Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2246 - Chương 2508

Chương 2508 Chương 2508Chương 2508

Hôi

Sau đó xung quanh có vô số dao động pháp tắc bộc phát bao phủ lấy hắn, khiến ý thức của hắn ly thể, xuất hiện trong một mảnh tinh không vô cùng mênh mông.

"Quả nhiên đã xuất hiện, thân du ngộ đạo!" Trong lòng Diệp Phong rất kích động.

Trước đó Lăng Thiên Đế thần du đã từ Tiên Giới đi tới Tam Thiên giới, cho nên ông ta quen được bọn người Bá Hoàng và Linh Tôn, cũng biết được rất nhiều bí mật.

Bây giờ Diệp Phong cũng bắt đầu ngộ đạo thần du.

Trong tinh không vô ngần, Diệp Phong phát hiện ý thức của mình không ngừng lướt tới nơi nào đó rời xa vũ trụ, cũng không biết đi qua bao lâu, ý thức thể của hắn đi qua một vòng xoáy, xuất hiện tại trên một mặt biển không nhìn thấy bến bờ.

"Đây là. .. Chỗ nào?"

Diệp Phong nhìn xung quanh, phát hiện ý thức thể của mình có thể bay về hướng mà mình muốn đi, thế là hắn tùy tiện chọn một hướng rồi bay đi.

Soạt!

Một con cá lớn vọt ra khỏi mặt nước, lao lên cách mặt biển cao mấy chục mét, thỏa thích bày ra dáng hình, sau đó đùng một tiếng đập xuống mặt biển, lên dâng lên vô số sóng nước.

"Con cá kia. .. Không thích hợp!"

Diệp Phong đột nhiên phát hiện con Tâm Long Ngư chỉ dài một mét này lại ẩn chứa vô số năng lượng, tính ra tương đương với hắn vừa mới đột phá Tiên Đế tâng năm mươi.

"Đây là Vũ Trụ Hải?" Diệp Phong đột nhiên tỉnh ngộ.

Hắn đọc qua ký ức của Lam Linh Nhi, biết bộ dáng của Vũ Trụ Hải, lúc vừa tới hắn cảm thấy nơi này nhìn rất quen mắt, bây giờ nhìn thấy sinh vật thuần năng lượng pháp tắc cực giống tâm long ngư kia thì lập tức hiểu ra.

Nơi này chính là Vũ Trụ Hải!

Hắn đã thông qua thần du đi tới nơi đây!

"Ha ha! Chân thân của ta tạm thời không cách nào đi qua vách ngăn Vũ Trụ tiến vào Vũ Trụ Hải, nhưng ta lại có thể dựa vào cơ hội thân du ngộ đạo tới được nơi này, quá sảng khoái!"

Diệp Phong khống chế ý thức thể không ngừng bay múa.

Soạt!

Một con Kiếm Ngư cấp Tiên Đế tâng năm mươi ba phá vỡ mặt nước vọt đến chỗ Diệp Phong khiến hắn kinh hãi, đang muốn trốn tránh lại phát hiện con Kiếm Ngư kia trực tiếp xuyên qua thân thể của mình, không phát sinh va chạm gì.

"Thì ra là thế, ý thức thể của ta tương đương với hình chiếu trong Vũ Trụ Hải, không cách nào đụng vào, cũng không biết những sinh linh khác có thể nhìn thấy ta hay không." Diệp Phong nghĩ đến chuyện này.

Vèo!

Ý thức thể của hắn lại xuống dưới nước, rất nhanh đã phát hiện một con hải sâm có tu vi Tiên Đế tầng ba mươi đang nằm dưới đất cát đáy biển, ăn nó vào thì sẽ đại bổ. Vèo!

Lúc này, một cái cá lớn đi vào gần đó, há miệng cắn hải sâm rồi nuốt vào, sau đó con cá này như không thấy được Diệp Phong bên cạnh mà trực tiếp bơi vê hướng khác để rời đi.

"Bọn chúng không nhìn thấy ta?" Diệp Phong thâm nghĩ.

Hắn không biết mình có thể nán lại Vũ Trụ Hải bao lâu, nếu như thời gian cũng tương đương với những lần gặp được hoá thân pháp tắc của Ngự Linh Thiên Tôn trước kia thì sẽ không vượt qua một canh giờ.

"Đi dạo Vũ Trụ Hải một vòng trước, tranh thủ phát hiện một chút sự vật có trợ giúp ta sáng tạo pháp tắc mới." Diệp Phong trở lại trên mặt biển.

Hắn tung bay một đường với tốc độ rất nhanh, sau đó đã đi tới hải đảo mà Lam Linh Nhi nói tới, nhìn thấy khối đá ngâm đặc thù trong đó, phát hiện hoa văn đặc thù nhìn như mũi tên tam giác trên đó.

"Một thứ thật thâm ảo!" Diệp Phong vội tiến hành tham ngộ, ngộ tính của hắn đã được phát triển đến cực hạn, không đến thời gian một chén trà đã lạc ấn ký hiệu này vào trong trí nhớ.

"Phù văn này không đơn giản!" Diệp Phong thâm nghĩ.

Bởi vì thời gian có hạn, hắn quyết định lúc sau trở về lại tiếp tục nghiên cứu phù văn mũi tên tam giác này, sau đó hắn căn cứ vào hướng mũi tên chỉ mà phi hành.

Rất nhanh, hắn đi đến một mảnh hải vực màu đen.

"Nếu ta không nhớ lầm thì ở mấy ngàn mét dưới nước sẽ xuất hiện sào huyệt của Ma Tà tộc."

Sau một khắc, hắn lao vào đáy biển.

Tại đây, Diệp Phong quả nhiên thấy được một sào huyệt siêu lớn đường kính trên ngàn mét, ý thức thể của hắn trực tiếp đi qua hàng rào sào huyệt rồi tiến vào bên trong, nhìn thấy tộc nhân Ma Tà tộc đang được dựng dục trong đó và rất nhiều Ma Tà tộc Ấu Niên Thể, Trưởng Thành Thể chưa mở linh trí.

Thành Thục Thể và Cứu Cực Thể cũng không ít.

"Hình như bọn họ cũng không nhìn thấy ta, nhưng dựa theo ký ức của Lam Linh Nhi, nàng phải bay tận hai ba ngày mới đi đến nơi này, vì sao tốc độ của ta nhanh như vậy, bởi vì ta đang trong trạng thái ý thức thể sao?" Diệp Phong suy đoán.

Hắn lơ lửng trong khu vực sào huyệt, lắng nghe những Ma Tà tộc Cứu Cực Thể kia nói chuyện, biết bọn họ cũng rất phẫn nộ, thề nhất định phải chém giết Lam Linh Nhi.

Nghe vậy, Diệp Phong cười nhạo.

"Chỉ dựa vào các ngươi? Chờ chân thân của ta có thể giáng lâm Vũ Trụ Hải thì chỉ dùng một bàn tay đã có thể nghiền chết các ngươi." Diệp Phong nói thầm.

Sau đó hắn bắt đầu nghiên cứu sào huyệt của Ma Tà tộc, phát hiện một bức bích hoạ ở chỗ này.

Trên tấm hình, một sinh linh rất giống tiểu hầu tử đứng trên một Phù Không đảo đặc thù, làm ra động tác mở rộng hai tay, phía dưới mặt biển có số lượng lớn Ma Tà tộc Cứu Cực Thể đang quỳ lạy.

"Đây là. .. Thâm Uyên tộc!" Diệp Phong quá sợ hãi.

Nếu như nội dung bích hoạ là chân thực, vậy rất có thể Ma Tà tộc là tộc quân phụ thuộc vào Thâm Uyên tộc.

Phát hiện này hết sức quan trọng.

Diệp Phong tiếp tục nghiên cứu sào huyệt của Ma Tà tộc, ngoại trừ tấm bích hoạ này thì hắn còn phát hiện bên trong sào huyệt có một khối đá vụn có kích thước chừng bàn tay.

Trên đó có rất nhiều hoa văn pháp tắc. "Đây là. .. Mảnh đạo bia!" Diệp Phong nhìn chằm chằm vật này, đồng tử co rụt lại.

Mặc dù là ý thức thể giáng lâm, không cách nào chạm vào mảnh đạo bia đó, nhưng hoa văn trên đó rất quen thuộc, nó tương đồng với mảnh đạo bia trong Thần Kiếm thành và vành đai hành tinh.

Bọn chúng vốn là một thểi
Bình Luận (0)
Comment