Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2148 - Chương 2408: Chương 2408

Chương 2408: Chương 2408 Chương 2408: Chương 2408Chương 2408: Chương 2408

Có câu nói rằng kẻ thù gặp nhau lập tức đỏ mắt.

Trong mắt của Tiên Đế của Hắc Ngục Ma Tông thì sau lưng mình có toàn bộ Hắc Ngục Ma Tông, có Tiên Đế trên tâng chín mươi là Hắc Sát Tiên Đế làm chỗ dựa nên căn bản không cần e dè một tên đệ tử của Phiêu Miểu Tông.

Cho dù giết cũng không sao cả.

"Giết ta? Các ngươi chết trước đi!" Hoắc Vân Kiệt đột nhiên rút kiếm ra khỏi vỏ, lập tức có kiếm quang kim sắc chói mắt nuốt hết cung điện hoa mỹ này, trong mắt mọi người đều là kim quang, cứ như đã mù loà.

Một lát sau, Hoắc Vân Kiệt vác trường kiếm màu vàng kim chậm rãi đi ra toà cung điện đã hoàn toàn tính mịch đó.

Trong đại điện, mấy Tiên Đế trên tâng ba mươi vẫn ngồi trên bàn tiệc, nhưng mi tâm đều xuất hiện một vết máu, nhìn như một con mắt dọc đỏ ngòm dữ tợn.

Chung quanh bàn tiệc, những tiên nữ kia ngơ ra tại chỗ, không dám động đậy, khi thời gian trôi qua, mấy Tiên Đế kia đều trượt xuống từ chỗ ngồi rồi phát ra tiếng va đập thật mạnh.

"Chết. .. Chết rồi?"

"AI"

"Chạy maul"

Những tiên nữ này thét chói tai rồi chạy ra ngoài. ...

Một phân đà nào đó của Hắc Ngục Ma Tông.

Răng rắc!

Một Tiên Đế tâng bốn mươi lăm đột nhiên ném mạnh chén rượu trong tay xuống mặt đất, giận dữ hét: 'Hoắc Vân Kiệt của Phiêu Miểu Tông đáng chết, dám đánh giết mấy viên đại tướng dưới trướng bản đế, nên chém hắn thành muôn mảnh."

Một Tiên Đế khác trâm giọng mà nói: "Hoắc Vân Kiệt dám chủ động đến cửa săn giết thuộc hạ của chúng ta, xem ra là vì Diệp Phong đánh giết Lôi Vô Đạo và người hộ đạo, khiến những người khác của Phiêu Miểu Tông cũng ngông cuồng theo."

"Tiếp theo làm sao bây giờ?"

"Thông báo cho Long Liệp Tiên Đế."

"Được.....

Trên đại lục Thần Kiếm.

Mấy trăm cao tâng của Hắc Ngục Ma Tông bọn Long Liệp Tiên Đế đang ngộ đạo trong Kim Tự Tháp, thu hoạch được không ít, thậm chí một số Viễn Cổ Tiên Đế đã đột phá một hai tiểu cảnh giới.

“Có tin tức tới."

Long Liệp Tiên Đế mở lệnh bài truyền tin trong tay ra, biết được mấy tên Tiên Đế thuộc hạ bị Hoắc Vân Kiệt đánh giết thì lập tức giận tím mặt mà truyền âm với những Tiên Đế khác.

"Hoắc Vân Kiệt ngông cuồng như thế?"

"Phiêu Miểu Tông đáng chết!"

"Nhất định là Diệp Phong bảo Hoắc Vân Kiệt đánh giết mấy Tiên Đế dưới trướng chúng ta, mặc dù rất phân nộ, nhưng không thể không thừa nhận, Hoắc Vân Kiệt chỉ là một tiểu bối mà có thể giết mấy Tiên Đế trên tầng ba mươi."

"Người này leo lên Chiến Lực bảng, nghe nói chiến lực của hắn đạt đến Vương giả bảy sao, thực lực rất mạnh."

"Nhị đệ tử của Phiêu Miểu Tông đương nhiên lợi hại."

Cao tâng của Hắc Ngục Ma Tông nghiến răng nghiến lợi.

"Tiếp theo nên làm gì?" Long Liệp Tiên Đế lộ ra vẻ mặt âm trầm, nhìn về phía Hắc Sát Tiên Đế.

"Phái người đi hỏi thăm Diệp Phong, xem rốt cuộc hắn muốn làm gì." Hắc Sát Tiên Đế nói.

"Cái này khác gì cầu hoà nhau chứ?"

"Thật mất thể diện!"

Tất cả cao tâng Hắc Ngục Ma Tông đều không muốn đi.

"Không đi cũng phải đi, các ngươi không nhìn thấy quá trình Diệp Phong chém giết Lôi Vô Đạo và người hộ đạo? Kiếm khí người này thi triển vào thời khắc sống còn rất mạnh, ngay cả ta cũng phải nghiêm túc đối đãi, cộng thêm chiến lực của Diệp Phong cực cao, không đàm phán với hắn thì chẳng lẽ muốn đối đầu trực diện?"

Hắc Sát Tiên Đế lộ ra vẻ mặt âm trầm.

Thức hải của hắn bị Diệp Phong cắm vào bạo liệt ấn thần hồn có uy lực đáng sợ, nhất định phải áp dụng phương thức xử lý ôn hòa.

Không thì hắn ta sẽ bị Diệp Phong xóa bỏI

"Đàm phán?”

"Ta thật sự không muốn đi!"

"Ta cũng không muốn đi, cái này quá uất ức."

"Dứt khoát làm nổ thế giới Đại Thiên bên ngoài là được rồi, cùng lắm thì ôm nhau chết chung."

Cao tâng của Hắc Ngục Ma Tông tức giận bất bình.

"Ôm nhau chết chung? Ngu xuẩn!" Hắc Sát Tiên Đế giận dữ mắng đám người: 'Làm nổ thế giới Đại Thiên nhất định sẽ tử thương vô số, nhưng chúng ta cũng sẽ bị toàn Vũ Trụ truy sát, cuối cùng đều là một chữ "chết"."

Nghe vậy, đám người cắn răng.

Lời nói của Hắc Sát Tiên Đế là sự thật.

"Vậy chúng ta chỉ có thể đi cầu hoà sao?" Long Liệp Tiên Đế lộ ra vẻ mặt âm trầm, rất không vui.

Hắc Sát Tiên Đế nói: 'Không phải cầu hoà, mà là đi tìm Diệp Phong nói chuyện, xem rốt cục hắn muốn làm gì, nếu quả thật trùng hợp mấy tên thuộc hạ kia có thù với Hoắc Vân Kiệt thì đây chỉ là chuyện nhỏ. Nếu như là nguyên nhân khác thì phải có tính toán khác."

Nghe vậy, đám người cảm thấy cũng có lý.

"Vậy được rồi, đi tìm Diệp Phong hỏi một chút." Một Tiên Đế tâng bảy mươi nào đó nói nhỏ.

Hắc Sát Tiên Đế nhìn về phía Long Liệp Tiên Đế, nói: "Long Liệp Tiên Đế, ngươi đi đến Phiêu Miểu tông tìm Diệp Phong, hỏi hắn vì sao dung túng Hoắc Vân Kiệt đánh giết Tiên Đế tông môn chúng ta."

"Ta đi?" Long Liệp Tiên Đế chấn động.

Nhiệm vụ này thật là muốn mạng! "Ngươi không đi thì chẳng lẽ ta đi?" Hắc Sát Tiên Đế tức giận trừng Long Liệp Tiên Đế, hừ lạnh và nói.

"Được, ta đi." Long Liệp Tiên Đế đành phải rời khỏi Kim Tự Tháp, kêu mấy Tiên Đế tâng năm mươi theo rồi đi thẳng đến Phiêu Miểu tông.

Trên đỉnh Phiêu Miểu tông, Diệp Phong ngồi một mình uống trà ở đây, chỗ ngồi đối diện không có một người làm tăng thêm mấy phần buồn tẻ.

"Diệp Phong!" Một tiếng nói lạnh lẽo vang lên.

Diệp Phong ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Long Liệp Tiên Đế dẫn theo mấy Tiên Đế của Hắc Ngục Ma Tông xé rách hư không đi đến, lơ lửng trên đỉnh núi.

Thấy thế, Diệp Phong hơi sửng sốt.

Đại trận hộ tông hắn bố trí cho tông chỉ là trận pháp có thể ngăn cản Tiên Đế dưới tâng năm mươi. Cho nên Long Liệp Tiên Đế có thể trực tiếp phá không đến đây.

Điều này khiến Diệp Phong ý thức được thiếu sót của trận pháp.
Bình Luận (0)
Comment