Chương 2343: Chuyến thăm hữu nghị, gia nhập tông môn
Chương 2343: Chuyến thăm hữu nghị, gia nhập tông mônChương 2343: Chuyến thăm hữu nghị, gia nhập tông môn
"Hít hít!"
Hỏa Linh Kiều vừa cầm được Cửu Chuyển Huyền Đan liền đem lên mũi ngửi, phát hiện viên đan dược này không hề có tạp chất, thế là nàng hỏi: "Ta ăn được không?”
"Có thể, ăn miễn phí." Diệp Phong gật đầu.
Đừng nói một viên, chỉ cần Hỏa Linh Kiều đồng ý gia nhập Phiêu Miểu Tông, hắn có thể luyện chế cho nàng một vạn viên, thậm chí là mười vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan.
Bởi người xưa có câu, không bỏ được con sao dụ được sói.
Ực ực!
Khi Hỏa Linh Kiều nuốt đan dược, tức khắc một cỗ pháp tắc tản ra trong cơ thể. Nàng tranh thủ ngồi khoanh chân tại chỗ để luyện hóa, pháp tắc Hỏa Phượng Hoàng mạnh lên, lợi hơn mấy năm nỗ lực tu luyện.
'A...]
"Đan dược này cũng hữu hiệu với ta."
Sau khi luyện hóa xong đan dược, Hỏa Linh Kiêu cảm giác bản thân có tinh thân hơn. Nàng nhảy lên, đôi con ngươi sáng bừng nhìn Diệp Phong.
"Ta muốn nữa!" Hỏa Linh Kiều duỗi tay ra, cười hì hì.
"Nếu ngươi gia nhập Phiêu Miếu Tông, đừng nói một viên, ta có thể cho ngươi một vạn viên!"
Lời cam đoan của Diệp Phong khiến chúng đệ tử xung quanh hâm mộ không thôi.
Kia là một vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan đói
Nếu một tu sĩ dùng ngần ấy đan dược, e là sẽ đột phá thẳng lên cảnh giới Tiên Đế tâng mươi lăm mà không gặp chút bất trắc nào.
"Thôi! Hẹp hòi! Hỏa Linh Kiều khit mũi, hừ một tiếng.
"Diệp chưởng môn, có thể cho ta một viên Cửu Chuyển Huyền Đan không? Ta muốn xem thử dược hiệu của nó." Hạ Dao cũng cảm thấy hứng thú đối với loại đan dược này.
"Đương nhiên có thể." Diệp Phong đưa cho nàng một viên đan dược.
Một hai viên Cửu Chuyển Huyền Đan không quá quý giá. Nếu Hạ Dao cũng muốn thử thì dứt khoát cho nàng thử vậy.
Nửa khắc sau.
"Quả nhiên có thể giúp Tiên Đế cao cấp gia tăng tu vi. Đã thế còn không có bất luận tác dụng phụ gì. Diệp chưởng môn, vốn dĩ ta cho rằng Cửu Chuyển Huyền Đan mà ngươi luyện chế sẽ tồn tại tác dụng phụ như Cửu Chuyển Thần Đan của ta. Nhưng giờ xem ra, là ta đánh giá thấp tay nghề luyện đan của ngươi rồi." Hạ Dao cảm thán một cách kinh ngạc.
Sau khi dùng thử Cửu Chuyển Huyền Đan, đồng thời nhìn ra điểm khác biệt của loại đan dược này, nàng càng thêm kính nể Diệp Phong.
"Đi thôi, tiếp tục tham quan."
Diệp Phong đi ở phía trước, dẫn Hạ Dao và Hỏa Linh Kiều tới Phi Lai Phong, gặp mặt không ít trưởng lão và chấp sự, đồng thời chứng kiến cảnh tượng các đệ tử thỉnh giáo vấn đề tu hành với các trưởng lão. Sau đó, bọn họ tới Tu Hành Phong.
Khi nhìn thấy tháp Tu Hành, Hạ Dao và Hỏa Linh Kiều đều tỏ vẻ ngạc nhiên, nhưng cũng không quá hứng thú.
Sau đó, bọn họ tới Linh Thú Phong.
"Gừ gào!"
Cảm nhận được sự xuất hiện của người ngoài, lửng mật lập tức dẫn đầu một đám linh thú thủ sơn xông ra, bao vây Hỏa Linh Kiều và Hạ Dao.
"Nó là thứ gì vậy?"
Hỏa Linh Kiều nhìn lửng mật, luôn cảm thấy ông giời này hơi đần độn.
"Ta là tổ tông nhà ngươi đấy!" Lửng mật quát lên.
"Dám chiếm tiện nghi của ta sao, đi chết đi!" Hỏa Linh Kiều đạp bay lửng mật.
"Ngươi xong đời rồi." Diệp Phong lấy tay che mặt,/'Nó là lửng mật, thù cực kỳ dai, còn rất kiên nhẫn. Lát nữa sẽ đánh lại ngươi đấy."
"Ồ?" Hỏa Linh Kiều cau mày.
“Gừ gào!"
Chưa tới ba giây, lửng mật đã tấn công ngược lại, đã thế còn tiến vào trạng thái quái thú, cao tới trăm thước. Nó nện nắm đấm khổng lồ về phía Hỏa Linh Kiều.
"Biến đi!"
Hỏa Linh Kiều chỉ phất tay một cái đã đánh văng lửng mật vừa đột phá cảnh giới Tiên Đế tâng ba mươi sáu ra ngoài, cũng chẳng ai hay nó đã an tọa trên hành tinh nào nữa.
Nhưng chỉ một giây sau, lửng mật lại xé rách hư không, đạp một cước về phía Hỏa Linh Kiều.
"Nó phiền quá đi!"
Hỏa Linh Kiều chỉ duỗi ra một ngón tay là đã ngăn cản được đòn đánh của lửng mật. Nàng trợn mắt, thi triển Định Thân Thuật của tộc Dục Hỏa phượng hoàng, phong ấn lửng mật ngay tại chỗ, khiến nó vô pháp nhúc nhích.
"Gừ gào, gừ gào!" Lửng mật chỉ biết rống âm lên thay cho cơn thịnh nộ trong lòng.
"Đừng để ý tới nó nữa. Chúng ta đi thôi."
Sau đó, ba người đi tới Phiêu Miểu Phong.
Phiêu Miểu Phong là chủ phong của Phiêu Miểu Tông, nằm ngay tại đại điện chưởng môn, cũng là nơi ở của Diệp Phong.
Tại tiểu viện nơi đỉnh núi, Vong Tình Tiên Đế đi chân trần, ngồi trên tảng đá trước viện tử, học tập tài nghệ đàn cổ cầm từ Sư U U trưởng lão.
"Kia là ai vậy?"
Ngay lúc nhìn thấy Vong Tình Tiên Đế, cả Hạ Dao lẫn Hỏa Linh Kiều đều sững người, phát hiện bản thân không nhìn thấu đối phương.
"Tiên Đế tâng tám mươi?" Hỏa Linh Kiều phỏng đoán.
"Ta thấy có vẻ nàng đã là Tiên Đế tâng tám mươi mốt đỉnh cấp, có khi còn là tâng chín mươi." Hạ Dao chấn động không thôi. Nàng không ngờ rằng Phiêu Miểu Tông lại có tu sĩ bậc này.
"Vị đó là tiền bối Vong Tình Tiên Đế" Diệp Phong nói. Về phân tu vi cụ thể của đối phương thì hiện tại vẫn còn là bí mật, không tiện tiết lộ ra ngoài.
Lúc này, Vong Tình Tiên Đế đang tập đàn cổ cầm, tựa như không để ý tới Hạ Dao và Hỏa Linh Kiều, từ đầu đến cuối vẫn chú tâm đánh đàn.
"Đi thôi, đi ăn cơml"
Diệp Phong chỉ về vị trí giữa sườn núi Phiêu Miểu Phong, là địa điểm Lý Kiều Kiều và các linh trù khác tu hành, cũng là Thực Phòng lớn nhất tại Phiêu Miểu Tông, có đủ loại sơn hào hải vị.
"Đi ăn?” Hạ Dao cau mày.
Nàng đường đường là tiên nữ, nên không cần ăn cơm.
"Có đồ ngon gì à?” Hỏa Linh Kiều thì ngược lại, nàng hỏi với vẻ tò mò.
"Các ngươi cứ theo ta là biết."
Diệp Phong dẫn Hạ Dao và Hạ Linh Kiều đến Thực Phòng tọa lạc giữa sườn núi, tiến vào phòng khách, ra lệnh cho Lý Kiều Kiều và các linh trù chuẩn bị vài món ăn.
Một lúc sau, bốn món ăn và một chén canh được bày ra.
Hỏa Linh Kiều nếm thử một miếng, đôi con ngươi sáng rực lên. Nàng phát hiện mùi vị các món ăn ở Phiêu Miểu Tông quả thực ngon hết sảy, ngon hơn bất kỳ món nào nàng từng ăn qua.
"Ngươi cân nhắc sao rồi?" Diệp Phong cười hỏi.