Chương 2360: Thả câu, trấn áp ác niệm (tt)
Chương 2360: Thả câu, trấn áp ác niệm (tt)Chương 2360: Thả câu, trấn áp ác niệm (tt)
Âm!
Khi Diệp Phong cắn nuốt nhục thân và căn nguyên quy luật của bảy phạm nhân hắc ngục, tu vi cuối cùng cũng đột phá đến Tạo Hóa cảnh tâng sáu mươi tám, thực lực bản thân càng đáng sợ.
Ào àol
Mùi hương nồng đậm tỏa ra.
Diệp Phong cúi đầu nhìn, chỉ thấy một quả ác niệm to cỡ bàn tay treo trên đỉnh cành do kết tinh ác niệm mọc thành, theo gió lay động.
"Tốc độ nhanh thật."
Diệp Phong lẩm bẩm.
Đây là quả ác niệm thứ tư rồi.
Mà bây giờ đã đến cuối tháng hai.
Hắn liên tục giết hơn nửa tháng, tổng cộng hủy diệt gần ba ngàn phạm nhân hắc ngục, mới có thể ngưng kết ra hai quả ác niệm chín muồi.
Về phần tu vi, chỉ đột phá một tiểu cảnh giới.
Càng về sau năng lượng cần càng nhiều.
Diệp Phong tính toán, muốn đột phá Tạo Hóa cảnh tâng sáu mươi chín, ít nhất phải công kích năm ngàn phạm nhân đến từ hắc ngục nữa, lúc đó, có thể thuận tiện ngưng tụ ba bốn quả ác niệm chín muồi.
"E là không đợi ta đột phá Tạo Hóa cảnh tầng bảy mươi đã có thể gom đủ chín quả ác niệm rồi."
Diệp Phong lẩm bẩm.
Bây giờ, hắn quyết định tạm dừng giết chóc.
Bởi vì Phiêu Miểu tông sắp khai triển công việc thu nạp đệ tử đời thứ bảy rồi, phải quay về xem thử.
Hắc ngục.
Bóng dáng Diệp phong đột nhiên từ trong hư không hiện ra.
Mặc dù thời gian chỉ mới hơn nữa tháng, hắn đã đánh chết hơn ba ngàn phạm nhân Hắc ngục, nhưng so với con số khổng lồ hơi tí là một trăm ngàn thì số lượng này không nhiều.
Những phạm nhân khác vẫn chưa phát hiện ra. Với đám Tiên Đế cấp cao này mà nói, hơn nửa tháng chớp mắt đã đi qua, chờ bọn họ phát hiện có mấy ngàn phạm nhân mất tích một cách ly kỳ thì Diệp Phong đã sớm thu gom được chín quả trái cây rồi.
Vùi
Diệp Phong đáp xuống đỉnh núi Hắc ngục nhưng không nhìn thấy ma thú của Hắc ngục, vội vàng gọi {O:
"Ma thú tiền bối?"
Nhưng mà gọi mấy tiếng vẫn không có hồi đáp.
"Vù" một tiếng, ma thú Hắc ngục đã tha hai quả Ác Niệm đi, trước khi đi còn dùng móng vuốt vỗ lên bả vai Diệp Phong một cái, ý nói hắn đừng có đi gấp như vậy.
"Tiền bối còn có việc gì sao?" Diệp Phong giật mình. "Ừm." Âm thanh phát ra từ trong cổ họng ma thú Hắc ngục, rồi sau đó chui vào trong cổ thụ. Đỉnh núi Hắc ngục. Diệp Phong ngồi ở trên một tảng đá chờ đợi, sẵn tiện nhìn xuống thanh tiến độ nhiệm vụ: [Tiến độ nhiệm vụ: 4/9] "Không tới hai tháng, nhiệm vụ đã đạt gần phân nửa, tốc độ này vẫn chưa phải là chậm." Diệp Phong nán lại là để câu mấy con cá làm lễ vật cho đối phương. Nhưng ai ngờ hôm nay vận số của hắn lại xui như vậy, thậm chí ngay cả một con cái cũng câu không ra. Nửa ngày sau. Soạt! Ma thú Hắc ngục đột nhiên nhấc cần, cuối cùng câu lên một con cá đen lớn tu vi Tiên Đế cấp năm mươi, đang nhảy nhót loạn xạ trên mặt đất. BịchI Ma thú Hắc ngục tát con cá một tát ngất xỉu, ném qua một bên rồi tiếp tục thả câu. Sau một ngày trời ròng rã, Diệp Phong đã chờ đến sắp sửa bỏ chạy. Năng lượng trong cơ thể mỗi con cá đều tương đương với đánh chết lượng lớn phạm nhân Hắc ngục. Vậy nên Diệp Phong mới có thể xúc động: "Đây là có chuyện gì?" Diệp Phong vội vàng nhìn sang gốc cây kia, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng ma thú Hắc ngục, chỉ là trong tán cây truyền ra tiếng vang điếc tai của đối phương. Là tiếng ngáy khò khò. "Nhanh như vậy đã ngủ rồi..." Diệp Phong rất là không nói nên lời, đành phải nhìn sang mấy con cá, mở Động Sát Chi Nhãn ra. [ Tên: Cá đen lớn] [Cấp bậc: Tiên Đế cấp năm mươi ] Diệp Phong lập tức hét lên, lại phát hiện ma thú Hắc ngục đang ngáy khò khò, hoàn toàn không để ý tới hắn. "Ai, quên đi." "Chờ ta lần nữa bồi dưỡng ra quả Ác Niệm thì khẳng định có thể thu hút ma thú Hắc ngục, đến lúc đó hỏi lại hắn một chút chuyện liên quan tới biển vũ trụ." Diệp Phong nghĩ như vậy. Hắn vội vàng cầm ba con cá này lên, xé rách hư không rời khỏi Hắc ngục, không bao lâu đã về tới Phiêu Miểu tông ở đại lục Thần Châu. Bên bờ hồ Linh. Cái phân thân đang đi dạo chơi ở Thần Châu đã về tới đây, dung nhập vào thân thể của Diệp Phong. "Ta đã trở lại Phiêu Miểu tông rồi, cái phân thân này đương nhiên không thể dạo chơi ở bên ngoài nữa, lỡ như để cho người ta biết được bản thể của ta đang ở tông môn thì sẽ lộ tẩy mất. "Sao cá hồ Linh đều đột phá hết rồi, trước đó những con cá ước chừng Thần Nguyên Cảnh đó, giờ con kém nhất cũng đã là Chuẩn Thánh, những con hơi mạnh hơn một chút thậm chí còn thành Thánh thành Tiên." "Nhìn kìa, là chưởng môn!"
"Chưởng môn thật lợi hại, chắc chắn là chưởng môn đã thúc đẩy cá hồ Linh sản sinh lột xác."
Các đệ tử bàn luận sôi nổi.
Bờ hồ.
Diệp Phong cũng đã làm thịt xong ba con cá, thân thể chúng đều bị mổ xẻ, cắt thành từng khối thịt, sau khi dùng nước trong hồ Linh rửa sạch xong thì bắt lên trên vỉ nướng.
Chỉ chốc lát, mùi thơm đậm đà tản ra.
Hắn chỉ mới ăn vào một miếng thịt cá thôi mà năng lượng trong tiểu vũ trụ dã nhiều hơn rất nhiều, có thể sánh ngang với Tiên Đế cấp mười.
Bên bờ hồ Linh.
Diệp Phong liên tục ăn thịt cá, năng lượng trong cơ thể tích cóp từng chút một trở nên hùng hậu, tiểu vũ trụ bên trong cơ thể lớn mạnh lên.
“Thơm quát"
Hồ Phi Phi xé rách hư không đi tới, vội vàng cầm một miếng thịt cá nướng chín lên gặm, cảm giác thật tuyệt vời, quan trọng chính là năng lượng ẩn chứa hết sức dồi dào. Trên gương mặt tươi cười lập tức lộ ra vẻ hạnh phúc.
"Chưởng môn, ngài ăn một mình, thật đáng ghét!" Hồ Phi Phi hờn dỗi.
"Không phải bây giờ ngươi đang ăn đó sao?" Diệp Phong rất cạn lời, tranh thủ thời gian tăng nhanh tốc độ ăn cá, sợ bị Hồ Phi Phi ăn hết sạch.
Những con cá của biển vũ trụ này thật sự không đơn giản.