Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả (Dịch Full)

Chương 207 - Chương 207 - Tiêu Chuẩn Kén Vợ Kén Chồng Của Những Người Phụ Nữ Giàu Có

Chương 207 - Tiêu Chuẩn Kén Vợ Kén Chồng Của Những Người Phụ Nữ Giàu Có
Chương 207 - Tiêu Chuẩn Kén Vợ Kén Chồng Của Những Người Phụ Nữ Giàu Có

Trung tâm massage của người mù.

Thái Quyên nghe Tề Mỹ Hoa hỏi như thế liền kinh ngạc, nói:

"Chính là Giang đại sư của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc đó, mấy cô chưa nghe qua bao giờ hả?"

Ba người đồng loạt lắc đầu, các cô đều không chơi Weibo, ngay cả tin tức còn ít khi xem, cho nên đương nhiên không biết tên tuổi của Giang đại sư.

Thái Quyên giới thiệu:

"Giang đại sư mở một văn phòng môi giới hôn nhân bên cạnh nhà ga, cậu ấy còn từng làm mai cho Tiêu Mẫn, nhờ cậu ấy đáp cầu dắt mối mà ca sĩ Tiêu Mẫn mới thành công gả được cho thái tử gia của tập đoàn Uông thị, sự tích đó đã làm cậu ấy lên bảng hot search. Nếu như mấy cô thật sự có suy nghĩ kia, thì đi tìm cậu ấy chắc chắn sẽ ổn."

Tề Mỹ Hoa kinh ngạc, nói:

"Làm mối cho Tiêu Mẫn, còn giúp cô ấy thành công gả được cho thái tử gia của tập đoàn Uông thị? Nếu như thông tin này là thật, vậy thì Giang đại sư kia e rằng cũng không đơn giản!"

Thái Quyên gật đầu nói:

"Đúng là rất lợi hại, theo như lời đồn, Giang đại sư được gọi là đại sư là do cậu ấy có tài xem tướng học rất lợi hại, đặc biệt là việc tính nhân duyên, cũng không biết là thật hay giả!"

Tô Dao nói:

"Lời của giám đốc Thái thật sự làm cho người ta không khỏi động tâm!"

Tề Mỹ Hoa động tâm, nhưng vẫn có chút băn khoăn, nói:

"Giám đốc Thái, nếu việc chúng ta chạy tới văn phòng môi giới hôn nhân, còn đưa ra yêu cầu tìm bạn đời trăm năm khó xử kia bị truyền ra ngoài..."

Thái Quyên nói:

"Về chuyện này thì mọi người cứ yên tâm, tôi nghe đối tượng của tôi nói rằng, lúc điền tờ khai anh ấy điền vào phần ẩn tư liệu bản thân, sau đó Giang đại sư liền nói chuyện một một với anh ấy, những người khác trong văn phòng môi giới hôn nhân cũng không biết tư liệu về anh ấy."

Tề Mỹ Hoa nghe thấy thế liền yên tâm, sau đó nhìn sang Lư Bình và Tô Dao, hỏi:

"Hay là chúng ta cùng nhau đi xem thử?"

Lư Bình và Tô Dao nhìn nhau, sau đó gật đầu:

"Thử thì thử!"

...

Nhà tang lễ XX.

Trong lúc trang điểm cho thi thể, vẽ rồi lại vẽ, trên mặt của cô bất tri bất giác nở một nụ cười. May mà cô đeo khẩu trang, người nhà của thi thể cũng không có ở đây, nếu không chắc sẽ xảy ra tranh chấp.

Dù sao thì khi làm việc ở đây, nụ cười là một thứ rất dư thừa, thái độ làm việc chính xác là duy trì vẻ mặt trang nghiêm, cố gắng ít nói nhất có thể.

Trước kia Diệp Đồng chính là như thế.

Hôm nay, cô bất tri bất giác mà nở nụ cười chủ yếu là do đột nhiên nhớ tới một chút chuyện thú vị khi ở cạnh pháp y Tần Quan Hải.

Mặc dù hai người chỉ mới quen nhau được hai, ba ngày, nhưng do công việc của hai người khá tương đồng nhau, cộng với việc cả hai đã cô độc quá lâu, cho nên mỗi lần hẹn hò đều nói không hết chuyện.

Chỉ hai, ba ngày ngắn ngủi, quan hệ của hai người đã tiến triển vượt bậc, giống như đã là bạn bè thân thiết nhiều năm rồi vậy.

Trong lòng nghĩ tới Tần Quan Hải, cô cứ thế bất tri bất giác mà trang điểm xong cho thi thể rồi. Khi cô lấy lại tinh thần, nhìn thi thể, phát hiện hôm nay mình trang điểm cực kỳ tốt. Nhìn thoáng qua, thi thể tràn đầy sức sống, giống như người này chỉ ngủ thiếp đi mà thôi, hoàn toàn nhìn không ra đây là một thi thể.

Người nhà của thi thể đi tới xem, nước mắt không kiềm được mà chảy xuống.

...

5 giờ chiều.

Giang Phong mới lái xe trở về văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, sau khi hắn nói những thứ kia là quà tạ môi, anh cả, chị hai và ba nhân viên khác đều sợ ngây người!

Chị hai Giang Tuyết lập tức hỏi:

"Tiểu Phong, xe này nhìn qua chắc hẳn có giá trị không rẻ, rốt cuộc nó có giá bao nhiêu vậy?"

Mấy người khác cũng nhìn Giang Phong, những người khác ở đây đều chưa từng tìm hiểu về các loại xe, ngay cả hình dáng của những loại xe nổi tiếng cũng không nhận ra, đừng nói tới việc nói ra được giá tiền cụ thể.

Giang Phong cười, nói:

"Tiền đặt cọc có lẽ là hơn 700.000 tệ."

Những người khác nghe xong không khỏi hít một ngụm khí lạnh, mặc dù bọn họ nhìn ra được chiếc xe này chắc hẳn là không rẻ, nhưng mà không ngờ nó có giá hơn 700.000 tệ!

Đường An Quân khen không dứt lời:

"Ông chủ lợi hại thật đó, người làm bà mối trải rộng khắp nước ta, nhưng bà mối được một vị khách hàng lớn như thế công nhận, thì chỉ có một người độc nhất vô nhị đó chính là ông chủ!"

Liễu Y Y cũng khen không dứt, Lam Chí Huy cũng cảm thán không thôi.

Giang Phong cười cười, sau đó nhìn anh cả, nói:

"Anh cả, từ giờ trở đi, chiếc xe trước kia của em sẽ là của anh!"

Giang Phi nghe thế thì rất kích động, nhưng mà anh vẫn từ chối:

"Anh thì thôi đi, cho chị em lái đi!"

Giang Phong khoát tay, nói:

"Em định sẽ cho chị lái một chiếc xe mới, cho nên chiếc xe kia sẽ giao cho anh!"

Giang Tuyết mở to mắt:

"Chị lái xe mới?"

Giang Phong gật đầu, nói:

"Mặc dù giao thông ở tỉnh thành phát triển, nhưng bất kể như nào vẫn kém hơn phương tiện mà mình tự lái. Sau này hai người sẽ thường xuyên phải đi ra ngoài chào hỏi khách hàng, có một chiếc xe sẽ nâng cao hiệu suất công việc hơn."

Giang Tuyết cảm thấy có lý, với thu nhập hiện tại của văn phòng môi giới hôn nhân, có mua một chiếc xe giá 100.000 tệ cũng không có gì áp lực cả. Nghĩ tới đây, cô gật đầu, nói:

"Nghe theo sự sắp xếp của Tiểu Phong."

Giang Phong gật đầu, sau đó nhìn sang gương mặt hâm mộ của hai người bạn học cũ, cười, hỏi:

"Hai vị bạn học cũ, hai người đã thi bằng lái xe chưa?"

Đường An Quân nói:

"Tôi có bằng lái!"

Liễu Y Y lắc đầu, nói:

"Tôi không có!"

Giang Phong nói:

"Y Y, cậu bớt thời gian ra đi đăng ký học lái xe đi. Qua năm sau, tôi sẽ mua cho văn phòng môi giới hôn nhân vài chiếc xe. Lúc đó, ai phải đi ra ngoài chào hỏi khách hàng đều có thể xin dùng xe."

Đường An Quân và Liễu Y Y nghe xong liền sáng mắt lên.

Liễu Y Y gật đầu, nói:

"Được, có thời gian rảnh tôi sẽ đi đăng ký liền!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment