Chương 2476
Chương 2476Chương 2476
"Thật rất khó sao?" Giọng nói của Diệp Phong đột nhiên tăng lớn.
"Không khó!" Mặc Oanh dẫn đầu tiến lên một bước: "Ngày xưa ta từng cho là mình chỉ có thể đột phá Thần Nguyên cảnh, trở thành cường giả cấp Quận Vương trong vương quốc Linh Diệu. Nhưng ai biết mười năm sau ta đã là Tiên Đế tâng năm mươi. Bây giờ có nhiều tài nguyên tu hành như vậy, ta không chỉ phải nhanh chóng đột phá Tiên Đế tâng tám mươi mốt, còn phải tự sáng tạo pháp tắc. Ta muốn vượt qua tầng chín mươi, thậm chí là Tiên Đế tâng một trăm!"
"Đúng, có gì khó khăn?" Hoắc Vân Kiệt đứng dậy.
"Tiên Đế tâng tám mươi mốt căn bản cũng không có khó khăn gì cả, khó là trên tầng tám mươi mốt." Giả Vũ Lam cũng đứng dậy và nói.
"Đúng, không khó chút nào." Liền Thạch Lỗi cũng đứng dậy và nói.
Đệ tử khác nhao nhao đứng dậy, dù sao họ cũng là người huyết khí phương cương, đều ôm lòng tin tương lai có thể xung kích đến Tiên Đế tâng tám mươi mốt.
Thấy thế, Diệp Phong tỏ vẻ hài lòng.
Sắc mặt Cung Thanh Thu đỏ bừng lên.
Nàng phát hiện cách cục của mình vẫn chưa hoàn toàn mở ra, rõ ràng đã có đủ tài nguyên tu hành, nàng lại cảm thấy Tiên Đế tâng tám mươi mốt quá khó khăn.
Bây giờ nàng triệt để tỉnh ngộ.
Phiêu Miểu tông vẫn luôn là một tông môn tu hành tràn ngập truyền kỳ, cả người năm đó chỉ có tu vi Tụ Nguyên cảnh như nàng cũng đã là Tiên Đế tâng năm mươi, Tiên Đế tâng tám mươi mốt thật sự rất khó sao?
Không, căn bản không khó!
Nàng chỉ thiếu dũng khí và lòng tin mà thôi.
Trên bàn tiệc, Hạ Dao nhìn thành viên của Phiêu Miểu tông tràn đầy tự tin, nhìn lại mình một chút thì bỗng cảm thấy tự ti.
"Nếu được, ta thật muốn lập tức từ nhiệm vị trí Quốc sư, sau đó gia nhập Phiêu Miểu tông!"
Nàng khóc không ra nước mắt.
vị trí Quốc sư của Hằng Cổ thần quốc nhìn như rất có triển vọng, nhưng phía sau lại ẩn giấu nguy cơ to lớn, bây giờ cũng trở thành ngưỡng cửa hạn chế nàng gia nhập Phiêu Miểu tông.
"Quốc sư cái gì chứ, ta không muốn làm nữa!" Hạ Dao hò hét trong lòng.
Nàng đã hâm mộ đệ tử của Phiêu Miểu tông đến mức sắp nứt đổ vách tường rồi.
Trên bàn tiệc, khoé miệng Diệp Phong hiện lên nụ cười.
"Tốt, một năm mới đã đến, an tâm ăn tết đi! Cung trưởng lão, sau khi ăn tết ta sẽ đích thân tuyên bố tuyển nhận đệ tử đời thứ mười một. Sau đó làm phiên các ngươi chủ trì đại điển tuyển nhận đệ tử mới."
"Chờ tuyển nhận đủ đệ tử đời thứ mười một thì cự ly mười vạn đệ tử liền còn kém sau cùng mấy ngàn người."
"Một khi đệ tử tông môn số lượng đột phá mười vạn, thân là Chuẩn Thánh địa Phiêu Miểu tông có thể tấn thăng thành thánh địa chân chính dưới sự chứng kiến của Thiên đạo Thần Châu."
"Ta chờ mong ngày đó đến." Nói xong, Diệp Phong chậm rãi rời đi.
"Thuộc hạ tuân mệnh!" Cung Thanh Thu quỳ một chân trên đất, giọng nói vang vọng mạnh mẽ.
"Rốt cục tông môn cũng xung kích lên thánh địa!" Các đệ tử nhao nhao nắm chặt nắm đấm.
Những năm gần đây Phiêu Miểu tông dựa vào thực lực mạnh mẽ quét ngang kẻ địch chư thiên vạn giới, đã được tôn là đệ nhất tông môn của đại lục Thần Châu.
Nhưng các đệ tử không cam tâm.
Bởi vì Phiêu Miểu tông chỉ là tông môn năm sao.
Theo lý thuyết, lấy điều kiện hiện nay của Phiêu Miểu tông thì đừng nói là thánh địa mà cả thánh địa đỉnh cấp cũng đã được công nhận đủ tư cách, nhưng luôn vì nhân số không đủ mà không cách nào tấn thăng.
Bây giờ khi năm mới đến, tông môn sắp tuyển nhận đệ tử đời thứ mười một, Phiêu Miểu tông đã tiến thêm một bước đến gần ngày tấn thăng lên thành thánh địa.
Điều này làm người ta rất chờ mong.
Quảng trường tông môn.
"Các vị, năm mới vui vẻ!"
"Sư tỷ, đây là lễ vật năm mới ta đưa cho tỷ, hi vọng tỷ ưa thích”"
"Sư đệ, đây là lễ vật sư tỷ tặng cho đệ."
Trong tông môn, đám người tặng lễ chúc mừng nhau.
Hồ Phi Phi và Hỏa Linh Kiều lôi kéo Hạ Dao đi dạo bên bờ linh hồ, cảm nhận cảnh đêm của nơi này.
Trên đỉnh Phiêu Miểu Phong, Diệp Phong ngồi trên đồng cỏ mà yên lặng chờ đợi.
[ Đinh! Một năm mới đến, chúc chưởng môn vạn sự thuận ý, tông môn thịnh vượng, giải khoá quyền hạn mời chào của đệ tử đời thứ mười một, ban thưởng một phần lễ vật năm mới cho toàn thể thành viên tông môn, chúc các ngươi mỗi ngày vui vẻ! ]
Lần này, tin nhắn của hệ thống đến rất đúng giờ.
"Rốt cuộc đã đến."
Diệp Phong cười, phất ống tay áo một cái, lại có một loạt túi may mắn bay về phía các nơi trong tông môn rồi rơi vào tay mỗi một thành viên, xem như lễ vật năm mới thứ ba.
Trên tay hắn còn có một cái túi may mắn.
Đây là lễ vật do hệ thống tặng cho chưởng môn.
"Năm nay sẽ có lễ vật gì đây?"
Diệp Phong xoa xoa đôi tay, mở túi may mắn ra thì phát hiện bên trong có một cái quạt xếp nhỏ tinh xảo.
“Đây là vật gì?"
Diệp Phong mở quạt xếp ra, phát hiện mặt ngoài vật này được chế thành từ giấy trắng đặc thù, không có đồ án và chữ viết, hắn vội vàng mở Động Sát Chi Nhãn ra quan sát.
[ Danh tự: quạt Chiết Chỉ ]
[ Phẩm giai: Không ]
[ Giới thiệu: Làm thành từ các vật liệu như giấy đạo nguyên, nhựa cây pháp tắc, que trúc đại đạo, tạm thời chưa có phẩm giai, nhưng có tiềm năng tấn thăng vô hạn] 1 Ghi chú: Làm ngươi có vẻ phong lưu phóng khoáng ]
Nhìn thấy cái này, khoé miệng Diệp Phong giật giật một cái.
“Con mẹ nó chứ phong lưu phóng khoáng!"
Hắn lắc đầu, dùng quạt Chiết Chỉ nhẹ nhàng quạt gió cho mình, cảm giác làn gió phất qua rất nhẹ nhàng, có thể giúp mình nhanh chóng trở nên khí định thân nhàn.
"Không tệ!" Hai mắt Diệp Phong tỏa sáng.
"Có cả hiệu quả ngưng thần tĩnh khí, xem ra có thể đổi tên của ngươi thành quạt giấy rõ Thanh Thần."
"Nhưng cái tên này vẫn quá dài."
"Cứ trực tiếp gọi là quạt giấy đi!"