Chương 2436
Chương 2436Chương 2436
Đùng!
Bởi vì phục sinh quá nhiều sinh linh nên số lượng lớn lôi đình đột nhiên xuất hiện, không ngừng bổ lên người Mặc Oanh.
Phục sinh sinh linh vi phạm quy luật vận hành tự nhiên của Vũ Trụ, Mặc Oanh thân là người làm phép sẽ bị trừng phạt. Cũng may nàng có bất tử chỉ thân nên căn bản không sợ phản phệ.
"Phốc!" Sau nửa canh giờ, nàng phun máu òng ọc.
"Chỉ làm sống lại sinh linh trên một cổ tinh sinh mệnh kính trăm vạn dặm, người mạnh nhất trong đó cũng chỉ có vài Tiên Đế cấp thấp, thế mà lại bị phản phệ nặng như vậy." Mặc Oanh thấp giọng mà nói.
"Đa tạ ân cứu mạng của Mặc Tiên Đết"
"Mặc Oanh tiên tử thần uy cái thết"
Mấy vị Tiên Đế trên hành tinh này dẫn theo hơn mười Tiên Tôn đi ra ngoài cảm tạ ân tình của Mặc Oanh.
"Không cần cám ơn ta, nếu không phải vì đánh giết hai Tiên Đế của Hắc Ngục Ma tông thì cũng không tác động đến ngôi sao của các ngươi, là lỗi của ta." Mặc Oanh khoát tay áo.
"Sao Mặc Oanh Tiên Đế lại nói như vậy, sau khi hai nữ nhân điên kia của Hắc Ngục Ma Tông chiếm lấy cổ tinh của chúng ta liền luôn làm xằng làm bậy, ngài có thể xuất thủ là phúc phận của hàng tỷ sinh linh cả cổ tinh." Một vị Tiên Đế chắp tay và nói.
"Thật là bí pháp lợi hại." Đúng lúc này, nơi xa có một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên truyền đến, khiến bọn người Mặc Oanh lập tức ớn lạnh.
"Người nào?”
Mặc Oanh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên đỉnh đầu lại có một thanh trường đao chín lỗ đang lơ lửng, cứ như có thể chém xuống tiêu diệt nàng vào bất cứ lúc nào.
Cách đó hơn trăm mét, một thanh niên mặc áo giáp, đeo mặt nạ quỷ dị che nửa gương mặt ôm cánh tay đang lơ lửng ở đó.
"Ta tên là Lãnh Đao, đến giết ngươi." Lãnh Đao vỗ tay một tiếng.
RẹtI
Trường đao chín lỗ lập tức chém xuống, Mặc Oanh ý đồ thoát khỏi hiện trường, lại phát hiện thân thể bị áp chế không cách nào động đậy, đành phải trơ mắt nhìn trường đao chém giết bản thân.
"Giải quyết, tiếp theo. .. Hả?" Lãnh Đao thu hồi trường đao, đang muốn rời đi lại phát hiện Mặc Oanh bị đánh giết đang cấp tốc tụ lại.
Khí tức của nàng vẫn ở trạng thái đỉnh phong.
"Ngươi không chết?" Lãnh Đao nhíu nhíu mày, hơi suy nghĩ một chút rồi lại chém trường đao về hướng Mặc Oanh. Nhưng nàng lại lập tức hội tụ lại, khí tức vẫn luôn ở đỉnh phong.
"Bất tử chi thân? Ta cũng muốn xem xem bất tử chỉ thân của ngươi là cấp bậc gì, có thể trùng sinh bao nhiêu lần?" Lãnh Đao mắng.
Rẹt rẹtI
Trường đao không ngừng chém xuống, đánh chết Mặc Oanh hơn trăm lần, nhưng Lãnh Đao lại cảm thấy nàng căn bản không có hao tổn gì, không cách nào hoàn toàn gạt bỏ. "Bất tử chi thân thật là lợi hại!" Lãnh Đao chấn động trong lòng.
"Dừng tay!"
"Đừng tổn thương Mặc Oanh Tiên Đất"
Mấy Tiên Đế trên hành tinh này không muốn trơ mắt nhìn Mặc Oanh bị áp chế nên trực tiếp xuất thủ.
"Ồn ào!"
Lãnh Đao vừa khống chế trường đao chém giết Mặc Oanh, vừa phun ra một đao quang hoa mỹ chém giết mấy Tiên Đế kia hồn phi phách tán trong chớp mắt.
"Các ngươi không phải là đối thủ, mau bỏ đi!" Mặc Oanh lại trùng sinh lần nữa, lập tức nói ra câu này.
"Ngươi lo cho bản thân trước đi!" Lãnh Đao hờ hững nhìn về phía Mặc Oanh, sau đó lại đánh giết nàng.
Lần này Mặc Oanh không lập tức trùng sinh.
"Bản nguyên bất tử không đủ sao?" Lãnh Đao nhìn thấy hi vọng.
Nhưng sau một khắc, Mặc Oanh đột nhiên trùng sinh, cũng hiến tế toàn bộ sức mạnh của mình trong nháy mắt để đánh ra kiếm khí đáng sợ đến cực điểm, tốc độ nhanh đến mức cả Lãnh Đao cũng không kịp phản ứng, lập tức bị vô số kiếm quang đâm xuyên qua thân thể.
"Đáng chết, dám đánh lén ta!" Lãnh Đao cũng không bị thương.
Chiến giáp hắn ta mặc là Tiên Đế binh phòng ngự cấp bậc Tiên Đế tâng sáu mươi, có thể làm vặn vẹo không gian, trực tiếp uốn cong kiếm khí của Mặc Oanh rồi lại bổ ra từ sau lưng, làm người ta có ảo giác như kiếm khí xuyên thấu qua thân thể.
Nhưng thực tế hắn ta không bị mất lấy một sợi tóc.
"Vạn kiếm quy tông!"
Mặc Oanh lại trùng sinh, trong chớp mắt đã có hàng tỷ kiếm khí chém ra, cũng ngưng tụ thành một kiếm khí sắc bén dài đến vạn trượng giữa không trung rồi hung hăng chém ra.
"Sức hèn lực mọn." Lãnh Đao thổi ra một cây đao quang, đã lập tức phá vỡ kiếm khí của Mặc Oanh, trong mắt tràn đầy vẻ châm chọc.
"Nếu ngươi đã có bất tử chi thân, vậy tha cho ngươi một mạng trước, ngày sau lại giết." Lãnh Đao không muốn lãng phí thời gian.
Mục đích của hắn ta rất rõ ràng là chuyên chọn lựa tông đệ tử không có bất tử chi thân để ra tay.
Một khi thành công liên lập tức trốn đi.
Như thế mới có thể đảm bảo hiệu suất ám sát lớn nhất.
Vèo!
Lãnh Đao trốn vào hư không, biến mất tăm hơi.
Mặc Oanh rút kiếm muốn đuổi theo, nhưng ngẫm nghĩ vẫn cho kiếm vào vỏ, thi triển « Bí pháp hồi hồn » phục sinh mấy Tiên Đế mới bị đánh giết kia.
Đùng đùng -!
Trong lúc đó lại có mấy lôi đình đánh xuống, nhưng bởi vì Mặc Oanh chỉ phục sinh mấy Tiên Đế cấp thấp nên bị phản phệ không tính nặng, chỉ thổi ra một luồng kiếm khí liền có thể trảm nát Lôi Đình đánh xuống, nàng không bị thương tích gì.
"Đa tạ Mặc Oanh Tiên Đất"
"Tiên Đế, xin nhận lấy đầu gối của ta!" Mấy vị Tiên Đế quỳ gối xuống hư không.
"Không cần như thế, cuộc chiến hôm nay là do ta mà lên, bây giờ ta rời đi trước, nếu có chuyện tìm ta thì có thể đi đến Phiêu Miểu tông Thần Châu."
Mặc Oanh hóa thành kiếm quang rồi lao lên trời cao.
Trên không một cổ tinh, mấy vị Tiên Đế và hơn mười vị Tiên Tôn nhìn về hướng Mặc Oanh biến mất, trong mắt tràn đầy sùng bái. ...