Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả (Dịch Full)

Chương 483 - Chương 483 - Hoa Tốt Trăng Sáng Chiếu, Hạnh Phúc Dài Vạn Năm (2)

Chương 483 - Hoa Tốt Trăng Sáng Chiếu, Hạnh Phúc Dài Vạn Năm (2)
Chương 483 - Hoa Tốt Trăng Sáng Chiếu, Hạnh Phúc Dài Vạn Năm (2)

Hoàng Kỷ Thiến nhìn về phía hiệu trưởng Cổ. Nhà hàng hải sản Đức Khánh chính là một trong những nhà hàng hải sản tương đối nổi tiếng ở Hương Giang, bà ta đương nhiên cũng biết, còn từng đi cùng bạn tới đó ăn hai lần đấy!

Chỉ là không quen biết ông chủ mà thôi.

"Ông ta quê ở tỉnh Mân, ông nội là một thành viên trong tàn binh bại tướng chạy trốn tới Hương Giang, ba đã từng là thủ lĩnh nhỏ trong K, gia cảnh còn rất phức tạp."

Nói đến đây, Giang Phong mỉm cười: "Chẳng qua quý cô Hoàng không cần lo lắng, từ năm tám mươi thế kỷ trước, ba ông ta đã rời khỏi giang hồ."

Hoàng Kỷ Thiến càng nghe càng kinh ngạc: "Cái này cũng có thể tính ra à? Giang đại sư thật sự quá lợi hại rồi!"

Hiệu trưởng Cổ cũng mới lần đầu tiên thấy Giang đại sư suy tính nhân duyên, hết lời khen ngợi nói: "Đúng vậy, thủ đoạn này của Giang đại sư cậu tuyệt thật, làm cho chúng tôi được mở rộng tầm mắt."

Giang Phong mỉm cười nói: "Hai vị quá khen, tư liệu của đối phương đại khái là như vậy, nếu cần tài liệu tỉ mỉ hơn, vậy tôi phải đi gặp mặt Triệu tổng này một lần mới được."

Nghe đến đó, hiệu trưởng Cổ và Hoàng Kỷ Thiến đều hiểu ý của hắn.

Hiệu trưởng Cổ lại nhìn về phía Hoàng Kỷ Thiến nói: "Em Hoàng, em thấy thế nào?"

Hoàng Kỷ Thiến trầm ngâm một lát, nhìn về phía Giang Phong nói: "Giang đại sư, nếu cậu có thể suy tính ra tôi và ông ta có nhân duyên, vậy tôi muốn hỏi, nếu tôi và hắn kết hôn, quãng đời sau này tình cảm còn lại của chúng tôi sẽ thế nào?"

Hiệu trưởng Cổ nghe vậy cũng nhìn về phía Giang Phong, đáp án này cũng vô cùng quan trọng đối với ông ta.

Giang Phong không hề do dự đáp: "Hoa tốt trăng sáng chiếu, hạnh phúc dài vạn năm."

"Hoa tốt trăng sáng chiếu, hạnh phúc dài vạn năm." Hoàng Kỷ Thiến lẩm bẩm câu này, nhất thời nghĩ đến tình yêu giữa Hư Trúc và Mộng Cô, không khỏi thoáng ngây người.

Không biết qua bao lâu, Hoàng Kỷ Thiến lấy lại tinh thần mới nghiêm túc nói với Giang Phong: "Giang đại sư, vậy làm phiền cậu đi gặp Triệu tổng này!"

Hiệu trưởng Cổ thấy thế, trong lòng đầy mừng rỡ: "Em Hoàng, chúc mừng em, em cuối cùng cũng bước ra được!"

Hoàng Kỷ Thiến rưng rưng nước mắt: "Đúng vậy, qua hai mươi năm, hôm nay cuối cùng cũng thật sự bước ra được!"

Giang Phong đương nhiên hiểu rõ bọn họ đang nói gì, mỉm cười nói: "Quý cô Hoàng yên tâm, ngày mai tôi sẽ đến nhà thăm Triệu tổng kia, tranh thủ bố trí các người gặp mặt trong thời gian ngắn nhất."

"Vậy tôi cảm ơn Giang đại sư trước!"

"Quý cô Hoàng không cần khách sáo, đây là công việc của tôi."

...

Ngày hôm sau.

Bảy giờ sáng.

Quán trà Đức Khánh.

Đây là một trong mấy nhà hàng đứng tên Triệu Đức Nghĩa.

Lúc này, Triệu Đức Nghĩa đang ăn sáng cùng ba trong phòng.

"Đức Nghĩa, còn mấy ngày nữa là ngày ông nội con thọ một trăm tuổi, ba muốn quay về manh đất nơi ông sống để thắp hương cho ông." Triệu phụ nuốt miếng bánh bao xá xíu trong miệng, nói.

Triệu Đức Nghĩa gật đầu nói: "Ba, con sẽ sớm thu xếp công việc, đến lúc đó sẽ cùng ba quay về quê."

Triệu phụ thở dài nói: "Nếu ông nội con còn sống, con đi gặp ông ấy với bộ dạng này, ông ấy chắc chắn không thể không tát con vài cái."

Triệu Đức Nghĩa nghe vậy ngượng ngùng cười. Ông ta đương nhiên hiểu rõ ba mình nói vậy là có ý gì, đơn giản là đã hơn tuổi năm mươi còn độc thân, điều này đối với thế hệ trước coi trọng truyền thừa của gia tộc, thật sự là cực kỳ bất hiếu.

Ba ông ta đã được xem là người tiên tiến hiếm thấy rồi.

Triệu phụ nhấp một ngụm trà, nói: "Chờ lần này quay về quê bái tế ông nội con xong, ba tính mời một đại sư phong thủy xem lại phong thủy nhà họ Triệu chúng ta, xem rốt cuộc có vấn đề ở đâu."

Quan niệm phong thủy đã ăn sâu vào tâm tư của người ở Hương Giang, Triệu Đức Nghĩa nghe ba nhắc tới vấn đề này, trong lòng ông ta cũng kinh ngạc, vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Ba, ba nghi ngờ phong thủy của tổ tiên nhà họ Triệu chúng ta xảy ra vấn đề à?"

Triệu phụ gật đầu nói: "Ba có hơi nghi ngờ, bằng không tại sao người nhà họ Triệu chúng ta lại ít như vậy? Thậm chí đến thế hệ con còn chẳng kết hôn nổi, nhìn điều này là biết không bình thường."

Triệu Đức Nghĩa trầm ngâm suy nghĩ. Ông ta là không gặp được người thích hợp, không muốn tùy tiện cưới một người phụ nữ không có tình cảm về, bởi vậy mới vô thức bước qua tuổi năm mươi.

Trống kêu không cần búa tạ, Triệu phụ cũng điểm đến thì ngừng.

Tiếp theo, hai ba con lại yên tĩnh ăn sáng.

Tám rưỡi, một người thanh niên đẹp trai xuất hiện ở trước mặt hai ba con nhà họ Triệu, mỉm cười hỏi: "Xin hỏi, anh là ngài Triệu Đức Nghĩa ông chủ của chỗ này sao?"

Nhìn người thanh niên đẹp trai khí chất bất phàm, Triệu Đức Nghĩa là người làm ăn lập tức tươi cười, đứng lên nói: "Tôi là Triệu Đức Nghĩa, xin hỏi quý tính của ngài, ngài tìm tôi có chuyện gì vậy?"

"Chào Triệu tổng, tôi là Giang Phong, là một người mai mối chuyên nghiệp, biệt danh Giang đại sư. Lần này, tôi mạo muội tới làm phiền, là muốn giới thiệu một đối tượng cho anh, không biết dạo này Triệu tổng có thể có ý định kết hôn không?" Giang Phong không nói nhiều lời khách sáo, nói thẳng vào vấn đề.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment