Tiệm mì bánh bột gạo nếp hoa hồng Lý Ký.
Mẹ con Lâm Tiểu Uyển nghe Giang Phong giới thiệu sơ lược về nhà trai xong đều cảm thấy chấn kinh.
Dù sao thì Lâm gia cũng chỉ là một gia đình bình thường, mặc dù bản thân Lâm Tiểu Uyển khá ưu tú so với những cô gái khác, năng lực làm việc mạnh, ngoại hình lại xinh đẹp, nhưng cô cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới việc sẽ gả cho phú nhị đại.
Lâm mẫu có lòng tin với con gái nhà mình, nhưng sau khi nghe xong điều kiện nhà trai thì cũng cảm thấy có chút không tự tin, nói: “Ông mối Giang, điều kiện của nhà trai tốt như vậy, Tiểu Uyển nhà chúng tôi chỉ sợ là không xứng với người ta đâu!”
Giang Phong mỉm cười nói: “Dì không cần phải khiêm tốn như vậy đâu, trong mắt cháu, cô Lâm đây rất ưu tú, dáng người cao gầy, khuôn mặt xinh đẹp, trình độ cũng tốt, có thể nói là ngoại trừ gia cảnh không có gì quá đặc sắc ra thì những phương diện khác đều không hề kém so với nhà trai.”
Biểu cảm Lâm Tiểu Uyển giãn ra, cười nói: “Ông mối Giang quá khen rồi, mặc dù trong tình yêu và hôn nhân tôi không quan tâm tới gia cảnh của đối phương, nhưng tôi không quan tâm không có nghĩa là người khác cũng không quan tâm, nhất là khi gia cảnh nhà trai lại tốt như vậy, một gia đình bình thường như chúng tôi sợ rằng không lọt nổi vào mắt cha mẹ bên đó.”
Lâm mẫu nói tiếp: “Đúng vậy đấy, ông mối Giang, thân là một người mẹ, tôi cũng hy vọng con gái mình có thể gả vào một gia đình có điều kiện tốt, nhưng gia đình điều kiện tốt quá thì kể cả có miễn cưỡng gả vào được cũng chưa chắc sẽ hạnh phúc.”
“Dì Lâm, cô Lâm, cháu hiểu lo lắng của hai người, nhưng hai người cứ yên tâm, cha mẹ nhà trai sẽ không để ý tới cái này, bởi vì con của bọn họ cũng lớn lên trong một gia đình bình thường mà thôi.”
Nói đến đây, Giang Phong liền đem chuyện Hồng Tiểu Vĩ sau khi sinh trời xui đất khiến bị người khác ôm nhầm, mãi cho tới lúc tìm lại được cha mẹ ruột kể lại giản lược một lần.
“Bởi vì đoạn trải nghiệm đặc biệt này của anh ấy, cha mẹ anh ấy chắc chắn cũng sẽ không ghét bỏ con dâu xuất thân từ gia đình bình thường, cho nên là, dì Lâm cô Lâm, lo lắng của mọi người là đề là dư thừa cả.”
Hai mẹ con Lâm gia liếc nhau một cái, đều không nghĩ đến phú nhị đại có gia cảnh khủng như vậy còn có một trải nghiệm “long đong” như thế, Giang Phong nói như vậy cũng quả thực giảm bớt nỗi lo trong lòng hai mẹ con.
“Ông mối Giang, tôi còn có một vấn đề nữa, cậu trai kia trình độ cao, lớn lên lại đẹp trai, gia cảnh tốt như vậy, vì sao đã 33 tuổi rồi còn chưa kết hôn? Là vì không tìm được đối tượng thích hợp, hay là không muốn vì một cái cây mà phải bỏ toàn bộ khu rừng đây?” Lâm mẫu có chút không yên lòng hỏi.
“Vấn đề này phải quay lại thời trung học của anh ấy để nói…”
Tiếp theo, Giang Phong lại đem chuyện Hồng Tiểu Vĩ vì bị bạn gái mối tình đầu phản bội cho nên không còn tin tưởng vào tình yêu nữa ra nói một lần.
Sau khi nghe xong, hai mẹ con Lâm gia liền bừng tỉnh đại ngộ.
Ngay sau đó, Lâm Tiểu Uyển lại nhíu mày, hỏi: “Ông mối Giang, anh ấy đã không còn tin tưởng vào tình yêu nữa, qua nhiều năm như vậy cũng không hề tìm bạn gái, tôi chỉ sợ tôi không có bản lĩnh giúp anh ấy nhặt lại lòng tin đối với tình yêu một lần nữa đâu!”
Giang Phong cười nói: “Cô Lâm, tôi nhìn trúng cô từ trong biển người mênh mông, từ trong hàng trăm triệu cô gái khác tự nhiên có đạo lý của nó, có điều bây giờ nói nhiều cô cũng không rõ được, chờ tới khi cô gặp mặt trò chuyện với anh ấy, hai người lại ở chung thêm một đoạn thời gian thì sẽ rõ vì sao tôi lại lựa chọn tác hợp cho hai người!”
Lâm Tiểu Uyển không khỏi nhìn về phía mẹ mình.
Lâm mẫu trầm ngâm nói: “Tiểu Uyển, ông mối Giang đã nói tới nước này rồi, vậy cứ để ông mối Giang sắp xếp buổi xem mắt đi, nếu như con cảm thấy phù hợp thì đương nhiên là chuyện tốt, còn nếu như thực tế giữa hai đứa không có duyên phận thì coi như xong thôi!”
Lâm Tiểu Uyển nghe xong thì nhẹ gật đầu, dù sao thì đi xem mắt, nhà gái chắc chắn sẽ không bao giờ ăn thiệt, hơn nữa, quyền quyết định cũng nằm trong tay cô, vậy thì cứ gặp một lần thôi!
Giang Phong thấy thế thì mỉm cười nói: “Được, vậy sau đây cháu sẽ chào hỏi nói chuyện với nhà trai bên kia, rồi sẽ sắp xếp thời gian và địa điểm gặp mặt cụ thể cho hai nhà.”
Lâm Tiểu Uyển nói: “Ông mối Giang, gần đây công việc của tôi rất bận rộn, thời gian và địa điểm gặp mặt sợ rằng phải nhờ nhà trai chiều theo bên chúng tôi một lần.”
Giang Phong cười nói: “Đây là chuyện đương nhiên rồi.”
Sau đó, hai bên lại rảnh rỗi hàn huyên thêm gần nửa giờ, sau khi đã nói hết chuyện cần nói, cả hai bên mới ai đi đường nấy.
…
Năm giờ chiều.
Tỉnh thành Hồ Bắc.
Tại cổng một nhà máy chế tạo cỡ nhỏ nào đó, Tào Yêu Yêu cười tủm tỉm nhận lấy hoa tươi Andre mang tới, sau đó ngồi lên chiếc xe Bentley, chạy về phía nhà hàng Mỗ gia.
Ở chếch đối diện cổng nhà máy có một chiếc xe con màu đen đỗ ở đó, ngồi trên xe không phải ai khác, chính là người theo đuổi Tào Yêu Yêu trước đó, Lý Vũ Hiên.
Từ khi Tào Yêu Yêu từ chối hắn, Lý Vũ Hiên ngược lại cực kì tức giận, thậm chí còn gọi điện bảo cha mình cắt đứt đơn đặt hàng ở nhà máy nhà Tào Yêu Yêu.
Có điều Lý phụ là một thương nhân hợp cách, không đem chuyện làm ăn buôn bán ra làm vũ khí chiến đấu chuyện cá nhân, ông không chỉ trực tiếp từ chối Lý Vũ Hiên, mà còn khiển trách hắn một trận.
------
Dịch: MBMH Translate