Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2103 - Chương 2358: Lại Vào Hắc Ngục, Tiền Đồng (Tt)

Chương 2358: Lại vào hắc ngục, tiền đồng (tt) Chương 2358: Lại vào hắc ngục, tiền đồng (tt)Chương 2358: Lại vào hắc ngục, tiền đồng (tt)

Hắc ngục, Diệp Phong đang phi hành cấp tốc.

Nửa ngày sau.

Hắn thuận lợi đến đỉnh núi đỉnh hắc ngục, nhìn Hắc Ngục Ma Thú quỳ rạp trên đất khí tức uể oải.

"Tiền bối, ta đến rồi."

Diệp Phong lấy ra hai quả ác niệm hoàn toàn chín muồi, để trước mặt đối phương.

"Ngao ngao?"

Hắc Ngục Ma Thú ngửi thấy mùi hương của quả ác niệm, lập tức lên tình thân, nhanh chóng ra sức hấp thu, hấp thu phần lớn ác niệm màu xám đen trong quả ác niệm.

Rất nhanh, khí tức của gã đã trở nên hùng hậu.

Lúc trước giống như sinh bệnh, nhưng bây giờ gã lại giống bệnh nặng mới khỏi, mặc dù vẫn chưa khôi phục được trạng thái đỉnh phong, nhưng đã có thể tự do hoạt động.

Diệp Phong nhanh chóng mở thanh tiến độ nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ phụ]

[Nội dung: Giúp Hắc Ngục Ma Thú thu thập chín quả ác niệm giai đoạn chín muồi]

[Thời hạn: một năm]

[Khen thưởng: ba túi phúc bảo đặc biệt, cổ tích ngộ đạo "Thiện ác chỉ thư ]

[Tiến độ nhiệm vụ: 2/9]

[Ghi chú: Đang tiến hành]

Nhìn thấy đến, Diệp Phong thả lỏng trong lòng.

Chỉ cần giao hai quả ác niệm cho Hắc Ngục Ma Thú, tiến độ nhiệm vụ liền đạt được hai phần chín, chứng tỏ, bất kể đối phương có hấp thu quả ác niệm không, chỉ cần giao cho đối phương là được, không có độ khó quá lớn.

"Tiền bối, ta gặp phải vấn đề..."

Diệp Phong nói chuyện mình bị Hắc Sát uy hiếp, và toàn bộ mười vạn phạm nhân trốn trong Tiên giới, Thần Châu, Thiên Châu, Huyền Châu, các thế giới đại thiên.

"HừI"

Hắc Ngục Ma Thú lập tức hừ lạnh một tiếng.

Lúc này gã đã hấp thu hết năng lượng của hai quả ác niệm, trong mắt lấp lánh hàn ý, đứng ở đỉnh núi đỉnh hắc ngục nhìn xuống, giống như một vị đế hoàng.

"Qel"

Hắc Ngục Ma Thú oe ra, nôn ra một đồng tiền đặc biệt, lơ lửng trên không trung, sau đó vươn một móng vuốt, nhẹ nhàng võ vai Diệp Phong, rồi chỉ đồng tiền.

"Ý tiền bối là, đồng tiền này có thể giải quyết vấn đề ta gặp phải?"

Diệp Phong nhíu mày, hỏi.

Hắc Ngục Ma Thú gật đầu.

Thấy vậy, Diệp Phong cười lên, nhanh chóng dùng nguyên khí bao lấy đồng tiên cổ xưa này. Đỉnh núi đỉnh hắc ngục.

Miếng đồng tiền này đã được nguyên khí tẩy rửa sạch sẽ, toát ra mùi hương nhè nhẹ, khiến người ta mê mụi.

Diệp Phong quan sát vật này.

Miếng đồng tiền này ngoài tròn trong vuông, ngoài tròn có đường kính khoảng một tấc, lỗ vuông bên trong cạnh chưa tới nửa tấc, mặt chính của đồng tiên khắc bốn chữ "trấn áp ác niệm", mặt sau khắc đường văn đặc biệt, giống như một con báo đen há miệng, mà lỗ vuông chính là miệng.

[Tân: Đồng tiền ác niệm]

[Phẩm cấp: Tiên Đế tâng một trăm]

[Giới thiệu: Tiên Đế binh đặc biệt do Hắc Ngục Ma Thú tạo ra, có thể áp chế sinh linh có ác niệm khá nặng trong phạm vi nhất định, đối phương ác niệm càng nặng, thì bị áp chế càng lợi hại, thậm chí không thể cử động phản kháng]

[Ghi chú: Khắc chế ác niệm]

Đọc đến đây, mắt Diệp Phong sáng lên, có vật này, một khi hắn thân không hay quỷ không biết tiếp cận những phạm nhân hắc ngục có ác niệm tràn trề đó, thì có thể áp chế đối phương, sau đó lấy tính mạng bọn họ.

"Tiền bối, đa tại"

Diệp Phong cất đồng tiền ác niệm.

Miếng đồng tiền này chỉ là Hắc Ngục Ma Thú cho hắn mượn sử dụng tạm, sau khi dùng xong, vẫn phải trả lại.

"Gừt"

Hắc Ngục Ma Thú gầm gừ, nhìn Diệp Phong gật đầu, dường như rất hài lòng với hắn.

“Cáo từt"

Diệp Phong chắp tay, xoay người rời đi.

Đỉnh núi đỉnh hắc ngục.

Hắc Ngục Ma Thú hấp thu hai quả ác niệm không còn yếu đuối nữa, tinh khí thần đều tràn trê, nhìn Diệp Phong cho đến khi đối phương hoàn toàn biến mất, mới nhảy lên cây cổ thụ.

Vùi

Hắc Ngục Ma Thú đột nhiên chui vào tàng cây, thuận theo một cành cây đi đến hướng phiến lá tươi tốt, ở đây có thể nhìn thấy trên chạc cây xây một căn nhà gỗ.

Nó rộng ba mươi thước, cao hai mươi lăm thước.

Thùng thùng thùng!

Hắc Ngục Ma Thú đạp lên cành cây, phát ra âm thanh nặng nề, cuối cùng cũng đến trước nhà gõ, dùng một bàn tay đẩy cánh cửa gỗ rộng lớn ra, đi vào trong.

Không có ai biết, trên cổ thụ lơ lửng trên không này lại có một tòa nhà gỗ đại hình.

Trong hắc ám vô tận.

Hắc Ngục Ma Thú đốt một ngọn đèn, bỏ nó ở giữa nhà gỗ, soi sáng xung quanh.

Bố trí trong nhà gỗ rất đơn giản.

Ở giữa là một giá nến. Bốn vách tường là giá sách, trên giá có cổ tịch, có hộp gỗ cổ xưa, ở giữa nhà gỗ gần nơi đặt giá nến có một chiếc thảm rộng lớn.

Hắc Ngục Ma Thú cứ như vậy ngôi trên thảm.

Vẻ mặt thỏa mãn giống như đang hưởng thụ.

Đột nhiên, gã mở mắt ra, hất một góc thảm trải sàn, lộ ra cánh cửa vuông bên dưới, nếu như Diệp Phong ở đây nhất định sẽ rất chấn động.

Bởi vì cánh cửa này không tâm thường!

Nó có thể thông ra ngoại vực!

"Gầm gừ!"

Hắc Ngục Ma Thú gừ lên một tiếng, nghiêng đầu lắng nghe âm thanh truyền đến sau cánh cửa, có lẽ qua nửa canh giờ, mắt gã sáng lên.

VùiI

Không biết khi nào gã đã làm ra một chiếc cần câu dài năm thước, dùng miệng cắn xuống một nhúm lông trên người, cột lên đầu cần câu, rồi xoa nắn nhúm lông thành một cục len có đường kính một tấc, vứt vào trong cánh cửa.

Nửa phút sau.

Hắc Ngục Ma Thú cảm nhận được cần câu truyền tới một cỗ sức mạnh nặng nề, nhanh chóng kéo lên, câu lên được một con sinh linh kỳ lạ dài khoảng ba thước.

Đây là một con quái ngư.

Tu vi của nó cao đến mức Tiên Đế tâng năm mươi, năng lượng cơ thể vô cùng hùng hậu, nhưng linh trí thấp, nhìn có vẻ giống một con cá chuối lớn, hoạt bát tung tăng.

"Gầm gừ!"

Hắc Ngục Ma Thú nhanh chóng cắn lấy con quái ngư này, móng vuốt xé vụn nó, nghiêm túc ăn nó, thương thế trên người hồi phục không ít, khí tức càng mạnh.

Sau đó, gã tiếp tục câu cá.

Thời gian nửa ngày, Hắc Ngục Ma Thú câu được mười mấy con cá lớn, có loại như tôm hùng, có loại như cá chuối, cũng có loại như cá chình.

Sứa, cua, rong biển cũng có.

Bọn chúng phổ biến linh trí không cao, nhưng căn nguyên ẩn chứa trong máu thịt cực kỳ dồi dào, tu vi khởi bước đều là Tiên Đế tầng ba mươi ba, nếu bị Diệp Phong biết được, nhất định ngày nào cũng trốn ở đây câu cá, có thể khiến tu vi bạo tăng.

Sau khi ăn no uống say.

Hắc Ngục Ma Thú cất cần câu, rồi dùng thảm trải rộng lớn che đậy cánh cửa mở trên nền nhà, chép miệng, dáng vẻ còn chưa đã thèm. ...
Bình Luận (0)
Comment