Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2269 - Chương 2531

Chương 2531 Chương 2531Chương 2531

Khối mảnh vỡ Đạo Bi ấy quá nhỏ, nên giá trị nghiên cứu cũng không cao. Nếu không phải vậy, sao nó lại dám giấu trong Mẫu Sào của Ma Tà Tộc, một Tiên Đế tâng chín mươi lăm chứ?

"Chỉ có điều, dám cướp đồ vật của Thâm Uyên Tộc ta, kẻ này đúng là gan to bằng trời!" Đôi con ngươi của lão hầu tử lóe lên ánh sáng sắc lạnh.

Xoetl

Một luồng khí tức đáng sợ phóng ra từ người nó, khiến hư không xung quanh vặn vẹo liên tục, bờ biên giới gân đó cũng chuẩn bị sụp đổ. ...

Trên một vùng biển, Lam Linh Nhi đang dùng hết tốc lực để quay về.

Nàng không biết rằng, ngay khoảnh khắc mảnh vỡ Đạo Bi rời khỏi Mẫu Sào của Ma Tà Tộc, một luồng sóng pháp tắc bí ẩn truyền đến từ vùng biển gần đó.

Tốc độ của nó cực kỳ nhanh.

Tại một cung điện lơ lửng giữa không trung, một gã quái vật đầu trâu mình người mở to hai mắt, nhìn nén nhang bên cạnh. Luồng khói xanh vốn dĩ đang bốc lên theo hướng thẳng đứng bất thình lình rẽ ngoặt, chỉ vê phương hướng nào đó.

"Mảnh vỡ Đạo Bi xuất hiện?"

"Tốt lắm!"

"Cơ hội của Ngưu Đầu Nhân đến rồi."

Quái vật đầu trâu mình người cầm lấy nén nhang rồi bay ra khỏi cung điện, bay theo phương hướng của làn khói xanh.

Tại một hải đảo xa xôi, một cường giả Xà Nhân Tộc, nửa trên là nữ tử với mái tóc dài, nửa dưới là đuôi rắn nhìn về phía chiếc chuông đồng cổ kính ở chính giữa hòn đảo.

Đông! Đông! Đông!

Chuông đồng vang lên không ngừng, phát ra luông sóng âm màu tím về một phương hướng nào đó.

"Mảnh vỡ Đạo Bi xuất hiện?"

"Đi, đi cướp về."

Mấy cường giả Xà Nhân Tộc xanh lè từ đầu tới chân bay vọt lên trời theo chỉ dẫn của sóng âm.

Những vùng biển gần đó, ngoại trừ những chủng tộc cường giả viễn cổ như Thâm Uyên Tộc, Ngưu Đầu Nhân và Xà Nhân Tộc, cũng có những chủng tộc khác phát hiện ra mảnh vỡ Đạo Bi thông qua bảo vật của mình, tức khắc lên đường, có chủng tộc thì phái thuộc hạ đi.

Trong khoảng thời gian này, bầu không khí trở nên náo nhiệt hẳn lên. ...

Trong khi đó, Lam Linh Nhi vẫn đang phi hành.

Nhờ bí thuật mũi tên hình tam giác, tốc độ di chuyển của nàng nhanh hơn trước gấp mười lần, cho nên nhanh hơn các cường giả của các chủng tộc khác, chẳng mấy chốc đã tiếp cận với vùng biển Vũ Trụ tiếp giáp với vũ trụ song song.

"Tới rồi."

Lam Linh Nhi nhìn ngó xung quanh, phát hiện một đám cá biển Vũ Trụ linh trí thấp, cấp bậc Tiên Đế tâng năm mươi hoặc sáu mươi đang thi nhau cướp miếng ô mai màu tím.

"Ha ha, tránh ra cho ta!" Khí thế trên người Lam Linh Nhi chấn động, hàng vạn tia kiếm xuyên thủng hơn mười con cá biển Vũ Trụ. Sau khi thu thập chúng vào trữ vật không gian, Lam Linh Nhi túm lấy quả ô mai.

Vèo!

Nàng phóng lên tận trời theo miếng ô mai, đồng thời cơ thể nhạt dần, tựa như đồ án trên giấy bị tẩy đi, chẳng mấy chốc đã biến mất không còn tăm tích.

Tại vũ trụ song song, Hắc Ngục.

"Chủ nhân, thuộc hạ vê rồi đây!"

Lam Linh Nhi vừa bước ra khỏi lối vào hình vuông liền đáp xuống kế bên Diệp Phong. Nàng vui vẻ đến mức túm hai bên váy xoay nguyên một vòng.

"Cuối cùng cũng trở về, thu hoạch thế nào?" Diệp Phong cũng mong đợi khoảnh khắc này lắm.

"Hết thảy đều thuận lợi. Không những lấy được mảnh vỡ Đạo Bi, thuộc hạ còn phá hủy sào huyệt của Ma Tà Tộc, bắt sống toàn bộ Ma Tà Tộc, chỉ chờ chủ nhân xử lý." Lam Linh Nhi báo cáo thành quả của mình.

Nghe vậy, Diệp Phong vui vẻ hết sức.

"Ha ha, tốt lắm!" Hắn không khỏi bật cười thành tiếng. ...

Trong biển Vũ Trụ, lúc này, Kim Long và Kim Hổ đang đứng trên bầu trời biển đen mà quan sát những vết tích còn sót lại sau trận chiến và mảnh vụn của Mẫu Sào.

"Quả nhiên Mẫu Sào đã bị giết chết."

"Ngay cả xác cũng bị đưa đi, mà bóng dáng một Ma Tà Tộc con cũng không thấy, quả vừa đơn giản vừa ngang ngược.'

"Tiếp theo nên làm gì đây?"

"Xem thử còn mảnh vỡ Đạo Bi không."

Kim Long và Kim Hổ lặn xuống biển. Sau khi tìm kiếm một hồi, bọn họ chỉ tìm thấy xác mấy con mực chết, cá chết và nước biển đen kịt, hoàn toàn không phát hiện tung tích của mảnh vỡ Đạo Bi.

"Chết tiệt!"

"Quả nhiên mảnh vỡ Đạo Bi mất rồi."

"Vì sao tộc lão cứ khăng khăng giấu vật quan trọng như vậy trong Mẫu Sào của Ma Tà Tộc chứ? Trực tiếp cất giữ dưới đáy vực sâu của Thâm Uyên Tộc ta chẳng phải tốt hơn à?" Kim Hổ phẫn nộ.

"Dưới vực sâu là cấm địa, cũng là thánh địa của tộc ta. Mặc dù có thể che giấu khí tức của mảnh vỡ Đạo Bi, nhưng vẫn có nguy cơ bị lộ. Chẳng may bị các cường tộc các lần theo khí tức đó mà tấn công Thâm Uyên thì hỏng chuyện." Kim Long giải thích.

Vèo! Vèol

Đúng lúc này, mấy thân ảnh gần như đồng thời xuất hiện, đối mặt với Kim Long và Kim Hổ.

"Xà Nhân Tộc!" Kim Long nhìn kẻ trước mặt chằm chằm, vẻ mặt lạnh tanh.

Xa ở đằng kia, ba cường giả Nhân Xà Tộc cảnh giới Tiên Đế tâng chín mươi lăm đứng giữa không trung với dáng vẻ kiêu ngạo, tay cầm thanh loan đao màu xanh, ánh mắt lạnh đến thấu xương.

"Ồ, náo nhiệt vậy cơ à?"

Lại có thêm mấy cường giả xuất hiện.

Thâm Uyên Tộc, Xà Nhân Tộc đồng loạt nhìn vê phía phát ra âm thanh.

Một con quái vật đầu trâu mình người cao tới mười mấy thước đi tới, tay câm nén nhang. Từ khi gã đặt chân đến vùng biển này, làn khói xanh chỉ đường bắt đầu tán loạn, không còn chỉ về một phương hướng cố định như trước nữa.

"Lũ Ngưu Đầu Nhân chết tiệt!" Kim Hổ mắng một câu.

"Ô, tiểu hầu tử Thâm Uyên Tộc, sao hả, muốn chiến với ngưu gia ta à?" Ngưu Đầu Nhân nhe răng Cười.

Dứt lời, gã duỗi cánh tay cường tráng ra mà gồng lên, để lộ phần cơ bắp tráng kiện như kim loại.

Cùng lúc ấy, vô số pháp tắc lưu chuyển xung quanh gã.

"Tiên Đế tâng chín mươi tám!"

Bất luận là Xà Nhân Tộc hay Thâm Uyên Tộc đều lộ vẻ kiêng ky đối với thực lực của Ngưu Đầu Nhân.
Bình Luận (0)
Comment