Tỉnh thành Quế tỉnh.
Tại cửa ra vào phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, họ hàng Giang gia đang tụ tập ở phòng tiếp khách, trong số không biết bao nhiêu họ hàng, chỉ có nhà cô và nhà dì lớn là không tới.
Cũng không phải bọn họ không muốn tới, chỉ là ở nông thôn tương đối coi trọng chuyện lễ tân gia, phụ nữ mang thai bình thường sẽ không đến tham gia.
Họ hàng Giang gia đều tự mình lái xe tới.
Năm ngoái lúc Giang Phong còn chưa mua xe, trong số tất cả thân thích Giang gia cũng chỉ có nhà cô nhỏ và nhà dì nhỏ là có xe, ngay cả nhà dì lớn điều kiện kinh tế không tệ lắm cũng không mua xe.
Có điều, từ sau khi Giang Phong mua xe, ngay sau đó nhà dì lớn cũng mua xe, tới khoảng thời gian cuối năm, cậu hắn, dưới sự giúp đỡ của chị hai (Giang mẫu) cũng tậu một con xe nhỏ chục vạn về.
Bây giờ, tất cả họ hàng Giang gia đều đã có xe con riêng.
Sau khi mọi người đến đông đủ, Giang Phong liền mang một đám thân thích và hai vị bạn học cũ đi tới một quán cơm đã đặt trước để ăn.
Một nhân viên còn lại của phòng môi giới, Lam Chí Huy, Giang Phong cũng mời, có điều không biết là vì lí do gì, hắn từ chối lời mời này, nói là có hẹn với vợ rồi, không tới cùng ăn cơm được.
Đồ ăn ở đây vô cùng phong phú, hương vị cũng rất tuyệt.
Ngắn ngủi chưa đến nửa giờ, mọi người đã ăn uống no đủ.
Sau đó, cô hắn không chờ được nữa liền thúc giục: “Tiểu Phong, đừng lề mề nữa, tranh thủ thời gian dẫn chúng ta đi xem biệt thự vị phú hào siêu cấp tặng cho cháu đi nào, cho chúng ta mở mang tầm mắt đi!”
Dì nhỏ cũng lên tiếng thúc giục: “Đúng vậy Tiểu Phong, tranh thủ thời gian dẫn chúng ta đi xem nhà đi.”
Thấy những người họ hàng khác cũng đều có vẻ mặt mong chờ, Giang Phong cũng không nói nhảm nữa, đáp: “Được, vậy chúng ta đi thôi!”
Thế là, kết toán sổ sách xong, một nhóm hai mươi mấy người lái xe chạy thẳng tới Tây Phái Ngự Giang.
Nửa giờ sau.
Một đám thân thích Giang gia đi qua cổng lớn biệt thự trị giá hơn ba ngàn vạn, mặc dù đã sớm chuẩn bị đầy đủ tâm lí từ trước, nhưng cả đám vẫn cả kinh trợn mắt há mồm.
Nhất là người tự nhận mình có “kiến thức rộng rãi” trong đám thân thích, Thôi Chí Cường, trong lòng cũng rung động không kém hơn chút nào so với những người thân thích chưa thấy hết mọi mặt của xã hội kia.
Trong vòng xã giao của hắn, những người có tài sản hơn trăm vạn cũng không phải không có, nhưng nhà của bọn họ so với căn biệt thự trước mặt này căn bản không thể đánh đồng, còn kém quá xa.
Ngoại trừ thân thích của Giang Phong, hai người bạn học cũ của hắn là Đường An Quân và Liễu Y Y cũng bị chấn động mạnh.
“Thật đẹp!”
“Nội thất trang trí này thật xa hoa!”
“Diện tích một phòng ngủ chính này so ra còn lớn hơn cả một phòng ở của người khác!”
“Loại nhà ở như này, tôi cho rằng cả đời chỉ có thể được nhìn thấy trên TV, không nghĩ tới Tiểu Phong lại có thể có được nó, không hổ là do phú hào siêu cấp tặng, ra tay cũng thật hào phóng mà!”
“...”
Trọn vẹn mười mấy phút sau, họ hàng thân thích Giang gia mới trở lại phòng khách ngồi uống trà.
Tiếp theo, chủ đề nói chuyện của tất cả mọi người đều xoay quanh căn nhà này, một nhà Giang Phong phải trả lời đủ loại vấn đề thân thích đưa ra liên tục.
Đại khái chừng mười phút đồng hồ sau, Đường An Quân và Liễu Y Y liền thức thời đứng dậy chào tạm biệt.
Đêm đó, toàn bộ thân thích đều ở trong căn nhà này nghỉ ngơi.
Phòng đương nhiên là không có nhiều như vậy, có điều đệm chăn thì có rất rất nhiều, tùy tiện trải chăn đệm dưới đất là có thể đủ chỗ cho tất cả mọi người ở lại nghỉ ngơi.
Trong một căn phòng ngủ chính, Trần Quế Anh (mợ Giang Phong) trải chăn đệm nằm dưới đất xong xuôi, Trương Cường (cậu Giang Phong, chồng Trần Quế Anh) và con trai Trương Long nằm ngủ dưới đất, còn Trần Quế Anh và con gái Trương Yến thì ngủ trên giường.
Lên giường nằm xuống, Trần Quế Anh nhìn về phía con trai, nói: “Vào cuối năm ngoái, vốn muốn nhờ em họ Giang Phong của con tìm cho con một đối tượng kết hôn, kết quả con lại bảo bản thân còn trẻ, muốn chơi thêm hai năm rồi tính tới chuyện đi tìm đối tượng sau.
Giờ con nhìn em họ nhà cô nhỏ con một chút đi, tuổi còn ít hơn hai năm so với anh em các con, mà hôm nay đã mang bạn trai tới đây rồi, có lẽ không bao lâu sau hai đứa nó sẽ kết hôn.
Mẹ cảm thấy con vẫn nên kết hôn sớm một chút thì tốt hơn.”
Trương Long thở dài: “Mẹ, thật ra cũng không phải là con không muốn kết hôn sớm, nhưng điều kiện nhà chúng ta bình thường, con lớn lên cũng bình thường, lại chỉ là một người làm công, cho dù em họ Tiểu Phong có ra tay, sợ rằng cũng sẽ khó mà giúp con tìm được một đối tượng tốt.
Cho nên, lần này con bỏ việc trở về là muốn thử chuyển sang kinh doanh buôn bán, không muốn đi ra ngoài làm công nữa.”
Trần Quế Anh nghe vậy thì có chút đau đầu: “A Long, làm ăn buôn bán không phải ai cũng làm được, mẹ và cha con không có óc kinh doanh, anh em con trước đó lại không giỏi đọc sách, đến bây giờ cũng không có nghề nào thành thạo, giờ kể cả có cho con tiền vốn, thì con có thể kinh doanh cái gì?”
Trương Long đương nhiên biết mẹ mình nói đúng, nếu như là lúc trước, hắn căn bản cũng không dám có suy nghĩ này.
Một là nhà bọn họ rất khó có đủ tiền vốn làm ăn.
------
Dịch: MBMH Translate