển sâu.
Từ đó, Hắc Ngục Ma Tông chỉ còn lại trên danh nghĩa.
Nửa khắc sau, ở Phiếu Miểu tông, trên quảng trường tông môn.
Diệp Phong, Long Thiên Tinh, Kiều Giai Hi vừa đáp xuống nơi này thì lập tức bị những thành viên trong tông môn sớm đã chờ sẵn ở đây vây quanh, ai cũng hiếu kỳ nhìn cái cánh gà của Tử Tịch Tiên Đế.
“Cánh gà thật là lớn!
"Đây là chém xuống từ trên người Tử Tịch Tiên Đế cảnh giới Tiên Đế tâng bảy mươi sao, nhìn xem, hình như dài hơn một trượng, cũng không biết mùi vị như thế nào."
Các đệ tử mồm năm miệng mười thảo luận.
"Mùi vị? Có thể làm gãy răng các ngươi ra!" Diệp Phong nhếch miệng: "Cho dù là ta dùng hết toàn lực xuất thủ cũng phải liên tục chặt hơn một trăm lần mới có thể chặt đứt cái cánh này, các ngươi không có khả năng cắn đứt được. Nhưng cái cánh này có thể dùng để nấu canh, để các ngươi hấp thu một chút tỉnh huyết Phượng Hoàng."
"Thật sao?" Đám người nghe vậy đều trở nên hưng phấn.
"Đương nhiên là thật." Diệp Phong gật đầu.
Nói xong, hắn dùng hết toàn lực rút những cái lông vũ trên cánh gà ra, rất nhanh đã tích lũy được một đống lớn, mỗi một sợi lông đều tỏa ra kim quang lóng lánh.
Cái này chính là lông Phượng Hoàng!
Mỗi một sợi đều ẩn chứa tinh huyết Phượng Hoàng và pháp tắc hỏa diễm thuần túy, giá trị liên thành, Diệp Phong chuẩn bị tách chúng ra để luyện thành Tiên Đế binh. Chắc hẳn uy lực sẽ không tầm thường.
Sau nửa canh giờ, cuối cùng Diệp Phong cũng nhổ sạch lông gà, dùng hết toàn lực phân tách cái cánh gà này ra, trong quá trình này cũng không ngừng thôi diễn, nghiên cứu nên làm sao phá hỏng nhục thân cường hãn của Tử Tịch Tiên Đế, rất nhanh liên có phát hiện.
"Ta đã hiểu! Trong nhục thân của Tử Tịch Tiên Đế tồn tại một chút sơ hở, không phải là hoàn mỹ không tỳ vết."
"Đầu tiên, hắn không phải Phượng Hoàng thuần túy, bản thể chỉ là một con gà trống, bởi vì lúc nhỏ cắn nuốt một quả trứng Phượng Hoàng trân quý nên mới thức tỉnh huyết mạch."
"Cũng nhờ vậy mà nhục thân của hắn được lột xác."
"Nhưng dù sao hắn cũng không hoàn mỹ."
"Trong nhục thân của Tử Tịch Tiên Đế sẽ tôn tại một chút sợi tơ pháp tắc không dễ dàng phát giác, chỉ cân cắt chém dọc theo những vết tích này là có thể sinh ra lực phá hoại hơn trăm lần, đủ để nhanh chóng trảm phá nhục thân của hắn."
"Nhưng chỉ dựa vào điểm này cũng không thể triệt để đánh giết Tử Tịch Tiên Đế."
"Cái tên này có Huyết mạch Phượng Hoàng, có thể dục hỏa trùng sinh, trừ phi ta vận dụng Vạn Linh Bảo Bình hoặc là chờ đến khi đột phá Tạo Hóa cảnh khoảng tâng sáu mươi mới có tự tin triệt để xóa sổ hắn." Diệp Phong không ngừng phân tích.
Những nội dung này chỉ có hắn biết, các thành viên trong tông môn không nghe thấy tiếng lòng của Diệp Phong nên chỉ có thể vây quanh, tò mò quan sát.
"Mở cho ta!" Diệp Phong bỗng tịnh chỉ thành kiếm, nhắm ngay vào sợi tơ pháp tắc trong cái cánh gà mà chém xuống, không bao lâu sau đã chém nó thành kích thước nắm đấm rồi ném vào một cái nồi lớn đường kính đạt đến ba mét.
"Lấy chút thịt đại yêu khác đến đây." Diệp Phong hô.
"Được rồi!" Lý Kiều Kiêu đứng dậy mở không gian trữ vật ra, lấy một chút thịt của đại yêu Tiên Cảnh ra, đều là ác thú đã chém giết khi đi ra ngoài rèn luyện trước đó, chúng được bảo tồn rất tươi mới, chất thịt ngon ngọt.
"Lại lấy ra chút tiên dược đại bổ đi!" Diệp Phong hô.
"Giao cho vườn linh dược chúng ta!" Nhan Như Ngọc và Giả Vũ Lam đứng dậy, lấy ra số lượng lớn tiên dược và thánh dược trăm vạn năm, xử lý xong thì ném vào trong nồi.
"Rất tốt!"
Diệp Phong gật đầu, mang tới nước suối tinh tuý của Ánh Nguyệt Thần Tuyền sau cô đọng rồi đổ vào nồi lớn, lại để vào một trăm lá Thất Thải Ngộ Đạo Trà làm gia vị.
Tiếp đó hắn bắt đầu nhóm lửa.
Ùng ục uc!
Nước trong nồi bắt đầu sôi trào, nấu tinh hoa của các loại bảo dược, huyết mạch đại yêu ra rồi dung nhập hết vào nồi nước, làm cho mùi thơm bay bốn phía.
"Thơm quá!" Mọi người sắp thèm phát khóc.
"Cái nôi canh này phải hầm từ từ, dù sao cái cánh gà trong đó cũng quá cứng, xem chừng phải hâm ba ngày ba đêm mới có thể uống." Diệp Phong nói như vậy.
“Thật quá chờ mong!"
"Cũng không biết là mùi vị gì." Các đệ tử đã nâng bát lên, ngồi vây quanh nồi sắt một vòng lại một vòng để chờ uống canh.
Diệp Phong đậy cái nắp nồi sắt lại rồi thi triển pháp thuật đặc thù, khiến cho trong nồi luôn duy trì sức nén nhất định, hễ hơi nước dâng lên thì sẽ mgưng tụ phía dưới rồi lại nhẫu vào trong nồi.
Cứ như vậy, nước canh trong nồi sẽ không giảm bớt.
"Giữ lửa nhỏ, chậm rãi nấu." Diệp Phong nói rồi nhìn về phía đống lông gà bên người, tiện tay lấy tới một sợi lông vũ rộng hai ngón tay, dài nửa thước, lòng bàn tay hắn xuất hiện đạo lửa rồi bao phủ lấy nó.