Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2349 - Chương 2611

Chương 2611 Chương 2611Chương 2611

Chỉ bước này thôi là Diệp Phong cảm thấy mình đã làm không được.

Bởi vì hắn đi con đường tu luyện trong cơ thể Vũ Trụ, pháp tắc trong đó không chỉ là một loại, nếu như muốn dung hợp toàn bộ thì gần như không có khả năng.

Nếu mà làm được thật thì sẽ vô địch.

"Kẻ đến sau, ngươi tên là gì?" Lúc này Khí Vận Thiên Tôn hỏi.

"Ta tên là Diệp Phong." Diệp Phong trả lời.

"Diệp Phong. .. Ngươi được đến Khí Vận Kim Đan thì xem ra là hữu duyên với ta. Ta tin tưởng một ngày nào đó trong tương lai, ngươi sẽ phi thăng rời đi rồi gặp mặt bản tôn của ta." Khí Vận Thiên Tôn lại bổ sung.

"Nhưng mà. . . Không phải các ngươi chết rồi sai?" Diệp Phong sờ sờ cằm, lâu bầu nói.

"A?" Lưu ảnh của Khí Vận Thiên Tôn trợn tròn đôi mắt: "Chúng ta chết rồi? Chuyện gì đã xảy ra?"

Hắn là lưu ảnh do Khí Vận Thiên Tôn sáng tạo trước khi phi thăng, chuyện mà biết được chỉ giới hạn trong thời đại kia, cũng không rõ những sự kiện xảy ra sau này.

"Ta nghe nói tông môn của các Thiên Tôn bị chí cường giả đánh tan, sau đó Cửu Đại Thiên Tôn đều đã chết. À. .. Đúng rồi, hiện tại là nguyên hội thứ mười." Diệp Phong nói ra tình hình thực tế.

Nghe thấy chuyện này, toàn thân lưu ảnh của Khí Vận Thiên Tôn run lên.

"Bản tôn của ta đã chết rôi sao? Thật sự không thể tưởng tượng nổi, Thiên Tôn có thể uy áp vũ trụ cũng sẽ chết? Thật là. .. Đáng sợ!" Lưu ảnh của Khí Vận Thiên Tôn lộ ra vẻ mặt nghiêm túc: "Làm sao ngươi lấy được Khí Vận Kim Đan? Ta nhớ ta đã giao đan dược cho A Lạc Tư trông coi."

"Ngươi chết rồi chuyển thế thành thiên đạo của Thần Châu, mà ta chính là chưởng môn của Phiếu Miểu tông ở đại lục Thần Châu. Trước đó ta đi tìm thiên đạo của Thần Châu, là hắn giao cho ta một lệnh bài màu vàng kim để mở ra dược viên. Sau đó A Lạc Tư giao Khí Vận Kim Đan cho ta." Diệp Phong giải thích.

"Thì ra là thế." Lưu ảnh của Khí Vận Thiên Tôn gật đầu: "Bản tôn không hổ là Thiên Tôn, cho dù ngã xuống cũng thành công chuyển thế, tương lai nhất định còn có thể quật khởi lần nữa, ta thân là hình ảnh hàng tỷ năm trước do hắn để lại, cũng có thể yên tâm rời đi."

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Phong.

"Vậy ngươi hẳn là truyền nhân của bản tôn, ta sẽ đem « Khí Vận Chi Thủ » tầng thứ hai truyền thụ hết cho ngươi, để thần thông này được phát dương quang đại."

"Ta sẽ cố gắng tu hành." Nói xong, Diệp Phong tiếp tục học tập.

Lưu ảnh của Khí Vận Thiên Tôn không ngừng giảng giải những điểm quan trọng, đồng thời tự tay bày ra tâng thứ hai cho Diệp Phong. Bởi vì Diệp Phong mang Tiểu Vũ Trụ trên người nên khí vận ngập trời, thỏa mãn toàn bộ điều kiện để tu luyện tâng thứ hai, tốc độ tu luyện một ngày ngàn dặm.

Thời gian cứ từ từ trôi qua như vậy.

Nửa tháng sau, bây giờ đã là cuối tháng mười.

Diệp Phong rời khỏi mật thất ở thành Thạch Đầu, một mình đi lại trên đường nhỏ của dược viên Viễn Cổ, ngửi mùi thơm của những tiên dược hơn trăm triệu năm, chỉ cảm thấy rất thoải mái tỉnh táo.

"Rốt cục cũng đã luyện thành rồi." Hắn lẩm bẩm rồi đưa tay phải ra, chỉ thấy có thể thấy rõ được kim quang sáng chói toả ra trên đầu ngón tay. Đó là Khí Vận Chi Thủ chân chính.

Trước đây Diệp Phong chỉ luyện thành Khí Vận Chi Thủ tâng thứ nhất, nhưng vẫn còn tồn tại không ít tì vết, dưới sự chỉ điểm của lưu ảnh Khí Vận Thiên Tôn nên mới có thể bổ sung khuyết điểm.

Sau đó hắn bắt đầu tu luyện tâng thứ hai.

Dựa vào ngộ tính cường đại bây giờ và hiệu quả gia tốc thời gian, rất nhanh Diệp Phong đã luyện thành tầng thứ hai.

Đáng tiếc khi hắn luyện thành « Khí Vận Chi Thủ » tầng thứ hai thì lưu ảnh của Khí Vận Thiên Tôn cũng tiêu tán.

Nhưng Diệp Phong không thương tâm.

Dù sao Khí Vận Thiên Tôn đã chuyển thế thành thiên đạo của Thần Châu bây giờ, tương lai còn có khả năng quay về đỉnh phong, không chỉ không cần thương tâm mà còn nên cao hứng.

"Con người. .. Đều sẽ thay đổi." Diệp Phong bỗng lẩm bẩm.

Khi Khí Vận Thiên Tôn vừa sáng tạo ra « Khí Vận Chi Thủ » thì chỉ là một Tiên Đế, lúc đó hắn mang lòng thương hại, không muốn tước đoạt khí vận của người khác nên mới sáng tạo ra tâng thứ nhất chỉ có thể gia tăng khí vận của bản thân hoặc là của người khác, mà không thể tước đoạt hoặc làm suy yếu.

Chờ Khí Vận Thiên Tôn trải qua trận đại chiến đỉnh phong với nhất tộc Ngưu Đầu Nhân, đồng thời chứng đạo Thiên Tôn thì hắn mới ý thức được trong tay có kiếm và không có kiếm là hai việc khác nhau.

Trong tay không có kiếm thì rất khó phản kháng khi bị đánh.

Trong tay có kiếm, nhưng hắn sẽ không chủ động đi đánh người ta, chỉ khi nào bị người hà hiếp liền có thể phản kháng.

Ôm suy nghĩ này, Khí Vận Thiên Tôn sau khi trở thành Thiên Đạo cảnh đã hoàn thiện Khí Vận Chi Thủ tầng thứ nhất, đồng thời cũng sáng tạo ra tầng thứ hai trên cơ sở này. Một khi thi triển tâng thứ hai thì có thể tước đoạt hoặc làm suy yếu khí vận của người khác.

"Hễ là kẻ khí vận yếu hơn ta, ta đều có thể cưỡng ép làm suy yếu khí vận của đối phương, thậm chí là tước đoạt. Chức năng này thật không tệ, rất hữu hiệu lúc thực chiến." Diệp Phong nói như vậy.

Nhưng hiện nay cũng không có chiến đấu, hắn không có cơ hội đi nếm thử tâng thứ hai vừa mới học được, mà là nhẹ vỗ về tiên dược lúc đi ngang qua, giao phó khí vận cho chúng nó.

Râm rầm.. .

Khi gió to thổi tới, vô số linh dược trong dược điền vạn tỷ mẫu lắc lư theo gió giống như một mảng sóng lớn rực rỡ kéo dài không dứt, trông thật đẹp mắt.

Kengl

Nơi xa truyền đến tiếng kim loại va chạm.

Diệp Phong giương mắt nhìn lại thì phát hiện là lò luyện đan chín sao nghịch ngợm đang lợi dụng hoa Kỳ Lam ở nơi này làm nguyên liệu chủ yếu, lại căn cứ vào đan phương do quyển sách đan phương cung cấp mà luyện chế thành công một lò Đạo Nguyên Kim Đan mới mẻ.

"Ồ, không tệ lắm!" Diệp Phong đi tới rồi tiếp nhận một trăm viên Đạo Nguyên Kim Đan bay ra từ lò luyện đan chín sao, đặt chúng trước mũi ngửi ngửi, rất thơm, không có tì vết.

"Không tệ." Hắn tán dương lần nữa.

Lò luyện đan chín sao rất kiêu ngạo, thân lò lúc la lúc lắc giống như là một tiểu hài tử đang lắc lư ở đó.

"Thưởng cho ngươi một phần khí vận." Diệp Phong duỗi tay ra sờ lên nắp của lò luyện đan chín sao, giao phó cho nó khí vận to lớn, trong nháy mắt đã trở thành tồn tại như thiên mệnh chỉ tử.
Bình Luận (0)
Comment