Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2159 - Chương 2419

Chương 2419 Chương 2419Chương 2419

"RõI"

Những người khác cấp tốc bấm tay niệm thân chú, khí tức trên người bộc phát, khiến vô số màn sáng hiển hiện triệt để phong tỏa bọn người Hoắc Vân Kiệt, không thể vào, cũng không thể ra.

"Pháp tắc Kim hệ, dung hợp cho ta!" Hoắc Vân Kiệt nuốt kết tinh vào, lại thuận lợi dung hợp một luông pháp tắc Kim hệ, há miệng phun kiếm quang sắc bén về hướng một tên Tiên Đế tầng năm mươi.

"Tài hèn sức mọn." Tiên Đế tâng năm mươi kia phất ống tay áo một cái, tâng tâng lớp lớp màn sáng trận pháp hiện lên, ngăn cản một kích toàn lực của Hoắc Vân Kiệt.

"Thấy được chưa, ngươi quá yếu, mặc dù có thể giết chết Tiên Đế tâng bốn mươi lăm, nhưng vẫn còn chênh lệch rất lớn với Tiên Đế tâng năm mươi chúng ta, tối thiểu cũng ba mươi lần." Tiên Đế tâng năm mươi cười gắn và nói.

"Ồ? Vậy thử chiêu này xem!" Hoắc Vân Kiệt hóa thành hình người, duy trì động tác một tay cầm kiếm, cũng ra sức rút kiếm.

Kendgl

Một kiếm quang sáng chói ẩn chứa sức mạnh toàn thân Long Thiên Tinh bộc phát, trong nháy mắt đã hoàn thành ngưng tụ và phóng thích, khiến cho khu vực này bị kim quang chói mắt cắn nuốt, ánh mắt hoàn toàn mơ hồ.

Âm ầmI

Mấy chục màn sáng trận pháp bị trảm nát, tên Tiên Đế tâng năm mươi cực mạnh kia cũng bị đánh bay, hai tay bị chém ra vết thương sâu đến nửa tấc, tiên huyết chảy ra cuồn cuộn.

"Thật là một kiếm lợi hại." Tiên Đế tâng năm mươi kia giật mình.

"Chiến lực ở trạng thái bình thường của Hoắc Vân Kiệt không bằng bọn người Mặc Oanh, Long Thiên Tinh, Kiều Giai Hi, nhưng nếu ta thi triển Bạt Kiếm Thuật thì chiến lực đỉnh phong cũng rất đáng sợ, đủ để bước vào Vương giả chín sao đỉnh phong, ngươi phải cẩn thận một chút." Một Tiên Đế tâng năm mươi khác trầm giọng mà nói.

"A, sợ cái gì? Sau khi Hoắc Vân Kiệt thi triển Bạt Kiếm Thuật thì đã dầu hết đèn tắt, chúng ta đừng chơi đùa với bọn chúng nữa, trực tiếp giết đi!"

"Ừm, giết hắn."

Hai tên Tiên Đế tâng năm mươi đạt thành nhận thức chung.

Ngay sau đó, hai sóng ánh sáng óng ánh quét ngang ra, đánh cho Hoắc Vân Kiệt đã dầu hết đèn tắt tan thành hư vô.

"Hoắc Vân Kiệt chết!"

"Thật là đáng tiếc."

Tất cả cường giả của thế lực lớn đều đang quan sát trận chiến kia, nhìn thấy Long Thiên Tinh bị đánh nát thì bất đắc dĩ thở dài.

Ở Hắc Ngục Ma Tông, bọn người Hắc Sát Tiên Đế nhìn thấy cảnh này thì ngửa mặt lên trời điên cuồng cười lớn, tâm tình rất vui vẻ.

"Không!" Đinh Bạch Tuyết và Lâm Ngọc Yến nhìn thấy Hoắc Vân Kiệt thân vẫn đạo tiêu thì khóc đến tan nát cõi lòng.

Chỉ có Diệp Phong vẫn rất bình tĩnh. "Hắc hắc, trò hay mở màn." Hắn nhếch miệng cười một tiếng.

Mặt ngoài cổ tinh hoang vu kia, Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi nhìn về phía vị trí Hoắc Vân Kiệt bị đánh nát, vẻ mặt rất bình tĩnh.

"Hoắc Vân Kiệt đã ngã xuống, tiếp theo đến phiên hai người các ngươi." Một Tiên Đế tâng năm mươi nhe răng cười.

"Ai nói ta chết đi?" Lúc này, một giọng nói bình tĩnh vang lên, trong nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Trong hư không, vô số kim quang hội tụ lại rồi hóa thành thân thể của Hoắc Vân Kiệt và thanh lợi kiếm màu vàng kim kia.

Hắn đứng đó, không mất một sợi tóc.

Cảnh tượng ngã xuống trước đó cứ như ảo ảnh.

"Ngươi không chết?"

"Làm sao có thể?"

"Chẳng lẽ Hoắc Vân Kiệt cũng ngưng tụ ra bất tử chi thân trong truyền thuyết, có thể trùng sinh vô hạn?" Một Tiên Đế tâng năm mươi kinh hãi nói.

"Vội cái gì, nguyên lý của bất tử chi thân chính là bản nguyên bất tử ngưng tụ ra trong thân thể, tử vong một lần đều tiêu hao một chút bản nguyên, chỉ cần chúng ta giết hắn thêm mấy lần liền có thể cưỡng ép tiêu diệt." Một Tiên Đế tâng năm mươi khác nói.

"Cũng đúng.”

"Lần này không cần giỡn bỡn người này nữa, trực tiếp bộc phát chiến lực mạnh nhất, cưỡng ép chôn vùi hắn." Hơn mười tên Tiên Đế ở đây trăm miệng một lời.

OanhI

Dưới sự phối hợp của sát trận, mấy chục quang huy đáng sợ đột nhiên chém xuống, đều oanh kích lên người Hoắc Vân Kiệt, khiến hắn và cả kiếm đều bị đánh nát thành mảnh vỡ.

"Bạt Kiếm Thuật!"

Nhưng trước khi chết, Hoắc Vân Kiệt cũng bộc phát hết sức mạnh của mình để chém ra một kiếm quang kinh khủng, cách lá chắn sát trận mà vẫn có thể tổn thương một tên Tiên Đế.

“Thật mạnh!”

"Đừng sợ, Hoắc Vân Kiệt không nhảy nhót được bao lâu nữa đâu, chúng ta giết hắn thêm mấy lần là có thể hao hết bản nguyên bất tử trong cơ thể hắn, sau đó tiêu diệt."

"Giết!"

Bọn Tiên Đế này như hoá điên mà tiến công Hoắc Vân Kiệt, căn bản không để ý tới Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi cũng bị vây khốn trong sát trận.

“Chúng ta làm sao bây giờ?”

"Không có việc gì, dù sao nhị sư huynh cũng không chết được."

Kiều Giai Hi và Long Thiên Tinh vốn định hỗ trợ, nhưng nhìn nhau rồi lại ăn ý đứng tại chỗ, lẳng lặng quan sát Hoắc Vân Kiệt bị hơn mười tên tiên đế kia đánh chết.

Âm!

Mỗi lần Hoắc Vân Kiệt bị đánh chết thì ngoài thân sẽ có chói mắt kim quang lấp lóe, đó là pháp tắc Kim hệ mà hắn cảm ngộ vào thời khắc sinh tử, sau đó hắn tiến hành dung hợp với pháp tắc kiếm đạo của mình.

Các thế giới trong tinh không, đông đảo cường giả nhìn thấy Hoắc Vân Kiệt lần lượt bị giết lại có thể liên tục trùng sinh thì đều trợn tròn mắt.

"Hắn đã bị giết vài chục lần, mỗi lần khôi phục còn có thể luôn duy trì trạng thái đỉnh phong, thật là quái lạ, chẳng lẽ bản nguyên bất tử của hắn là vô hạn?"

"Ai biết đâu!"

Không ít người nói thâm trong lòng.

Tại Phiêu Miểu tông.

Mặc Oanh nhìn Hoắc Vân Kiệt lần lượt trùng sinh thì hỏi Diệp Phong bên cạnh:

"Xem ra nhị sư huynh cũng thu được bất tử chi thân giống chúng ta."

"Đúng thế" Diệp Phong gật đầu: 'Mặc Oanh, ngươi và hơn mười đệ tử khác cũng thu được bất tử chỉ thân, nhưng đây là bí mật, không nên để lộ quá sớm."

"Cho nên chưởng môn mới không đồng ý để ta ra ngoài?" Mặc Oanh hiểu ra.

"Đúng thế" Diệp Phong nhẹ nhàng gật đầu: "Bất tử chi thân là một đòn sát thủ, trong Phiêu Miểu tông chúng ta có gần một trăm tu hành giả có được bất tử chi thân, nhưng bên ngoài thì chỉ có mấy người, đây chính là đòn sát thủ." Hắn nhìn về phía nơi xa, ánh mắt dần dần trở nên xa xăm.

"Tương lai, có lẽ tất cả thành viên của Phiêu Miểu tông chúng ta đều có được bất tử chi thân. Lúc đó chính là thời điểm chúng ta quét ngang thiên hạ." Giọng Diệp Phong trở nên thâm trầm.
Bình Luận (0)
Comment