Chương 2605
Chương 2605Chương 2605
"Nơi này âm trầm kinh khủng, cũng không biết tồn tại bí cảnh từ hồi nào.”
Hắc Sát Tiên Đế trái nhìn phải ngóng.
Khu vực này có phạm vi mấy vạn năm ánh sáng, chỉ có thể coi là một góc của núi băng trong vũ trụ mênh mông vô ngần, xung quanh tràn ngập làn sương nồng đậm.
Nhưng khu vực này không có bí bảo gì.
Trong sương mù chỉ có một loại vật chất đặc thù có thể mê hoặc khí tức thần hồn của tu hành giả.
"Thứ này không tệ." Hắc Sát Tiên Đế nói thầm.
Loại vật chất đặc thù này có phẩm chất cực cao, cả Tiên Đế tâng chín mươi ba như hắn ta cũng bị mê hoặc, nếu thu thập toàn bộ sương mù của tinh hệ lại thì chẳng lẽ có thể luyện chế thành một loại Tiên Đế binh đỉnh cấp mê hoặc?
"Ha ha, đều là của tal"
Nghĩ tới đây, Hắc Sát Tiên Đế hưng phấn lên rồi giơ hai tay ra, lòng bàn tay giống như cái động không đáy cắn nuốt loại vật chất mê huyễn đặc thù này trong sương mù.
Ông!
Khi dao động pháp tắc quét sạch mảnh sương mù này thì trong lòng bàn tay của Hắc Sát Tiên Đế bắt đầu có tinh thể màu đen ngưng tụ, cũng dần dần biến lớn, tản ra dao động quỷ dị.
Nửa ngày sau, toàn bộ vật chất sương mù đặc thù đều bị hút sạch, hóa thành hai tinh thể có kích cỡ cái đầu, Hắc Sát Tiên Đế dung hợp chúng lại làm một, trong màu đen có ẩn chứa ánh tím.
"Không tệ, chuẩn bị chế tạo thành Tiên Đế binh." Hắc Sát Tiên Đế liếm môi một cái.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói quỷ mị bỗng vang lên: "Sao lại hút đi Mê Huyễn Yên Trần của bản tọa? Muốn chết sao?"
"Ai?" Hắc Sát Tiên Đế đột nhiên quay người nhìn lại, sau đó đã bị Phùng Xuyên bóp lấy cổ, hô hấp khó khăn.
Sau lưng Phùng Xuyên có Tuyệt Mỹ Nhân đi theo.
Đội F4 Thiên Cơ cái là Trư Vĩnh Phúc, Tiêu Phạm Cốc, Chỉ Phiến công tử, Đổng Nguyên Đông lại không có mặt.
"Ngươi. .. Ngươi là ai?" Hắc Sát Tiên Đế phát hiện sau khi cổ của mình bị đối phương bóp chặt thì không thể dùng đến sức mạnh toàn thân, lập tức ý thức được sự kinh khủng của đối phương, trên mặt tràn đầy kinh hãi.
“Ta là cha ngươi!" Phùng Xuyên khẽ nói.
Hắc Sát Tiên Đế sững sờ.
Tuyệt Mỹ Nhân thì phì một tiếng bật cười.
"Chủ nhân, ngài thật là hài hước." Nàng dùng ngón tay chọc chọc gương mặt Hắc Sát Tiên Đế: "Thật là một bộ xương già, dáng dấp không tuấn tú thì thôi đi, còn không dùng được, Hắc Sát Tiên Đế, ta thật không biết làm sao ngươi tu luyện tới tu vi này được."
Lúc này Phùng Xuyên mới buông lỏng tay ra.
"Ngươi biết ta?" Hắc Sát Tiên Đế nhìn về phía Tuyệt Mỹ Nhân, nhìn ả ta từ trên xuống dưới, lại phát hiện mặc dù người trước mắt rất xinh đẹp, nhưng hắn ta căn bản không biết đối phương. Tuyệt Mỹ Nhân mỉm cười.
Khi ả ta còn là Băng Hạt trưởng lão thì đã sớm quen biết với Hắc Sát Tiên Đế, từng có không ít giao dịch bí mật, nhưng bây giờả đã trở thành Hỗn Độn Đạo Thể, cả Hắc Sát Tiên Đế cũng không nhận ra ả.
Mà điều này làm Tuyệt Mỹ Nhân rất vui mừng, chứng tỏ kế hoạch Kim Thiền Thoát Xác thành công.
"Vừa rồi ngươi dám lấy đi Mê Huyễn Yên Trần của bản tọa, bây giờ định chết như thế nào? Là bị lăng trì xử tử hay là xóa bỏ trong nháy mắt, ngươi chọn đi." Phùng Xuyên lạnh lẽo nhìn đối phương, không sợ hắn ta đào tẩu.
Bởi vì đối phương không đi nổi.
"Ta không muốn chết!" Hắc Sát Tiên Đế nghẹn ngào gào lên, tranh thủ nâng hai tay hoàn trả lại Mê Huyễn Yên Trần đã dung hợp thành tinh thể màu tím đen.
"Không muốn chết? Cũng không phải không được, nhưng ngươi phải làm việc giúp chúng ta." Tuyệt Mỹ Nhân dịu dàng cười nói.
"Làm. .. Làm chuyện gì?" Hắc Sát Tiên Đế nghe thấy còn có hi vọng sống thì vội vàng hỏi.
"Giúp chúng ta. .. Đoạt xá Diệp Phong!" Phùng Xuyên nói xong thì liếm liếm bờ môi đỏ thắm kia.
Nghe thấy là đối phó Diệp Phong, Hắc Sát Tiên Đế lập tức hưng phấn nói: "Đoạt xá hắn? Được rồi, cho dù ta mất nửa cái mạng cũng muốn đoạt xá hắn!"
Hắn ta cũng hận Diệp Phong muốn chết.
"Cất kỹ tinh thể Mê Huyễn Yên Trần đi, vật này là thứ mấu chốt để đoạt xá Diệp Phong. Nhưng chúng ta còn cần chuẩn bị thủ đoạn khác, tiếp theo chúng ta tiếp tục tiến vào những tinh hệ khác tìm kiếm bảo vật. Nhưng trước đó, ta phải làm một chuyện." Phùng Xuyên chậm rãi nhìn về phía Hắc Sát Tiên Đế đối diện, khóe miệng khẽ nhếch.
"Làm cái gì?" Hắc Sát Tiên Đế rụt cổ một cái, trong lòng có chút sợ hãi.
"Đương nhiên là khống chế ngươi." Tuyệt Mỹ Nhân cười khanh khách mà nói: "Ngươi thật là ngốc, chúng ta há có thể tin tưởng ngươi như vậy, nhất định phải gieo xuống ấn ký hoặc là thủ đoạn khống chế khác trong cơ thể ngươi để miễn ngươi mật báo."
"Các ngươi. . " Hắc Sát Tiên Đế kinh hãi, như vậy thì hắn ta có khác gì nô lệ kia chứ?
Nhưng thế cục đã như vậy, vì sống sót, hắn ta chỉ có thể lựa chọn chịu đựng.
Tháng mười giữa thu, trong Phiếu Miểu tông khắp nơi là rừng lá phong vàng hoặc là đỏ rực, nhìn rất đẹp mắt. Nếu đi lại trên đường nhỏ trong núi thì có một ý cảnh rất đặc biệt.
"Trong tông môn trồng thật nhiêu cây phong."
"Ha ha, chưởng môn tên là Diệp Phong, không phải là Phong Diệp (lá phong) sao? Cho nên Cung Thanh Thu trưởng lão và Lý Uyển Tình trưởng lão quyết định trồng cây phong phạm vi lớn trong tông môn để hợp với chưởng môn."
"Xác định không phải làm trái lại chưởng môn?"
"À, cũng đúng, Phong Diệp đảo ngược của Diệp Phong, tương đương với ngỗ nghịch chưởng môn."
Các đệ tử đi trên đường nhỏ mà nghị luận.
Bên bờ linh hồ.
Giờ phút này, Diệp Phong ngồi dưới một gốc cây phong lá đỏ cao lớn, nhìn lá rơi xoay tròn bay xuống, hắn đưa tay đón được một mảnh trong đó, có thể cảm nhận được sự tịch liêu của mùa thu.
"Mùa thu." Diệp Phong lẩm bẩm. Bây giờ đã là tháng mười, còn cách một năm mới thời gian mấy tháng. Thông qua thôi diễn trong khoảng thời gian trước, rốt cục hắn cũng thôi diễn ra phương pháp dung nhập quyển sách đan phương và lò luyện đan chín sao, bảo đảm không có sai sót nhầm lẫn.
Nhưng hắn còn chưa thể lập tức dung hợp.
Đó là vì hiện nay còn thiếu khuyết rất nhiều vật liệu.