“Khó chịu ở đâu?”
Tay của Lâm Tất Tất di chuyển xuống dưới, sờ đám cỏ xanh bên dưới của mình: “Chỗ này… cũng không đúng, cả người đều khó chịu.”
“Có muốn thoải mái hơn không?” Triệu Thanh Nhượng cảm thấy mình giống như thầy giáo xấu xa dạy hư bạn học nhỏ.
Triệu Thanh Nhượng cầm tay của Lâm Tất Tất đặt lên gậy thịt.
Lâm Tất Tất chớp chớp mắt: “Đây là cái gì?”
“Là… thứ khiến em thoải mái?”
“Thật sao? Có thể ăn không?”
Trái tim của Triệu Thanh Nhượng đập thình thịch. Anh chỉ muốn cô vuốt ve thôi nhưng không ngờ lại nhặt được niềm vui bất ngờ này.
Lâm Tất Tất dùng ngón tay chọc chọc nó, sau đó bé Triệu kích động chào hỏi với cô.
“Kẹo mút siêu cấp. Có năng lực thần kỳ. Thỉnh thoảng mất tác dụng nhưng tôi cũng không hoảng loạn mà tự mình tiến lên…” Lâm Tất Tất còn hát lên.
Khóe miệng của Triệu Thanh Nhượng giật giật, cô thật sự là cao thủ phá hỏng không khí.
Lâm Tất Tất tò mò cúi xuống ngửi, mùi hương nam tính xộc vào mũi cô.
Mặt nhỏ kiều diễm vùi vào giữa hai chân Triệu Thanh Nhượng, cô ngậm lấy quy đầu.
Miệng của Lâm Tất Tất căng đầy, phần gậy còn lại đã không ăn nổi.
Triệu Thanh Nhượng hít sâu một hơi: “Bảo bối, đừng có cắn nhé, nếu không em thật sự sẽ phải làm phẫu thuật cho anh đó.”
Lâm Tất Tất không dám dùng răng nữa, vươn đầu lưỡi ra liếm lên đỉnh mã mắt, tinh dịch chảy ra đã bị cô hút sạch.
Cô nhéo hai túi tinh giống như đang chơi đùa.
Qua một lúc, Lâm Tất Tất nhả gậy thịt ở trong miệng ra: “Không ăn, không ngọt chút nào.”
Hơn nữa sự khó chịu trong cơ thể cũng không được giải quyết.
Triệu Thanh Nhượng bị làm nửa vời, ôm lấy eo cô, nhét gậy thịt vào giữa hai chân của cô, cọ sát bên trong: “Thế đổi cái miệng khác ăn.”
Gậy thịt cương cứng giật giật ở giữa hai chân của Lâm Tất Tất, cọ qua hoa huyệt mẫn cảm, trêu chọc hoa châu, cả người cô không tự chủ mà run rẩy.
“Em… em chỉ có một cái miệng…” Lâm Tất Tất cắn đầu ngón tay: “Bên dưới kỳ lạ quá…”
Miệng của người đàn ông ngậm cả quả anh đào hồng phấn của cô vào miệng, sự tê dại trước ngực khiến cho chỗ giữa hai chân cô chảy dịch xuân, khoái cảm ngày càng nhiều, Lâm Tất Tất cảm thấy cả người lơ lửng.
Một giây sau, gậy thịt bên dưới không chỉ cọ bên ngoài nữa mà cắm vào trong.
Lâm Tất Tất đã sắp đến rồi, Triệu Thanh Nhượng vừa vào thì vách thịt bên trong đã nhanh chóng cắn chặt lấy gậy thịt của anh.
“Ưm…” Triệu Thanh Nhượng sướng đến mức gầm ra tiếng.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Anh đi vào toàn bộ, vách thịt bên trong kẹp chặt lấy gậy thịt nổi gân của anh, mỗi nếp nhăn đều kẹp chặt lên gậy thịt.
“Đã làm bao nhiêu lần sao vẫn còn chặt như vậy?”
Lâm Tất Tất ý thức không tỉnh táo lắm tất nhiên sẽ không đáp lại, cả người cô bị sóng nhiệt của khoái cảm càn quét, hai cánh hoa đang dán chặt lên gậy thịt cương cứng của Triệu Thanh Nhượng không nghe theo không chế mà giật giật.
Triệu Thanh Nhượng dừng động tác ra vào, cảm nhận sự nhu động của vách thịt cắn lấy, yết hầu anh chuyển động lên xuống, xoa hoa châu một cái: “Đừng cắn chặt như vậy.”
Mắt Lâm Tất Tất ngập nước vô tội nhìn anh, hình như không hề nghe hiểu anh đang nói cái gì.
Biểu cảm ngây thơ lại không chút chậm trễ việc bên dưới của cô đang ngậm mút gậy thịt của anh.
Đậu!
Triệu Thanh Nhượng thầm mắng trong bụng một câu, tiếp tục thẳng lưng di chuyển.
Đây là lần đầu tiên bọn họ không dùng bao, không chút ngăn cách mà thân mật tiếp xúc, khoái cảm so với lúc trước càng rõ ràng vy mãnh liệt hơn.
Triệu Thanh Nhượng ra sức đâm vào sâu trong hoa huyệt, Lâm Tất Tất sướng đến khóc, cảm giác trống rỗng trong cơ thể trước đó đã sớm biến mất, thay vào đó là một cảm giác vừa sợ hãi vừa khát khao khiến người ta không thể tin được.
Vách thịt hồng bên trong theo động tác của Triệu Thanh Nhượng lộ ra trong không khí, trong nháy mắt lại khép chặt, bên trong ẩm ướt siết chặt gậy thịt.
Trước đó Lâm Tất Tất uống say, đến nhà lại chưa đi vệ sinh đã chạy lên trên giường, bây giờ bị làm có hơi khó chịu. Bụng căng trướng, theo động tác còn có thể nghe thấy tiếng nước, không biết là dịch xuân của cô hay là thứ khác.
Lâm Tất Tất rên rỉ ra tiếng, bên dưới càng siết chặt: “Em muốn đi tiểu…”
“Bé cưng, nhịn một chút được không, anh sắp xong rồi.” Thời khắc quan trọng sao anh có thể dừng lại được.