Chương 2480
Chương 2480Chương 2480
"Yêu Nguyệt đạo hữu, ngươi đã nhìn ra được ta là chủ nhân của đại lục Thần Kiếm thì chắc cũng cảm nhận được ta có thể sánh ngang với Tiên Đế tâng một trăm ở chỗ này? Chẳng lẽ ngươi thật muốn đánh một trận với ta sao?" Thân Kiếm Tiên Đế trâm giọng mà nói.
"Sắp đánh nhau rồi!"
Tiên Đế đỉnh cấp chung quanh nhao nhao kết thúc ngộ đạo, thông qua hình thức dao động pháp tắc để đồng bộ hình ảnh ở nơi này lên tinh không các nơi trong vũ trụ.
Sau một khắc, Vũ Trụ rúng động.
"Có người đang chọn Chiến Thần Kiếm Tiên đất"
"Nghe nói ở đại lục Thân Kiếm, Thần Kiếm Tiên Đế có được thực lực Tiên Đế tâng một trăm cấp, ai dám khiêu chiến ông ta vậy?"
"Là một Nữ Đế tên là Yêu Nguyệt."
Đám người nghị luận ầm ï.
Trên Phiêu Miểu Phong, Diệp Phong mở mắt, nhìn về phía khu vực đại lục Thần Kiếm, trong mắt tràn đầy dị sắc.
"Thật sự đánh nhau rồi!" Hắn thâm nghĩ quả là như thế.
Lấy hiểu biết của hắn đối với Yêu Nguyệt thì một khi nàng ta đến đại lục Thần Kiếm, nhất định sẽ để mắt tới đạo bia.
Vậy thì không thể tránh khỏi xung đội.
Hằng Cổ thần quốc.
"Con mụ điên Yêu Nguyệt kia lại đi đến đại lục Thân Kiếm, Thần Kiếm Tiên Đế, ngươi tự cầu nhiều phúc đi!" Hằng Tinh Thân Vương thầm chửi bậy.
Ông ta không dám xuất thủ để tránh bị Yêu Nguyệt đánh bại trước mặt mọi người, mất mặt cho cả toàn bộ Vũ Trụ xem.
Đại lục Thần Kiếm, Yêu Nguyệt và Thần Kiếm Tiên Đế đang giằng co.
Một bên trên mặt mang đầy vẻ coi nhẹ.
Một bên trận địa sẵn sàng đón quân địch.
"Yêu Nguyệt đạo hữu, ngươi thật sự muốn đánh?"
Thần Kiếm Tiên Đế rít gào, kiếm uy vô hạn trên người chồng lên nhau, đã vượt xa Tiên Đế tâng một trăm bình thường, chín mươi thanh kiếm pháp tắc phía sau dung hợp lại hóa thành một bảo kiếm sặc sỡ sắc bén treo trên không trung.
Kiếm ý đáng sợ quét ngang chư thiên vạn giới.
Mọi người đứng cách xa mà vẫn không nén được sợ hãi.
"Ngươi nói nhảm nhiều quá."
Yêu Nguyệt cong ngón tay lên rồi búng ra, khí tức đáng sợ lập tức nghiền ép ra, cho dù Thân Kiếm Tiên Đế dùng hết toàn lực chém ra một kiếm vẫn bị đánh nổ trong nháy mắt.
Âm ầm!
Thần Kiếm Tiên Đế bay ngược ra ngoài, lông ngực xuất hiện một vết thương thật lớn, tiên huyết bắn tung toé. "0aI" Ông ta phun máu òng ọc, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Trên sân nhà đại lục Thần Kiếm mà ông ta vẫn bại bởi Yêu Nguyệt thần bí chỉ sau một chiêu.
"Chuyện này sao có thể?" Thần Kiếm Tiên Đế khó có thể tin.
Các thế giới trong Vũ Trụ, vô số cường giả nhìn thấy cảnh này đều trợn tròn mắt.
"Tại sao lại như vậy?" Bọn họ cũng không hiểu nổi.
Chỉ có mấy người ít ỏi là Diệp Phong, Hằng Tinh Thần Vương mới thật sự hiểu được sự kinh khủng của Yêu Nguyệt.
Nàng ta gần như là vô địch trong vũ trụi
"Ngươi. .. Rốt cục ngươi là ai?"
Thần Kiếm Tiên Đế đứng lên, vết thương trên ngực lập tức khỏi hẳn, nhưng hoảng sợ trong lòng vẫn luôn tôn tại.
"Nói rồi, ta tên là Yêu Nguyệt."
Nàng ta chậm rãi quay người, không nhìn Thần Kiếm Tiên Đế nữa mà duỗi tay ra chuẩn bị chạm vào đạo bia.
"Không được đụng vào!" Thân Kiếm Tiên Đế rống to, gần như khàn cả giọng: "Ngươi làm như vậy thì pháp tắc Vũ Trụ trên đó sẽ biến mất trên trăm năm!"
"Ngu ngốc, đó là các ngươi."
Yêu Nguyệt giễu cợt, bàn tay như ngọc toả ra dao động pháp tắc cấp Vũ Trụ đặc thù nhẹ nhàng xuyên qua cấm chế dùng để bảo vệ rồi ấn lên đạo bia mặt ngoài.
Ông!
Hoa văn pháp tắc Vũ Trụ trên đó lấy điểm bàn tay chạm vào làm nguyên điểm mà cấp tốc thắp sáng ra xung quanh...
Toàn bộ quá trình cảnh đẹp ý vui.
Thần Kiếm Tiên Đế thấy cảnh này thì ngây dại.
Trước đó khi đạo bia bị người ta đụng vào, trận văn pháp tắc Vũ Trụ trên đó rõ ràng đã biến mất trong nháy mắt, vì sao Yêu Nguyệt đụng một cái lại có thể hiển hóa ra càng rõ ràng?
Quả thực không thể tưởng tượng nổi!
"Đây là chuyện gì?”
"Tại sao pháp tắc trên đó trở nên rõ hơn trước đó nữa, làm ta cảm thấy càng dễ cảm ngộ."
"Thật là cơ hội ngàn năm một thuở!"
“Chư vị, còn không mau mau ngộ đạo?”
Các Tiên Đế đỉnh cấp ở đây lại khoanh chân xuống đất, ngẩng đầu nhìn trận văn hiển hóa mặt ngoài đạo bia, trong mắt phản chiếu ra hào quang kim sắc, ai cũng lộ ra vẻ mặt si mê.
"Tất cả các ngươi cũng rời đi!"
Yêu Nguyệt lên tiếng lần nữa, vừa dứt lời, nàng ta nhìn về phía tất cả mọi người ở đây, trên người bộc phát ra khí tức cường đại đánh văng mọi người bao gồm cả Thần Kiếm Tiên Đế ra khỏi Kim Tự Tháp.
"Sao có thể như vậy?"
"Thật là tức chết ta rồi!"
"Suyt! Nhỏ giọng một chút, nữ nhân thần bí này có thể dễ dàng đánh bại Thần Kiếm Tiên Đế, ngươi mắng nàng là muốn chết sao!"
Đám người giận mà không dám nói gì.
Âm ầmI
Khi mọi người trừ Yêu Nguyệt đều bị đánh văng ra khỏi Kim Tự Tháp, cửa lớn tự động khép lại để trong đó chỉ còn lại một mình Yêu Nguyệt, Thần Kiếm Tiên Đế tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Rốt cuộc nữ nhân này có lai lịch thế nào?" Trên mặt Thần Kiếm Tiên Đế tràn đầy âm trầm.
Trên đại lục Thần Kiếm, từ trước đến nay ông ta là chí cường giả độc nhất vô nhị, cho dù là cửu đại Chí Cao Thần Vương của Hằng Cổ thần quốc bí mật lại đây cũng sẽ tôn trọng ông ta.
Nhưng hôm nay. .. Ông ta lại bị một nữ nhân thần bí nguồn gốc không rõ đánh trọng thương ngay trước mặt cường giả toàn bộ Vũ Trụ.
"Sỉ nhục!"
Thần Kiếm Tiên Đế cứ đi qua đi lại bên ngoài Kim Tự Tháp, nhưng hắn cũng không lo Yêu Nguyệt dời đạo bia đi, năm đó cho dù bọn người Hằng Tinh Thần Vương liên thủ cũng không thể lay động đạo bia đến từ bên ngoài Vũ Trụ này.
Nghĩ đến cái này, Thần Kiếm Tiên Đế dần dần an tâm.
Trong Kim Tự Tháp, Yêu Nguyệt đang nghiên cứu đạo bia, khi ngón tay trắng như tuyết của nàng ta không ngừng điểm lên những vị trí khác nhau thì trận văn mặt ngoài đạo bia cũng cấp tốc dao động, giống như mặt hồ gợn sóng.