Chương 2417
Chương 2417Chương 2417
"Là Hoắc Vân Kiệt!"
"Đáng chết, sao hắn lại tới đây?"
"Trốn!"
Mấy Tiên Đế của Hắc Ngục Ma Tông xoay người chạy, một người trong đó còn bóp nát ngọc bội, trực tiếp kíp nổ trận pháp nổ tung được bố trí ở thế giới này.
"Các ngươi đi được sao?" Hoắc Vân Kiệt hừ lạnh một tiếng.
Kendgl
Kiếm quang kim sắc chói mắt được bổ ra, trong nháy mắt đã đánh giết mấy Tiên Đế tâng bốn mươi kia.
Hắn không dừng tay mà tiếp tục vung kiếm.
Lần này có đến hàng vạn kiếm quang chui vào lòng đất, phá hủy trung tâm trận pháp, khiến mặt đất liên tục đung đưa kịch liệt giống như động đất cấp chín.
Cũng may địa chấn tới nhanh, mà đi cũng nhanh.
Điều này khiến Tiên Vực tổn thất không nhiều, cứ việc có không ít sinh linh bị sơn mạch sụp đổ vùi lấp, nhưng dù sao cũng đỡ hơn là toàn bộ thế giới Đại Thiên bị nổ nát.
"Rốt cục cũng giải quyết các ngươi." Hoắc Vân Kiệt lẩm bẩm.
Hắn thu hồi nhẫn trữ vật của những Tiên Đế này rồi bay vào sâu trong tinh không, chuẩn bị săn giết các Tiên Đế khác của Hắc Ngục Ma Tông, vừa có thể luyện tay, lại có thể giết địch.
"Hoắc Vân Kiệt, ngươi đã giết chóc quá nhiều, thật là một tội nhân tàn ác cùng cực!"
"Hoắc Vân Kiệt, ngươi đáng chết!"
"Hoắc Vân Kiệt, ta đại diện cho liên minh thiên kiêu ẩn thế Viễn Cổ đến đây giết ngươi, để tránh ngươi tiếp tục giết chóc vô độ."
Mấy tiếng quát truyền đến.
Ngay sau đó, một tên thiên kiêu thế hệ trẻ cấp Tiên Đế tâng năm mươi tuổi lao tới đây, phía sau hơn mười thiên kiêu trên tâng bốn mươi đi theo, cốt linh đều không đến vạn năm.
"Là các ngươi!" Hoắc Vân Kiệt biến sắc.
Trong khoảng thời gian gần đây, chẳng biết tại sao các nơi trong tinh không vũ trụ xuất hiện hơn hàng trăm thiên kiêu đỉnh cấp, cốt linh đều dưới vạn năm, tu vi vượt qua Tiên Đế tầng bốn mươi.
Hoắc Vân Kiệt vốn cho là những thiên kiêu đỉnh cấp này không có quan hệ gì với mình. Nhưng ai biết bọn họ lại muốn giết hắn!
"Ta giết đều là Tiên Đế của Hắc Ngục Ma Tông, mỗi người trong bọn chúng đều là ác nhân tội ác tày trời, vì sao các ngươi muốn ngăn cản ta? Hay là các ngươi không phân biệt thị phi?" Hoắc Vân Kiệt trầm giọng mà nói.
"Chết đi!"
Nhưng nghênh đón Hoắc Vân Kiệt không phải tiếng nói của những thiên kiêu đỉnh cấp này, mà là vô số công kích đáng sợ đao quang kiếm ảnh, sơn hà bảo ấn.
"Đáng chết! Các ngươi vẫn khăng khăng muốn giết ta!"
Hoắc Vân Kiệt cũng đã nhìn ra những người này căn bản là đến giết mình, mới đầu hắn không nghĩ ra, nhưng xem xét lại thì cảm thấy có lẽ những thiên kiêu này cảm thấy mình uy hiếp đến địa vị của bọn họ.
Một khi đánh giết mình thì những người này sẽ thiếu đi một người cạnh tranh mạnh, cơ hội Chứng Đạo cũng cao hơn.
Hắn căn bản không biết những người này lại là Tiên Đế của Hắc Ngục Ma Tông!
"Vô Hạn Kim Quang!"
Hoắc Vân Kiệt một tay câm kiếm, tay còn lại tung ra kiếm quyết, ra sức vung vẩy trước mặt, hình thành một mảnh lĩnh vực Kim Sắc, thành công ngăn cản đòn tiến công của đa số các Tiên Đế.
"Chết đi cho taI"
Nhưng hắn đâu đoán được một thiên kiêu Tiên Đế tâng năm mươi khác lại lao ra từ bên cạnh, há mồm phun ra một kiếm khí sắc bén, trong nháy mắt đã xuyên thấu lồng ngực Hoắc Vân Kiệt.
Hoắc Vân Kiệt phun máu òng ọc, vội vàng vung kiếm chém về phía Tiên Đế tâng năm mươi kia, nhưng đối phương lại cười quỷ dị một tiếng rồi bay về hướng nơi xa, né tránh một kích này.
"Vây giết hắn!" Một Tiên Đế tâng năm mươi khác nhe răng cười.
Mấy chục người bọn họ liên thủ, thấp nhất cũng là Tiên Đế tâng bốn mươi, cao nhất là hai tên Tiên Đế tầng năm mươi, có thể săn giết cả Tiên Đế tâng năm mươi.
Mà Hoắc Vân Kiệt chỉ là Tiên Đế tâng ba mươi bảy, cho dù có thể phát huy ra chiến lực Vương giả chín sao thì cũng chỉ có thể đánh với Tiên Đế tâng bốn mươi lăm với chiến lực Vương giả một sao mà thôi.
"Giết!"
Bọn Tiên Đế này cười gần, không ngừng đánh viễn trình, căn bản không cho Hoắc Vân Kiệt cơ hội đến gân.
Một lát sau.
Rẹtl
Một cánh tay của Hoắc Vân Kiệt bị một tên Tiên Đế tâng năm mươi nào đó chặt đứt, vết thương trên ngực còn lớn hơn trước đó, tiên huyết chảy ra cuồn cuộn, trông có vẻ sắp chịu không được.
"Cảm giác mèo vờn chuột thật không tệ." Một Tiên Đế tâng năm mươi nhe răng cười.
"Các ngươi quyết tâm muốn giết ta?" Hoắc Vân Kiệt dùng hai tay cầm kiếm, lạnh lấo nhìn bọn thiên kiêu đỉnh cấp ở đây, vết thương trên ngực dần dần khôi phục, hô hấp dồn dập hơn trước đó gấp mấy lần.
"Đương nhiên muốn giết ngươi."
"Ngươi là thiên kiêu đỉnh cấp, chiến lực vương giả chín sao, không giết ngươi thì làm sao chúng ta Chứng Đạo?”
"Đúng thế!"
Bọn Tiên Đế này lần lượt mở miệng.
Thân phận hiện giờ của bọn họ là thiên kiêu ẩn thế Viễn Cổ, không thể lộ ra quan hệ giữa mình và Hắc Ngục Ma Tông, cho nên trước đó họ đã thống nhất lời giải thích, dùng lý do muốn diệt trừ người cạnh tranh Chứng Đạo để tiêu diệt Hoắc Vân Kiệt.
Mà đây đúng lúc là cuộc chiến của thiên kiêu.
Dù là Diệp Phong cũng không được nhúng tay. Nếu không chính là phạm quy!
"AI" Hoắc Vân Kiệt cười nhạo: "Một đám người săn giết một mình ta, chỉ dựa vào khí khái này của các ngươi thì cho dù giết được ta, tương lai cũng không thể Chứng Đạo."
Lời nói này đâm thẳng vào nổi đau của bọn Tiên Đế đó, khiến chúng giận không kềm được.
"Hành hạ hắn đến chết!"
"Làm hắn sống không bằng chết!"
"Chỉ là Tiên Đế tâng ba mươi bảy, cho dù là chiến lực Vương giả chín sao cũng chỉ có thể đối phó với Tiên Đế tâng bốn mươi lăm thôi, chúng ta có thể nhẹ nhàng khống chế hắn."
Bọn Tiên Đế này phát ra tiếng cười biến thái.
"Hành hạ ta đến chết? AI" Hoắc Vân Kiệt lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo.
Vèol
Trong nháy mắt hắn và trường kiếm vàng kim đã dung hợp, hóa thành một con rồng vàng dài chừng mười mét, đuôi rồng hất lên đã đánh lui một Tiên Đế tâng năm mươi mấy bước.