Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2254 - Chương 2516

Chương 2516 Chương 2516Chương 2516

Trong căn nhà gỗ tại Hắc Ngục.

Diệp Phong xuất hiện. Hắn ngoảnh đầu nhìn lại, phát hiện ma thú Hắc Ngục đang nằm ngủ trên mặt đất, trên người tản ra hào quang, thoạt nhìn có vẻ vừa uy nghiêm vừa thần bí.

"Tiền bối, ta đi trước..." Diệp Phong khẽ nói, sau đó chuẩn bị rời đi.

"Ngaoooool"

Bỗng nhiên ma thú Hắc Ngục kêu lên.

Diệp Phong nhìn lại, thấy đối phương duỗi người, nom hoạt bát hơn trước nhiều.

"Ha ha, cuối cùng cũng luyện hóa xong."

Ma thú Hắc Ngục nở nụ cười hưng phấn.

Diệp Phong nhìn với ánh mắt tò mò, thế là thuận miệng hỏi: "Tiên bối, ngài luyện hóa xong Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc rồi sao? Cảm thấy thế nào?"

"Đương nhiên là quá đã rồi!" Ma thú Hắc Ngục kích động không thôi.

Diệp Phong im lặng.

Tốt? Tốt chỗ nào?

Lúc này, ma thú Hắc Ngục nhắm chặt hai mắt, cảm nhận sự thay đổi của cơ thể. Một lúc sau nó mới lên tiếng: "Cuối cùng cũng có thể rời khỏi Hắc Ngục quái quỷ này rồi. Chỉ có điều, mỗi tháng chỉ được rời đi nửa ngày, chán chết!"

"Hửm?" Diệp Phong ngạc nhiên.

Hắn cho rằng sau khi luyện hóa xong thi hài Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc, ma thú Hắc Ngục sẽ có thể thoát khỏi ràng buộc với Hắc Ngục. Nhưng giờ xem ra, nếu muốn ra ngoài vẫn còn hạn chế.

"Vì sao vậy?" Diệp Phong tò mò.

Ma thú Hắc Ngục giải thích: "Bởi vì Cứu Cực Thể của Ma Tà Tộc chỉ là Tiên Đế tâng tám mươi, năng lượng quá ít, cho nên chỉ có thể giúp ta mỗi tháng ra ngoài nửa ngày. Nếu có thể luyện hóa sinh mệnh có trí tuệ trong biển Vũ Trụ ở cảnh giới Tiên Đế tâng một trăm, lúc ấy ta mới triệt để thoát khỏi hạn chế của Hắc Ngục."

"Hóa ra là vậy." Diệp Phong bừng tỉnh đại ngộ.

"Chỉ tiếc, không dễ bắt một sinh mệnh có trí tuệ ở cảnh giới Tiên Đế tâng chín mươi trong biển Vũ Trụ, mà bọn ta lại không thể dùng chân thân để rời khỏi vũ trụ, nên bắt không nổi." Ma thú Hắc Ngục than thở.

Nó có thể áp chế ác niệm, mà sinh linh trên thế gian này đều có ác niệm, cho nên chỉ cần thực lực của đối phương không quá chênh lệch, thì nó có thể dùng ác niệm để áp chế đối phương, cuối cùng giành được thắng lợi.

Mà hiện giờ nó là Tiên Đế tâng một trăm.

Nếu tiến vào biển Vũ Trụ, chỉ cần không đụng phải mấy cường giả ở cảnh giới cao hơn Tiên Đế tầng một trăm, hầu như nó đều nắm chắc phần thắng.

"Tiền bối yên tâm, ta đang tìm cách dùng chân thân rời khỏi vũ trụ. Một khi thành công, chúng ta liền đi gây dựng sự nghiệp!" Diệp Phong nói lời ngon ngọt.

"Được!" Đôi con ngươi của ma thú Hắc Ngục sáng rực lên, dùng bộ vuốt của mình vỗ nhẹ lên bả vai Diệp Phong, nom có vẻ hưng phấn lắm.

"Chỉ có điều chuyện này không thể vội vàng. Giờ ta phải chuẩn bị những thứ khác, đến lúc thành công hãng tới Hắc Ngục tìm ngươi cũng không muộn." Diệp Phong nói.

"Hắc hắc, hôm nay ngươi khỏi đến. Ta đang muốn đi săn đám phạm nhân kia. Lâu lắm rồi không ăn mặn, chậc chậc, tưởng niệm hương vị đó ghê!" Ma thú Hắc Ngục liếm môi.

Vèo!

Nó xé rách hư không rời khỏi khỏi Hắc Ngục chỉ trong chớp mắt.

"Ta cũng nên đi rồi." Diệp Phong khẽ nói.

Hắn chậm rãi rời đi, cơ thể tan thành bọt nước, nhanh chóng dung nhập vào hư không. ...

Tại một thế giới Đại Thiên, mấy gã Tiên Đế tâng năm mươi của Hắc Ngục Ma Tông đang ngồi đánh cờ trên đỉnh núi cao.

"Nghe nói sắp đến lượt chúng ta vào Chuyển Sinh Trì rồi, quả là đáng mong đợi!" Một cường giả đầu tóc bạc phơ nhưng diện mạo vẫn trẻ trung nói.

"Đúng vậy. Chờ đến lúc vào Chuyển Sinh Trì, giảm bớt ác niệm trên người là có thể tiêu trừ ấn ký của phạm nhân Hắc Ngục, trở thành người bình thường rồi."

"Không những thế, chúng ta còn được gia tăng tiêm lực."

"Đúng, cái này tốt thật."

Mấy gã Tiên Đế tâng năm mươi vừa cười vừa nói.

Bỗng nhiên, bọn họ nghe thấy tiếng hít thở của dã thú, còn cảm nhận được một luồng gió lạnh ập tới từ đằng sau, khiến người nào người nấy đều rụt cổ lại.

"Xảy... xảy ra chuyện gì thế?" Bọn họ di chuyển cần cổ cứng ngắc, nhìn về phía sau lưng.

Chỉ một giây sau.

"AI"

"Là ma thú Hắc Ngục!"

"Nó vậy mà có thể rời khỏi Hắc Ngục! Không thể nào, không thể nào!"

Mấy gã Tiên Đế tâng năm mươi hét ầm lên.

Hiện giờ, ma thú Hắc Ngục đang đứng ngay sau lưng bọn chúng, quan sát bọn chúng với ánh mắt sắc lạnh, cũng nghe thấy cuộc đối thoại vừa nãy.

"Chuyển Sinh Trì, giảm bớt ác niệm?"

"Xì, đúng là nực cười!"

"Dù ác niệm của các ngươi có giảm xuống chỉ còn một phần mười, thoát khỏi cái mác phạm nhân của Hắc Ngục, nhưng các ngươi tưởng rằng bản thân có thể chạy thoát sao?"

"Ác nhân thể nào cũng có ác báo!"

Giọng điệu của ma thú Hắc Ngục lạnh đến thấu xương.

Dứt lời, nó liếm môi, nhảy chồm về phía trước.

Crắc!

Mấy gã Tiên Đế tâng năm mươi đều đơ như khúc gỗ, chỉ biết trơ mắt nhìn bản thân trở thành con mồi của ma thú.

Đại bảnh doanh của Hắc Ngục Ma Tông. Rắc!

Bốn ngọn hồn đăng đồng loạt tắt phụt.

"Đại sự không hay rồi!"

"Lại có bốn vị Tiên Đế tâng năm mươi bỏ mạng."

Người canh giữ hồn đăng lập tức thông báo cho cấp trên, một vị Tiên Đế tâng bảy mươi nào đó.

Xong xuôi, gã bước vào đại điện.

"Tông chủ, không hay rồi."

Gã Tiên Đế tâng bảy mươi mặt đen như đít nồi, tay cầm món thần binh cấp bậc Tiên Đế hình con mắt, để trước mặt Hắc Sát Tiên Đế và những Tiên Đế tâng tám mươi khác.

"Chư vị, mời xem Hồn Châu."

Gã chỉ vào con mắt trước mặt.

Hắc Sát Tiên Đế cầm con mắt lên, tay còn lại niết pháp quyết, truyên một luồng khí tức vào bên trong.

Chỉ trong chớp mắt, cảnh tượng trước lúc chết của mấy gã Tiên Đế tâng năm mươi hiện lên giữa không trung.

"Ma thú Hắc Ngục!"

"Nó vậy mà có thể rời khỏi Hắc Ngục!"

"Xem ra, không ít Tiên Đế của Hắc Ngục Ma Tông bỏ mạng là vì nó."

Hắc Sát Tiên Đế cùng đám người đều biến sắc.

Để biết được ai đã ra tay với Tiên Đế dưới trướng Hắc Ngục Ma Tông, Hắc Sát Tiên Đế đã nghiên cứu ra Hồn Châu. Hồn Châu gồm một cặp, một cái được đặt ở Hắc Ngục Ma Tông, cái còn lại để trong thân thể của các Tiên Đế.

Một khi Tiên Đế ngã xuống, cảnh tượng trước lúc chết sẽ được truyền về Hồn Châu còn lại.

Hiện giờ Hồn Châu đã phát huy tác dụng.

Song, bọn họ lại thấy được một hiện thực tàn khốc đến tột độ, đó là ma thú Hắc Ngục có thể rời khỏi Hắc Ngục!

"Tông chủ, phải làm sao bây giờ?"

Một Tiên Đế tâng tám mươi run lẩy bẩy. Gã hồi tưởng lại lúc bị nhốt trong Hắc Ngục, tận mắt chứng kiến cảnh tượng máu me khi đồng bọn bị ma thú Hắc Ngục cắn nuốt.

"Còn có thể làm sao?" Khóe miệng của Hắc Sát Tiên Đế giật giật.

Kẻ địch là ma thú Hắc Ngục, là Tiên Đế tâng một trăm. Với thực lực của bọn họ, sao mà chống đỡ được?
Bình Luận (0)
Comment