Chương 2458
Chương 2458Chương 2458
"Rất kinh ngạc à? Bình đến đây!" Diệp Phong cười, cánh tay đột nhiên chấn động.
Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một cái bảo bình tạo thành từ ngọc thô, dưới lớn trên nhỏ, bình cao mười thước, mặt ngoài khắc vô số trận văn phức tạp có thân quang bắn ra, đó chính là chí bảo cấp Chuẩn Thiên Đạo —— Vạn Linh Bảo Bình!
"Nếu ngươi không nghe lời thì Diệp mỗ chỉ có thể đánh ngươi. .. Thu cho tal" Một tay Diệp Phong bấm niệm pháp quyết, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Sau đó uy áp kinh khủng đến cực điểm bộc phát, trong nháy mắt đã đánh nát lá chắn do mỹ nữ ba đầu sáu tay thả ra, lực hút đáng sợ tiếp tục bộc phát đến khi nuốt nàng ta vào trong bình.
"Xem ngươi còn phản kháng như thế nào." Diệp Phong thu Vạn Linh Bảo Bình vào Tiểu Vũ Trụ rồi cũng tiến vào bên trong.
Nơi này lập tức không còn một bóng người.
Tiểu Vũ Trụ, đại lục thánh địa.
Diệp Phong nhìn Vạn Linh Bảo Bình trôi nổi ở nơi này.
"Chỉ khi nào đối mặt với loại cường địch này thì ta mới sử dụng Vạn Linh Bảo Bình, cũng may gần đây không có người, nếu không ta thật sự không dám dùng nó, sợ bại lộ." Diệp Phong lẩm bẩm.
"Ra!" Sau đó hắn phất ống tay áo một cái, miệng của Vạn Linh Bảo Bình lập tức phun ra một mảnh sương trắng, cấp tốc ngưng tụ thành một mỹ nữ tuyệt sắc ba đầu sáu tay cao chừng năm mét.
Ông!
Vạn Linh Bảo Bình lơ lửng trên đầu nữ tử này, phóng thích ra ánh trăng như thác nước, vẫn luôn trấn áp nàng ta.
"Chí bảo cấp Chuẩn Thiên Đạo!" Mỹ nữ ba đầu sáu tay cả kinh mà quát.
"Rất tinh mắt đấy!" Diệp Phong tán dương.
"Ha ha! Nếu không phải hiện tại bản tọa đang trong trạng thái bị thường, đổi thành ta của thời kì đỉnh phong thì cũng là cấp bậc Chuẩn Thiên Đạo, căn bản không sợ món chí bảo này của ngươi." Mỹ nữ ba đầu sáu tay quát.
"Đáng tiếc, ngươi không ở trạng thái đỉnh phong."
Diệp Phong nhìn đối phương, mở ra Động Sát Chi Nhãn.
[ Danh tự: Yêu Nguyệt ]
[ Phẩm giai: Cấp Chuẩn Thiên Đạo ( trọng thương) ]}
[ Giới thiệu: Ý thức của vũ trụ Hằng Sa dung hợp thành một viên kết tinh, tức là Vũ Trụ chi tâm. Vật này ẩn chứa tất cả pháp tắc của toàn bộ Vũ Trụ, thực lực cường đại, sau đó hóa thành hình người, chiến lực bình thường, bất tử bất diệt. Bởi vì vũ trụ Hằng Sa bị Thâm Uyên tộc đánh nổ nên thực lực của Yêu Nguyệt sụt giảm đến Tiên Đế tâng tám mươi mốt, dựa vào năm tháng vô tận để từ từ phục hồi, hiện nay chỉ tương đương với Tiên Đế tâng một trăm ]
[ Ghi chú: Trong trong giai đoạn dần phục hồi]
Nhìn thấy cái này, hai mắt Diệp Phong tỏa sáng.
"Ngươi tên là Yêu Nguyệt. Vô số năm trước vũ trụ Hằng Sa bị cường giả của Thâm Uyên tộc trong Vũ Trụ Hải đánh nổ, thực lực của ngươi sụt giảm đến Tiên Đế tâng tám mươi mốt, dựa vào năm tháng vô tận để từ từ phục hồi, bây giờ chỉ có thể phát huy ra thực lực Tiên Đế tâng một trăm. Ta nói có phải hay không?" Diệp Phong châm rãi nói.
Con ngươi của Yêu Nguyệt co rụt lại.
"Xem ra ta đoán đúng." Diệp Phong cất tiếng cười to.
"Làm sao ngươi biết rõ ràng như thế? Chẳng lẽ ngươi vẫn luôn trốn trong vũ trụ Hằng Sa?" Yêu Nguyệt lộ ra vẻ mặt âm trâm.
"Ngươi có thể kiểm tra cốt linh của ta." Diệp Phong đưa tay của mình đến trước mặt Yêu Nguyệt.
Nàng ta nhíu nhíu mày, đưa tay đụng tay vào Diệp Phong, phát hiện cốt linh của hắn còn chưa đến vạn năm.
"Làm sao có thể?" Yêu Nguyệt rút tay trở như bị điện giật.
Cốt linh của Diệp Phong thấp như vậy thì nhất định không có khả năng luôn trốn trong vũ trụ Hằng Sa, theo Yêu Nguyệt thì đối phương mới tiến vào gần đây thôi.
"Ta từng nói ta không có bất kỳ quan hệ gì với những kẻ thù của ngươi, nhưng ngươi vẫn không tin." Hai tay Diệp Phong rũ xuống một cách tự nhiên: "Vũ trụ Hằng Sa các ngươi là bị cường giả Thâm Uyên tộc đánh nổ, sau này được Phá Vọng Thiên Tôn của Vũ Trụ song sinh chúng ta tái tạo hơn phân nửa, cũng cải tạo thành một nơi tên là bí cảnh pháp tắc."
Hắn dừng một chút rồi tiếp tục nói: "Lần này ta đến là vì phục chế và hấp thu pháp tắc ở nơi này, không có ác ý với ngươi. '
Nghe vậy, Yêu Nguyệt lâm vào trầm tư.
Nàng ta không chỉ một lần nghe người ta nói qua mình được Phá Vọng Thiên Tôn cứu, chỉ có Thâm Uyên tộc mới là kẻ địch.
Nhưng nàng không tinl
Dù sao nàng bị phong ấn ở hành tinh cổ này vô số năm cũng không cách nào ra ngoài, tâm trạng bị kiềm nén thì tất nhiên không muốn dễ dàng tin tưởng người ngoài.
"Hiện tại ta đã trấn áp ngươi, muốn làm gì thì ngươi cũng không có sức phản kháng. Nhưng ta vẫn nguyện ý tốn chút thời gian giải thích để cởi bỏ hiểu lầm." Diệp Phong lộ ra vẻ mặt chân thành mà nói.
“Tạm thời tin ngươi.' Yêu Nguyệt hừ lạnh.
"Tiếp theo ta muốn hấp thu và phục chế pháp tắc trên người ngươi. Yên tâm, không có tổn thương quá lớn với ngươi, chỉ cần tu dưỡng nửa tháng thì ngươi có thể khôi phục."
Nói xong, Diệp Phong lấy Đạo Kinh ra.
Chát -I
Theo hắn dán Đạo Kinh lên người Yêu Nguyệt thì lập tức phát ra âm thanh thanh thúy này.
Vô số ánh sáng pháp tắc bắn ra trong nháy mắt!
Mắt thường có thể thấy được trang sách chương tám mươi mốt của Đạo Kinh rất dị thường hoàn chỉnh, có thể gọi là hoàn mỹ không tì vết, văn tự trên đó cũng đang dần dần hiển hóa.
"Pháp tắc của ta đang giảm bớt!" Yêu Nguyệt lập tức thay đổi sắc mặt: "Tiểu tử thối, ngươi đang cắn nuốt đạo hạnh của ta? Mau dừng lại, không được!"
"Không thể ngừng!" Diệp Phong lại nhìn chằm chằm Yêu Nguyệt.
"Đáng chết, quả nhiên ngươi không có ý tốt mà!" Yêu Nguyệt tức đến ba gương mặt đều vặn vẹo.
Diệp Phong nhíu mày và nói: "Ta đã nói ta cắn nuốt pháp tắc của ngươi và tiến hành phục chế, sẽ không tạo thành tổn thương mãi mãi, nhiều nhất nửa tháng là ngươi khôi phục lại thôi." "Nếu không cách nào khôi phục thì sao?" Trên gương mặt xinh đẹp của Yêu Nguyệt tràn đầy hàn Sương.
"Ta sẽ đợi thêm thời gian nửa tháng ở vũ trụ Hằng Sa, cam đoan ngươi có thể khôi phục." Diệp Phong nhếch miệng cười một tiếng.
"Hừ!" Lúc này Yêu Nguyệt mới không tiếp tục mắng.
Diệp Phong nhìn về phía chương tám mươi mốt của « Đạo Kinh », phát hiện văn tự trên đó đã hiển hóa lên hết.