Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2327 - Chương 2589

Chương 2589 Chương 2589Chương 2589

Diệp Phong phân phó vài câu, bọn Mặc Oanh bên cạnh lập tức tản ra để tìm kiếm thiên tài địa bảo, cuối cùng giao hết cho Diệp Phong.

"Hoa Ngộ Đạo, là hoa Ngộ Đạo!" bỗng có người chỉ ra phương xa.

Chỗ ấy có mười Cổ Mộ, ngôi mộ ở giữa có diện tích trăm dặm, cao tới năm mươi dặm, khí thế hùng vĩ, trên đỉnh của nó có mọc một đoá hoa nhỏ màu lam.

Đó chính là đóa hoa Ngộ Đạo thứ hail

"Giành đi!" Chúng Tiên Đế điên cuồng lao vê hướng ngôi mộ ở giữa, chuẩn bị ngắt lấy.

"Chờ đã, có mai phục!" Diệp Phong bỗng hô to.

Nhưng đã trễ, hơn mười Tiên Đế tâng bốn mươi xông vào phạm vi ngôi mộ chính giữa đầu tiên còn chưa kịp cất tiếng nói kêu thảm thì đã bị khí tức quỷ dị dâng lên từ đóa hoa màu lam kia quét trúng, thân thể trực tiếp khí hoá bốc hơi, hồn phi phách tán ngay tại chỗ.

Sau đó hoa Ngộ Đạo tiêu tán theo gió.

Đó căn bản không phải hoa Ngộ Đạo chân chính, mà là cạm bẫy được bố trí ở chỗ này.

"ỒI" Chúng Tiên Đế kinh hãi rồi đồng loạt rút lui.

Âm ầm!

Trên đỉnh mười hai ngôi mộ chỉ cao mười dặm chung quanh lập tức nổ tung, cái nào cũng để lộ ra một Tử Linh Chiến Tướng cấp Tiên Đế tâng tám mươi mốt, khí thế rất đáng sợ.

"Giết!" Trong ngôi mộ chính giữa phát ra thanh âm.

Sau một khắc, mười hai Tử Linh Chiến Tướng cấp Tiên Đế tâng tám mươi mốt cùng xuất thủ, những Tiên Đế trốn chậm nhất đều bị quang huy đánh trúng, lập tức thân vẫn đạo tiêu.

"Phốc!" Mạnh như Cửu Hoàn Đao Hoàng cũng bị đánh cho nửa người sụp đổ, thiếu chút nữa đã chết ở nơi này.

"Đi maul" Lữ Thiên Tôn giơ hai tay lên cao, trước người xuất hiện một luân bàn màu vàng kim tạo dựng nên một màn sáng phòng ngự ngăn cản đợt tiến công thứ hai của mười hai Tiên Đế tâng tám mươi mốt.

"Đao thúc, người không sao chứ?" Lữ Hà tôn giả đỡ lấy Cửu Hoàn Đao Hoàng rồi cho đối phương ăn một viên Tiên Nguyên đan, thương thế mới bình ổn lại.

"Tạm thời ta không chết được, chỉ là... Vừa rồi thật sự quá nguy hiểm!" Cửu Hoàn Đao Hoàng nhìn Cửu Hoàn trường đao đã vỡ vụn mà vô cùng đau lòng.

Đó chính là Tiên Đế binh bản mệnh của hắn tai

Vèo vèo vèol

Các đệ tử Mặc Oanh và Lương Uyển Nhu nhanh chóng thối lui đến bên cạnh Diệp Phong, vẻ mặt rất nghiêm túc.

"Có nguy hiểm, mau trở lại." Diệp Phong phun ra một âm thanh.

"Diệp chưởng môn, ngươi biết rốt cuộc bọn chúng có lai lịch thế nào không?" Bọn người Lăng Thiên Đế, Lữ Thiên Tôn lui đến bên cạnh Diệp Phong, cứ như đã coi hắn là người cầm đầu.

Diệp Phong nhìn về phía một bộ thi hài trong đó.

[ Danh tự: Vạn Linh Tiên Đế ] [ Phẩm giai: Tiên Đế tâng tám mươi mốt ]

[ Giới thiệu: Vạn Linh Tiên Đế trong nguyên hội thứ ba, khi còn sống tu luyện tới Tiên Đế tâng tám mươi mốt, sau đó chiến tử trong trận đại chiến nào đó, thi hài hấp thu số lượng lớn bản nguyên vũ trụ đã sinh ra ý thức giết chóc hoàn toàn mới]

[ Ghi chú: Vật có chủ]

Nhìn thấy hàng cuối cùng, sắc mặt Diệp Phong lạnh xuống.

"Xem ra là mấy tên Thâm Uyên tộc thông qua cánh cổng Vực Ngoại tiến vào vũ trụ rồi cải tạo ngôi mộ Hoang Gổ, lại để hoa Ngộ Đạo ở nơi này, mục đích. .. Là vì săn giết chúng ta sao? Nếu đúng là vậy thì có thể giải thích được." Trong lòng Diệp Phong nghĩ như vậy.

"Rống!" Lúc này mười hai tên Tử Linh Chiến Tướng cấp Tiên Đế tâng tám mươi mốt điên cuồng rống lên, chủ động lao ra.

"Giao cho ta đi

Vong Tình Tiên Đế đứng ra ngoài, uy áp của Tiên Đế tâng chín mươi mốt bộc phát, nàng lại thi triển pháp tắc vô tình hàn băng, bước chân đột nhiên đạp mạnh vào hư không, một mảnh băng nguyên lan tràn về phía trước đã đóng băng mười hai tên Tử Linh Chiến Tướng.

"Chết đi!" Vong Tình Tiên Đế vỗ tay một cái.

Crắc!

Băng nguyên vỡ vụn, mười hai tên Tử Linh Chiến Tướng bị đông lại cũng sụp đổ thành bột mịn theo.

"Lợi hại!" Bọn người Lữ Thiên Tôn nhao nhao tán thưởng.

Vong Tình Tiên Đế không hổ là Tiên Đế tâng chín mươi mốt, chỉ phất tay một cái đã đánh giết mười hai Tiên Đế tâng tám mươi mốt, nhẹ nhàng giống như nghiền chết một đám kiến.

"Cường địch thật sự còn chưa đi ra đâu." Diệp Phong chỉ vào chủ mộ kia.

Trong đó toả ra một khí tức đáng sợ lại quen thuộc làm nhịp tim của hắn gia tốc.

"Chẳng lẽ căn nguyên của cảm giác tông môn gặp nguy hiểm lóe lên một cái rồi biến mất gần đây nằm trong ngôi mộ chính giữa này?" Diệp Phong phỏng đoán như vậy.

Phía sau màn, trong mảnh hư không nào đó.

Phùng Xuyên và Tuyệt đẹp Nhân ẩn thân ở đây đều lộ ra nụ cười găn, lấy ra một tòa trận bàn rồi nhẹ nhàng đè lên quang điểm ở giữa phát động trận pháp.

Sau một khắc, ngôi mộ Hoang Cổ cửa lớn bộc phát màn sáng lộng lẫy ngăn cách trong ngoài, có một Tiên Đế tâng bốn mươi xuất thủ, nhưng hắn ta kinh hãi phát hiện căn bản không đánh thủng được màn sáng này.

"Không xong, chúng ta bị nhốt lại rồi!" Có người nghĩ đến khả năng này.

Tầng trong ngôi mộ Hoang Cổ.

Crắc!

Vách ngăn vốn ngăn cách tầng trong và ngoài triệt để sụp đổ thành không khí, khiến cho hai tâng triệt để được nối liên. Dù là mấy trăm triệu Tiên cảnh ở tâng ngoài cũng nhìn thấy một mảnh đại thảo nguyên và số lượng lớn lăng mộ ở tâng trong.

Khí tức âm trầm kinh khủng lập tức bộc phát.

Điều này khiến da đầu vô số người run lên.

"Là ai đang kêu gọi ta?” Một giọng nói làm người ta nổi da gà vang lên bên tai mọi người, sau đó phần đỉnh của mấy vạn ngôi mộ đồng loạt nứt ra, từng tên Tử Linh Chiến Tướng bò ra ngoài.

Cảnh tượng này làm bọn người Lâm Thúy Thúy sợ choáng váng.

"Huyết thực tươi mới nhất định rất ngon miệng."

Một tên Tử Linh Chiến Tướng cất tiếng nói, há miệng rồi hút vào, một Tiên Đế tâng ba cách Lâm Thúy Thúy trăm dặm lập tức bị kéo tới rồi ăn sạch.

"Quả nhiên. .. Thơm ngọt ngon miệng." Tử Linh Chiến Tướng này cười nói.

"Mau. . . Mau trốn!"

Lâm Thúy Thúy và những tu hành giả khác đều rùng mình, vắt chân lên cổ mà bỏ chạy, hận phụ mẫu không sinh mình ra có thêm mấy cái chân để chạy nhanh hơn.

Nơi nào đó ở tâng ngoài ngôi mộ Hoang Cổ.

Sắc mặt Đông Hoàng Tiêu âm trầm.

Mặc dù nàng đã tăng lên tới Tiên Đế cảnh tâng một, nhưng cũng không phải đối thủ của những Tử Linh Chiến Tướng kia, trong bọn họ yếu nhất cũng là Tiên Đế tâng mười, nếu đánh một chọi một thì có thể thắng được, nhưng số lượng Tử Linh Chiến Tướng ở đây lại lên đến mấy vạn tên!

Nếu thật sự đánh nhau thì nàng cũng không phải đối thủ.
Bình Luận (0)
Comment