Chương 2300: Năm cái đặc thù túi may mắn
Chương 2300: Năm cái đặc thù túi may mắnChương 2300: Năm cái đặc thù túi may mắn
Nghe vậy, lò rèn và lò luyện đan chín sao lập tức rời khỏi Tiểu Vũ Trụ, đi tới đỉnh Phiếu Miểu phong.
Bọn chúng lập tức một cái Luyện Khí, một cái luyện đan, loay hoay quên cả trời đất.
Trong Tiểu Vũ Trụ, Diệp Phong ngồi dưới Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ, quan sát ban thưởng cuối cùng này.
Đây là Vũ Trụ lá rách.
Mặt ngoài tồn tại cấm chế, Diệp Phong tốn tận mấy ngày mới thành công giải khoá nó, khiến cho vật này dần dân hóa thành một mảnh tinh không chói lọi.
Đây là một mảnh Vũ Trụ bị tàn phá.
Âm ầmI
Tiểu Vũ Trụ kiểm tra ra mảnh tinh không hoàn toàn mới này nên lập tức hấp thu luyện hóa nó, nhật nguyệt sao trời trong đó cũng bị đánh tan rôi dung nhập vào các nơi trong Vũ Trụ.
"Tu vi của ta!" Diệp Phong đột nhiên phát hiện khi Tiểu Vũ Trụ dung hợp mảnh Vũ Trụ tàn phá này thì năng lượng bên trong không ngừng tăng trưởng, khiến hắn nhảy lên đột phá mấy tiểu cảnh giới, tấn thăng đến Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi tám.
"Cảm giác thật kỳ diệu."
Diệp Phong có thể cảm nhận được sự cường đại của mình, hắn quét thần thức qua, chú ý tới nhật nguyệt sao trời bay ra từ vũ trụ tàn phá kia, phát hiện trong đó còn có không ít cổ tinh sinh mệnh.
Trong đó sinh hoạt rất nhiều dị tộc.
Đây là những sinh vật kỳ quái chưa từng nhìn thấy trong vũ trụ song sinh, có ngôi sao thiên về khoa học kỹ thuật, có ngôi sao theo hướng tu tiên, cũng có các loại tu thần, tu đạo.
"Có vẻ Vũ Trụ đã trở nên hoàn chỉnh." Trên một hành tinh cổ, một vị trí giả có ba con mắt nhìn lên tinh không, thầm nói nhỏ.
Còn có rất nhiều trí giả tương tự, bọn họ vốn đã tận mắt nhìn thấy vũ trụ của mình tan vỡ, vô số tinh hệ bị cường địch đáng sợ chôn vùi, mình cũng sắp thân vẫn đạo tiêu.
Nhưng sau một khắc, bọn họ lại phát hiện mình đi tới một Vũ Trụ to lớn hoàn toàn mới, đã tránh khỏi cái chết.
"Đây là Thần Linh ban ân?" Một trí giả ba mắt nào đó ôm thái độ hoài nghi.
Trên bầu trời, Diệp Phong quan sát trí giả này.
Ngôi sao này đã rất cổ xưa, nó có lịch sử mấy chục tỷ năm.
Vây quanh cổ tinh sinh mệnh này là ba mặt trời hơi nhỏ, lan toả xuống mặt đất đầy đủ ánh mặt trời, nếu tới gần thì sẽ phát hiện kiến trúc của nơi này rất cao lớn, khoa học kỹ thuật phát triển cũng tân tiến, có được tàu khu trục không gian.
Thống trị ngôi sao này là một loại sinh vật hình người có ba mắt, chỉ cao nửa thước, nhìn có vẻ không lớn, nhưng bởi vì khoa học kỹ thuật của bọn họ phát triển, mỗi người đều có thể sống đến bảy tám trăm tuổi, có thể so với tu hành giả trung giai.
"Ta có thể cảm nhận được, chúng ta đã đến một Vũ Trụ hoàn toàn mới, là xuyên qua sao?" Một vị trí giả ba mắt lẩm bẩm.
Chung quanh hắn, có mười nhân vật quan trọng trong Tam Nhãn tộc, nghe vị trí giả này nói thế cũng rất ngạc nhiên. "Trí giả, có cần tìm tòi Vũ Trụ này hay không?" Một người cẩn thận hỏi.
Toàn bộ cổ tinh chỉ có ba vị trí giả, bọn họ đến từ cùng một gia tộc, mỗi người đều sống hơn ngàn năm, là ngọn hải đăng chỉ đường của toàn bộ Tam Nhãn tộc. Hễ có chuyện lớn gì cũng sẽ hỏi thăm bọn họ.
Trí giả không nói gì.
Ông ta ngẩng đầu định quan trắc thiên tượng, lại phát hiện trong hư không có một thanh niên Nhân tộc thân thể thẳng tắp, tướng mạo tuấn tú, vẻ mặt lạnh nhạt đang đứng đấy. giống như Thần Linh Chí Cao chúa tể toàn bộ vũ trụ, làm người ta sợ hãi.
"Thân!" Trí giả quá sợ hãi, lập tức quỳ xuống mặt đất.
Những người khác ngẩng đầu nhìn lên, lại phát hiện trên không căn bản không có người, còn tưởng rằng trí giả hoa mắt.
Trên thực tế, Diệp Phong thật sự đang đứng trên không, nhưng chỉ có trí giả thông hiểu thiên địa mới nhìn thấy chủ nhân vũ trụ là hắn.
Những người còn lại không có tư cách.
Diệp Phong chỉ liếc nhìn vị trí giả này, sau đó bay vê hướng những cổ tinh khác.
Trên mặt đất, trí giả của Tam Nhãn tộc lắng lặng nhìn bóng dáng Diệp Phong đi xa, có thể cảm nhận được khí tức nguồn cội của thiên địa từ trên người hắn, cứ như chỉ cần đối phương hơi thay đổi ý niệm đã có thể phá hủy cổ tinh của Tam Nhãn tộc bọn họ.
"Thật là đáng sợi" Nhịp tim của trí giả Tam Nhãn tộc tăng lên.
Ngày hôm đó, ông ta như thấy được chân lý Vũ Trụ. ...
Diệp Phong không ngừng quan sát Tiểu Vũ Trụ hiện tại, nhưng lực chú ý chỉ đặt trên những cổ tinh mới tới kia, cho nên vẫn không chú ý tới Linh Nguyệt.
Nửa ngày sau, Diệp Phong kết thúc chuyến đi trong Tiểu Vũ Trụ, trở lại đỉnh Phiếu Miểu phong, lẳng lặng nhìn ra nơi xa.
Hắn suy tư thật lâu.
"Cho nên Vũ Trụ song sinh cũng là một Vũ Trụ hình thành trên cây Vũ Trụ? Chỉ khi nào đột phá Thiên Đạo cảnh mới có tư cách phi thăng, siêu thoát Vũ Trụ?” Diệp Phong không ngừng phỏng đoán.
Nếu thật là vậy thì Thiên Đạo cảnh không có khả năng là điểm cuối của tu đạo, về sau nhất định còn có cảnh giới.
"Tông môn của bọn người Ngự Linh Thiên Tôn và Phá Vọng Thiên Tôn rất mạnh, có chín vị Thiên Tôn tọa trấn, nhưng cuối cùng vẫn bị cường giả bí ẩn tiêu diệt."
"Cho nên người kia mạnh hôn cả Thiên Đạo cảnh?"
"Hay là Thiên Đạo cảnh cũng chia cấp bậc?"
Diệp Phong suy nghĩ đến càng nhiều vấn đề.
Nhưng ở đây không ai có thể trả lời hắn.
Muốn biết những điều này thì chỉ có thể chờ đợi lần sau gặp được Ngự Linh Thiên Tôn rồi hỏi lại.
Diệp Phong nghĩ như vậy trong lòng.
Theo thời gian đổi dời, rốt cục Vũ Trụ tàn phá này cũng triệt để bị Tiểu Vũ Trụ dung hợp, khiến Diệp Phong tiếp thu được rất nhiều hình ảnh tin tức chỉ tiết hơn.
Trong đầu hắn bắt đầu phân tích những hình ảnh này. Trong hình ảnh, đó là một Vũ Trụ yếu hơn Vũ Trụ song sinh, nhìn có vẻ không chênh lệch nhiều với Tiểu Vũ Trụ trong cơ thể Diệp Phong, có một mảnh tinh không hoa mỹ.
Dưới tinh không này có vô số cổ tỉnh.
Thẳng đến ngày hôm đó, nhóm cường địch vực ngoại đầu tiên xuất hiện, thoạt nhìn như là một đám hầu tử hoang dã, bên ngoài có mọc bộ lông đen đỏ giao nhau, làm đồng tử của Diệp Phong co rụt lại.
"Những cường giả vực ngoại này là đồng tộc của Tiên Đế tâng chín mươi trốn ra từ Hắc Ngục sao?" Diệp Phong nhịn không được phỏng đoán như vậy.
Chủng tộc này có đặc thù dáng vóc thấp bé, nhìn giống như vượn người đứng thẳng đi lại, khuôn mặt không lớn, trông cực kỳ xấu xí, miệng đầy răng nanh, nhìn thôi đã làm người ta rợn tóc gáy.