Chương 2494
Chương 2494Chương 2494
"Cái đó là... Ngộ Đạo Trà Thụ?”
"Sao lại là bảy màu vậy?"
Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh ngẩng đầu, nhìn cây trà siêu lớn cao tới ngàn mét, toàn thân toả ra bảy màu thì tròng mắt sắp lọt ra ngoài vì khiếp sợ.
"Đó là Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ thời kỳ trưởng thành, cây trà các ngươi lấy được chỉ là một hạt trà ta lấy từ cây trà này để bồi dưỡng ra thôi." Diệp Phong giải thích.
"Cái gì?!" Lý Thanh Ngưu là kinh hãi nhất.
Ngộ Đạo Trà Thụ lão có được chỉ cao vài thước, toàn thân có màu ngọc bích, so với Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ trước mắt thì như con kiến và voi lớn. Nhưng cây trà của lão có được công hiệu rất lớn, vậy chẳng phải gốc Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ trước mắt. ..
Lý Thanh Ngưu không dám nghĩ tiếp nữa.
"Đến đây đi, uống chén trà trước. Uống trà vào thì các ngươi sẽ hiểu ra rất nhiều chuyện." Diệp Phong không để ý đến sự kinh sợ của hai người.
Đừng nói là Văn Thánh và Lý Thanh Ngưu, dù cho là bọn người Thần Kiếm Tiên Đế, nếu nhìn thấy Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ to lớn như thế cũng sẽ rung động.
Crắc!
Hai mảnh lá trà thất thải từ trên trời giáng xuống, chia nhau rơi vào một chén trà, linh dịch trong đó tự động sôi trào luộc lá trà thành màu ngọc bích, nước trà thì từ màu trắng sữa hóa thành bảy màu, toả ra mùi thơm ngát.
Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh bưng chén trà lên.
Chỉ ngửi hương trà trong đó mà hai người đã có cảm giác phiêu diêu thăng thiên, họ thâm mừng rỡ, nhịn không được nhìn nhau rồi cùng uống cạn nước trà.
Sau một khắc, bọn họ tê cả da đầu.
Dù là Lý Thanh Ngưu hay là Văn Thánh đều cảm giác được ngộ tính của mình tăng lên mấy thành Vĩnh cửu, ngộ tính tạm thời thì tăng cường lên gấp mười lần, rất nhiều vấn đề trước kia làm bọn họ bối rối đã được giải quyết dễ dàng vào thời khắc này.
Vào vèol
Bọn họ không dám để lỡ cơ hội tốt này nên gần như cùng khoanh chân dưới Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ to lớn, cảm ngộ « Đạo Kinh » trong mộng.
Diệp Phong đợi ở một bên, cười không nói gì.
Khi hắn nhẹ nhàng phất tay thì một trận pháp gia tốc thời gian đã bao phủ hai Thánh Nhân, cho dù Diệp Phong chỉ thi triển gia tốc nghìn lần, Tiểu Vũ Trụ còn tự động có hiệu quả gia tốc gấp mười, nhưng chồng lên nhau vẫn chỉ có nghìn lần.
Đây giống như một cái cực hạn không đánh tan được.
"Là bởi vì pháp tắc thời gian của ta không đủ sao?" Diệp Phong thâm nghĩ.
Hắn không tiếp tục trông coi hai Thánh Nhân mà dùng thần thức hơi liếc nhìn Tiểu Vũ Trụ, phát hiện nơi này hình thành rất nhiêu hiểm địa thiên nhiên, bắt đầu tiến hành cải tạo.
"Vũ trụ Hằng Sa có thập đại bí cảnh, ta cũng có thể chế tạo bí cảnh tương tự xúc tiến Tiểu Vũ Trụ phát triển, một khi nơi này sinh ra thiên kiêu đỉnh cấp cũng có thể thu bọn họ vào Phiêu Miểu tông." "ỒI Nơi này có một vấn đề!" Diệp Phong bỗng vỗ đầu một cái.
Sinh linh trong Tiểu Vũ Trụ gần như cũng bị ý thức của Vũ Trụ luyện hóa, trở thành sinh linh bản thổ, sức mạnh của bọn họ chồng lên người Diệp Phong, lại thu bọn họ vào Phiêu Miểu tông thì còn có thể tăng cường tu vi không?
Diệp Phong tự hỏi vấn đề này.
"Đúng rồi, hiện tại Văn Thánh và Lý Thanh Ngưu đã là sinh linh bản thổ của Tiểu Vũ Trụ, chờ bọn họ kết thúc ngộ đạo thì ta có thể thu bọn họ vào Phiêu Miểu tông, đến lúc đó xem có thể tăng cường tu vi hay không.'
Ở nơi nào đó trong Tiểu Vũ Trụ, Diệp Phong gấp số lượng lớn không gian vỡ vụn lại thành hơn vạn tiểu thế giới, lại chỉnh hợp thành một khối, mỗi thế giới được tăng thêm một cánh cửa ra vào.
Sau đó để vào rất nhiều cổ thú ở trong đó.
Cứ như vậy, một bí cảnh Vũ Trụ tên là "Lồng Vạn Giới" ra đời, ngày nào đó trong tương lai bí cảnh này có thể trưởng thành đến mức độ sánh vai với Phong Vương chi mộ của vũ trụ Hằng Sa.
Sau đó Diệp Phong tiếp tục đi dạo trong Tiểu Vũ Trụ, chế tạo những nơi thích hợp thành bí cảnh viễn cổ.
Hai Thánh Nhân còn đang ngộ đạo.
Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ to lớn thỉnh thoảng rơi xuống mấy lá trà hóa thành tử khí đi vào trong đầu của hai Thánh Nhân, tạm thời tăng cường ngộ tính của bọn họ, khiến họ vẫn luôn duy trì trạng thái ngộ đạo hiệu suất cao nhất.
Vào lúc này, bọn họ tiếp thu được tin tức mới.
Đây là giới thiệu có liên quan đến Tiểu Vũ Trụ, trong đó cũng nói đến bí mật Diệp Phong là người tạo nên Vũ Trụ này.
Biết được việc này, trong lòng hai Thánh Nhân rung động.
Thanh niên nhìn rất giống phàm nhân kia lại là người tạo nên toàn bộ vũ trụ, là cự thần sáng thế chí cao vô thượng, là Chúa Tể chí cao của tất cả bọn họ! Nghĩ đến điều này, hình tượng của Diệp Phong trong lòng hai Thánh Nhân trở nên cao lớn không gì sánh được, khó mà leo lên.
"Ông" một tiếng, hai Thánh Nhân lại có cảm ngộ, khi chương hai trong Đạo Kinh phân tích ra pháp tắc thuộc về bọn họ thì sau đó có tử quang và hạo nhiên chỉ khí lần lượt bộc phát.
Lý Thanh Ngưu toả ra tử khí.
Lão tu luyện Hạo Nhiên tử khí thiên địa trong hệ thống công đức thành thánh, có vẻ tôn quý chí cao.
Văn Thánh thì lan tràn hạo nhiên chính khí.
Ông ta tu luyện hạo nhiên chính khí thiên địa trong hệ thống công đức thành thánh, là sức mạnh thuộc về người đọc sách, có thể dễ dàng ngôn xuất pháp tùy, lấy khí đả thương người.
"Đạo Kinh này quá thâm ảo!"
"Không ngừng cảm ngộ nó là có thể giải phân ra đạo thuộc về chính chúng ta, thật sự rất thần kỳ."
Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh lần lượt mở miệng.
Lại trăm năm trôi qua, cuối cùng Lý Thanh Ngưu và Văn Thánh cũng kết thúc bế quan, trên người toả ra khí tức thuộc về Tiên Đế tâng mười, họ đứng dưới Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ to lớn.
"A, cây trà của tai"
Sau đó Lý Thanh Ngưu phát hiện cây trà nhỏ mình trông dưới gốc Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ đã cao lên năm mét, mặt ngoài phiến lá toả ra một chút ánh sáng rực rỡ. Đây là phát sinh lột xác sao?
Lão không khỏi phỏng đoán như vậy.
"Rốt cục các ngươi cũng tỉnh." Sau đó Diệp Phong hiện thân: "Cây trà nhỏ này của ngươi được Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ tẩm bổ nên phát sinh lột xác, nhưng đáng tiếc là chỉ có thể trở thành Tam Thải Trà Thụ."
"Tam Thải Trà Thụ? Vậy cũng rất khá rồi." Lý Thanh Ngưu không tham.
Một gốc Tam Thải Ngộ Đạo Trà Thụ đã có thể thỏa mãn nhu cầu ngộ đạo của lão và Văn Thánh.