Chương 2306: Hăng Cổ thần quốc thịnh hội
Chương 2306: Hăng Cổ thần quốc thịnh hộiChương 2306: Hăng Cổ thần quốc thịnh hội
"Chư vị đạo hữu, đi theo ta." Hạ Dao quay người đi ở trước nhất.
Bọn người Diệp Phong cấp tốc đuổi theo, đi tới đô thành Hằng Cổ thần quốc độc lập trong tinh không này, ngồi trong một kiến trúc siêu lớn có hình dạng cái bát.
Đây cũng là nơi tổ chứac thịnh hội tất niên.
"Thật là một kiến trúc hùng vĩ." Hồ Phi Phi nhìn xung quanh, cảm thán nói.
"Đây chính là Hằng Cổ thần quốc, các loại kiến trúc bên trong hấp thu tỉnh hoa Vũ Trụ của mỗi nguyên hội, tập hợp sở trường của mọi nhà, đều là hàng cao cấp trong các hàng cao cấp." Diệp Phong nói như vậy.
Ở phương diện kiến trúc, Hằng Cổ thần quốc thật sự đã đứng trên đỉnh cao, những người khác khó mà nhìn theo bóng lưng.
"Có thể để Thạch Lỗi học tập." Hồ Phi Phi thấp giọng nói.
"Hắn đã bắt đầu." Diệp Phong nói.
Thạch Lỗi ngồi trên bàn tiệc, ánh mắt trở nên mơ hồ, hiển nhiên đang nghiên cứu các loại kiến trúc xung quanh.
Mấy người Mặc Oanh cũng hết nhìn đông tới nhìn tây.
Bọn họ đều là lần đầu tiên tới Hằng Cổ thần quốc, cũng rất hiếu kì đối với tất cả những thứ ở nơi này, thừa dịp thịnh hội còn chưa chính thức bắt đầu, họ có thể đi lại xung quanh.
Trong kiến trúc dạng cái bát, nơi đó có một cột đá to lớn.
Quốc sư Hạ Dao an vị ở nơi đó, phía sau có hai vị Tiên Đế Viễn Cổ tâng tám mươi mốt đang đứng.
"Quốc sư, các công việc đã được chuẩn bị xong." Một Tiên Đế báo cáo.
"Vậy chuẩn bị bắt đầu đi!" Hạ Dao châm chậm mở miệng: "Đây là lân đầu Hằng Cổ thần quốc chúng ta tổ chức thịnh hội tất niên trong nguyên hội này, hi vọng có thể mang đến cho các vị khách quý ở đây cảm nhận bất đồng."
"Vâng." Vị Tiên Đế kia gật đầu.
Cách đó ngàn dặm trong cung điện cổ xưa kia, người vượn mặc vào ào choàng màu đen, che lấp khí tức và dung mạo của mình, nhìn qua Hằng Cổ Thần Trì xa xa rồi khóe miệng dần dần nhếch lên.
"Thật sự là một cơ hội ngàn năm một thuở, Hạ Dao, chắc ngươi không nghĩ đến bản tọa sẽ động thủ vào thời cơ trọng yếu hôm nay đúng không?" Người áo choàng cười khẳng khặc quái dị.
Trong kiến trúc dạng cái bát, chủ nhân Hắc Ngục nắm chặt cọng lông khỉ cứu mạng trong tay, lại nhìn về phía Tử Tịch Tiên Đế bên cạnh, có thể cảm nhận được sợ hãi mãnh liệt đến từ đối phương.
"Nhát gan, sợ cái gì?" Chủ nhân Hắc Ngục không khỏi truyền âm mắng.
"Tông chủ, ta hoảng!" Tử Tịch Tiên Đế truyền âm trả lời, nhịp tim tăng lên, hai tay run lên bần bật.
Gã thật sự không nghĩ tới mình phải quấy rối trong Hằng Cổ thần quốc cao thủ như rừng, nếu không có sợi lông khỉ cứu mạng thì đã sớm bỏ trốn mất dạng.
"Đừng hoảng hốt, làm một vụ lớn!" chủ nhân Hắc Ngục hơi điều chỉnh tư thế ngồi, dựa vào lan can chất gỗ sau lưng, trong mắt tràn đầy lạnh lão.
Trên bàn tiệc, Diệp Phong nhìn về phía la bàn màu đen trong lòng bàn tay.
Thông qua lông khỉ trong đó, rất nhanh hắn đã cảm ứng được một khí tức quen thuộc, biết tên phạm nhân trên tâng chín mươi trở lên chạy ra khỏi Hắc Ngục kia đang ở trong phạm vi vạn dặm.
Đây là một cự ly rất ngắn.
"Không biết vì sao ta cứ cảm thấy có chút tâm thần không yên, hình như sắp xảy ra chuyện lớn gì đó." Diệp Phong không khỏi nhíu mày.
Đông! Đông! Đông!
Trong kiến trúc dạng cái bát bỗng có tiếng trống vang dội truyền ra, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Trên cây trụ đá kia, Hạ Dao từ từ mở miệng nói: "Chư vị đạo hữu, tiếp theo thịnh hội của Hằng Cổ thân quốc chúng ta chính thức bắt đầu, mời ngồi vào vị trí, an tâm quan sát."
Soạt!
Khi tiếng nói của Hạ Vũ vang lên, toàn bộ kiến trúc dạng cái bát cũng trở nên lờ mờ, mà trong kiến trúc đột nhiên xuất hiện hình chiếu không gian ba chiều, chiếu rọi ra một mảnh Vũ Trụ chói lọi.
"Tiếp theo xin hãy thưởng thức quá trình sinh ra và phát triển của Vũ Trụ song sinh chúng ta. Đây là hình thức tương tự nhiên biên niên sự, bao hàm rất nhiêu nhân quả." Hạ Dao giải thích.
Nghe thấy là hình ảnh về nguồn gốc và sự phát triển của Vũ Trụ, tất cả tu hành giả bao gồm cả người mặc áo choàng đều đưa mắt nhìn vê hướng hình ảnh không gian ba chiều trên không trung.
Trên bầu trời, mảnh tinh không chói lọi kia rất cổ xưa, bố cục sao trời cũng rất lạ lãm, trong đó cũng không có sinh linh nào tồn tại, nhìn như một mảnh cô tịch.
Thẳng đến một ngày nọ, sinh mệnh ra đời.
Đó là một vụ nổ trong phạm vi nhỏ.
Một viên thiên thạch đánh vào một ngôi sao tràn đây hỏa diễm, mà chung quanh cũng nương theo đó mà bùng nổ những tia Gamma, khiến cho vụ va chạm này sinh ra nguồn nguyên sinh mệnh.
Đó là dấu ấn sinh mệnh thuở sơ khai.
Nó như hạt giống được gieo rắc vào vô số những khu vực sâu trong Vũ Trụ, rơi xuống mặt ngoài một số ngôi sao thích hợp hình thành sinh mệnh rồi bắt đầu ẩn núp.
Một số năm sau, trong một mảnh hải dương có vi khuẩn ra đời, chúng dần dần sinh sôi lớn mạnh, hình thể bành trướng, trở thành sinh vật phù du đa bào rồi đi khắp hải dương.
Những sinh mạng thể này tiếp tục diễn hóa.
Rốt cục, động vật ăn cỏ cỡ lớn xuất hiện.
Sau chúng thì xuất hiện động vật ăn thịt, khi diện tích của hải dương giảm dần, có sinh vật sinh hoạt trên lục địa và cả hải dương, trở thành sinh vật lưỡng cư.
Hình ảnh tiếp tục biến hóa.
Đám người phát hiện sinh mạng trí tuệ đã ra đời.
Điều này có nghĩa là vũ trụ đã phát triển tiến vào một thời kì hoàn toàn mới, cho dù còn chưa có sinh mệnh siêu phàm, nhưng đã tốt hơn trước đó vô số lần.
"Thì ra đây chính là khởi nguyên của sinh mệnh?" Một Tiên Đế Viễn Cổ nói nhỏ.
Tất cả mọi người đang quan sát, cảm thấy Hằng Cổ thần quốc cho bọn họ xem loại hình ảnh lịch sử trân quý này là một chuyện rất trọng yếu, tương đương với tìm về nguồn cội, có lợi cho bọn họ tiến hành ngộ đạo cấp độ sâu ngày sau.