Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 998 - Chương 998 - Nhất Trí Đồng Tâm

Chương 998 - Nhất trí đồng tâm
Chương 998 - Nhất trí đồng tâm

Chương 998: Nhất trí đồng tâm

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Ngưng Thần Tổ Thụ sợ muốn chết!

Nó đứng sừng sững trên mặt đất, ngay cả động cũng không dám động.

Những người khác không biết, nhưng nó cảm nhận được, mấy trăm vị cường giả đỉnh cấp, thấp nhất cũng ở cấp bậc Thiên Đế đều hội tụ tại hòn đảo trên đỉnh đầu mình.

Mạnh hơn chút là chuẩn Thánh!

Mấy cường giả bậc này thường hiếm khi xuất hiện, vậy mà giờ đây lại có mặt ở nơi này vì kế hoạch của Diệp Phong.

“Chưởng môn như thần vậy!” Ý nghĩ cuối cùng của Ngưng Thần Tổ Thụ chỉ có vậy.

Nó biết Diệp Phong đang thực hiện đại kế hoạch, nên chủ động dựng lá chắn phòng ngự, ngăn cản những người không phận sự.

Thời gian chậm rãi trôi đi.

Ba ngày sau, số lượng người tham gia suy diễn đã hơn một ngàn!

Khắp đại lục Thần Châu chẳng ai hay, Diệp Phong đang dẫn dắt mọi người tiến hành một kế hoạch rúng động.

Nửa tháng sau, Diệp Phong từ từ mở hai mắt.

Những người khác cũng tương tự, vẻ mệt mỏi hiện rõ mồn một trên nét mặt mọi người.

Suy diễn trong thời gian dài hao tổn quá nhiều thần khí.

Dẫu là Chuẩn Thánh cấp bốn như Chuẩn Thánh Dư Lạc, Âm Như Dung đều lộ vẻ mệt mỏi.

Chỉ có điều, lúc nhìn trận đồ rực rỡ khổng lồ trên không trung, người nào người nấy đều thấy đáng giá.

“Cuối cùng cũng đại công cáo thành!”

“Ngươi làm được bao nhiêu?”

“Ta chỉ tinh giản được một phần vạn trận đồ mà thôi.”

“Ta nhiều hơn ngượi chút.”

“So với Diệp chưởng môn thì chẳng thấm vào đâu. Người ta một mình phân tích hai phần ba trận đồ đấy!”

“Tính lực đáng sợ thật!”

“Lão phu cho rằng, năng lực suy diễn của Diệp chưởng môn đã sánh ngang với Thánh Cảnh chân chính, thoát tục siêu phàm.”

Mọi người đều nhìn Diệp Phong với ánh mắt kính nể.

Ngay cả Âm Như Dung cũng ngạc nhiên không kém, nàng không thể tin nổi.

Đường đường là Chuẩn Thánh cấp bốn, sau nhiều lần suy diễn, nàng chỉ tinh giản được một phần trăm trận đồ.

Nhưng Diệp Phong lại hoàn thiện hai phần ba.

Quá khủng khiếp!

“Cuối cùng cũng xong!”

Diệp Phong đứng lên, ngắm nhìn vô vàn trận văn phức tạp trước mắt, thở dài một hơi.

“Diệp chưởng môn, cấp bậc của trận pháp này thế nào?” Chuẩn Thánh Dư Lạc cảm thán một hồi, vội dò hỏi.

“Không biết!” Diệp Phong lắc đầu.

Chỉ tinh giản trận đồ đã đủ mệt rồi, hắn nào có thời giờ mà phân tích cấp bậc của nó chứ?

Mọi người nghe vậy, suýt chút nữa ngã quỵ.

Ngay cả ngươi cũng không nhìn thấu cấp bậc, vậy kế hoạch thiên kiếp nhân tạo có đáng tin không?

Ai cũng có nỗi lòng như vậy.

“Các vị, tuy Diệp mỗ không biết cấp bậc của trận đồ này ra sao, nhưng ta có thể bảo đảm, dùng nó để phục dựng Lôi Đình Điện cũng đủ cho Chuẩn Thánh độ kiếp.” Diệp Phong thong thả cất lời.

Hắn vừa nói xong, bầu không khí rơi vào khoảng lặng.

“Đủ cho Chuẩn Thánh độ kiếp?” Sau một hồi lâu, có người vui, có người lại buồn.

Người buồn không ai khác ngoài Âm Như Dung, Chuẩn Thánh cấp bốn.

Nàng đã là Chuẩn Thánh đỉnh cấp, cần đại kiếp nạn phong thánh để đột phá Thánh Cảnh.

Nhưng Lôi Đình Điện lại không tạo ra đại kiếp nạn phong thánh!

Đối với nàng mà nói, Lôi Đình Điện chẳng có tác dụng gì!

Song, đa số người tu hành ở đây đều tỏ vẻ vui mừng vì nhìn thấy hi vọng phá cảnh.

Hầu hết bọn họ đều là Chuẩn Thánh cấp một, cấp hai, dăm ba người cấp ba, nên có thể phá cảnh nhờ thiên kiếp của Lôi Đình Điện.

Đối với họ mà nói, đây là Phúc Âm!

“Các vị, chuyện này không nên chậm trễ. Giờ tiến hành thu thập vật liệu, kiến tạo Lôi Đình Điện thôi!” Diệp Phong nhìn mọi người, “Tốc độ càng nhanh thì càng nhiều người tu hành được phá cảnh, giúp chúng ta đối kháng với chuyển sinh giả của Thiên Tộc.”

“Được.”

Phần lớn người tu hành có mặt ở đây đều rất nhiệt tình.

Dẫu sao chuyện này cũng ảnh hưởng tới lợi ích của bọn họ.

Nếu không liên quan thì bọn họ đã phủi mông ngó lơ rồi, nhưng sự tình trước mắt lại khác, không làm biếng được.

Trong đám người, Âm Như Dung hầu như chẳng tha thiết cho lắm.

“Chết tiệt!”

“Lãng phí hơn nửa tháng, cuối cùng chỉ làm ra thứ vặt vãnh này, đúng là nực cười mà!”

Âm Như Dung đen mặt.

Nhưng ngẫm lại, những gì mình làm vẫn có giá trị. Tốt xấu gì nàng cũng là Thánh chủ của thánh địa Thiên Diệu, phía dưới có vô vàn người tu hành, không ít người cần độ kiếp.

“Các vị, chúng ta cần chín mươi ngàn loại vật liệu.” Diệp Phong bắt đầu phân chia nhiệm vụ.

Lôi Đình Điện khi hoàn thành xong sẽ vô chủ, do tàn niệm của thiên đạo khống chế, không phải đồ vật của riêng ai.

Cho nên, mọi người ở đây đều không lo việc sẽ có người độc chiếm Lôi Đình Điện.

“Hoàng Đồng Tinh vạn năm, hàn thiết Bích Lạc, Thiên Sương Chi Nhãn......” Diệp Phong liệt kê ra một danh sách dài dằng dặc.

Cấp bậc của những vật liệu đó đều không thấp, ít nhất là Thần Nguyên Cảnh. Song những người có mặt ở đây đều là cường giả cấp Thiên Đế trở lên, nên không khó để tìm những vật liệu này.

Ba ngày sau.

“Diệp chưởng môn, vật liệu đầy đủ rồi.”

Mọi người tập hợp lại tại đảo trời ở trên đỉnh đầu Ngưng Thần Tổ Thụ.

Trên mặt đất, một đống vật liệu chất đống cao tới năm thước.

Ánh sáng nhu hòa tản ra từ chúng khiến đảo trời ráng vàng. Nhìn từ xa, trông chẳng khác gì cầu vồng rực rỡ.

“Các vị đạo hữu, đây là Sổ Tay Luyện Khí mà bản chưởng môn đã chỉnh sửa. Cứ tinh luyện những vật liệu này dựa theo sổ tay là được.”

Trong ba ngày qua, Diệp Phong đã chuẩn bị phương pháp luyện chế tài liệu dựa trên trận đồ Lôi Đình Điện đã tinh giản.

Mọi người quan sát, đôi con ngươi sáng bừng lên.

“Phương pháp luyện chế trong cuốn sổ tay này tinh diệu thật!” Một lão giả đến từ dãy núi Thần Đồ, một trong mười đại sơn mạch thốt lên. Lão là luyện khí sư nổi danh, nhưng khi nhìn phương pháp luyện khí mà Diệp Phong sửa lại, lão chỉ cảm thấy những thủ pháp trước kia đều lạc hậu không thôi.

“Ừ, quả không hổ là Diệp chưởng môn!” Những luyện khí sư khác cũng gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment