Trần Đạt vừa dọn bida vừa nói: "Người anh em, tôi thấy cậu rất lạ mặt, là lần đầu tiên đến chỗ của tôi đúng không? Không biết cậu muốn nói nói chuyện gì với tôi?"
"Tôi là lần đầu tiên tới."
Vị khách trẻ tuổi vừa đáp lời vừa ngắm nghía bóng bi-a, cười nói: "Ông chủ Trần, tôi tự giới thiệu một chút. Tôi tới từ huyện Bách Lương gần đây, tên là Giang Phong, là một người làm mai mối."
Trần Đạt cầm cán đứng thẳng, kinh ngạc nói: "Không phải chứ người anh em, cậu còn trẻ như vậy, lại làm người làm mai mối?"
Giang Phong cười nói: "Mặc dù tôi mới làm mối được hơn một năm, nhưng đã tác hợp trực tiếp và gián tiếp cho mấy ngàn đôi vợ chồng, chức nghiệp người làm mối này không thể giả được."
Trong lòng Trần Đạt hơi động, hỏi: "Ông chỉ Giang, cậu có phải là thiết kế trang web xem mắt giống như là ‘Chân ái’ hay không?"
Hắn vừa nói chuyện vừa nhẹ nhàng đánh quả bóng số 14 xuống lúc.
Khi hắn nhắm chuẩn số 9, Giang Phong mỉm cười nói: "Tôi không phải là người thiết kế trang web mà là mở một văn phòng môi giới hôn nhân tại tỉnh thành."
"Ba!"
Trần Đạt lại đánh bóng số 9 rơi xuống lỗ, bội phục nói: "Lợi hại, mở văn phòng môi giới hôn nhân tại tỉnh thành, hơn một năm mà tác hợp được mấy ngàn đôi vợ chồng, chuyện làm ăn đúng là rất phát đạt."
"Ha ha, ông chủ Trần quá khen, tôi chẳng qua là kiếm miếng cơm ăn mà thôi."
"Ba!"
Trần Đạt lại đánh số 11 rơi xuống, sau đó ma sát đầu cơ, hỏi lần nữa: "Đúng rồi, không biết ông chủ Giang muốn nói chuyện gì với tôi?"
Nói đến đây, hắn không khỏi nói đùa: "Không phải là muốn mai mối cho tôi đó chứ?"
Giang Phong nói: "Không phải là muốn làm mai cho ông chủ Trần, mà là muốn làm mai cho con gái của ông chủ Trần."
Trần Đạt đang nhắm chuẩn số 13, kết quả nghe Giang Phong nói vậy liền trực tiếp đánh trượt. Hắn buông cây cơ xuống, dở khóc dở cười nói: "Ông chủ Giang, cậu có phải là tìm nhầm đối tượng rồi hay không? Tôi có già như thế sao? Mặc dù tôi đã kết hôn rồi, nhưng con của tôi còn đang ở trong bụng vợ tôi!"
Giang Phong gật đầu nói: "Ông chủ Giang, tôi không có tìm nhầm đối tượng. Con gái của ông vừa mới bảy tháng, tôi có biết chuyện này. Tôi lần này đến đây chính là muốn nói chuyện thông gia từ bé với thay con gái của anh."
Trần Đạt nghe vậy thì trợn mắt há hốc mồm, khó có thể tin nổi: "Mẹ nó, thị trường tình yêu và hôn nhân bây giờ cuốn như thế sao? Hơn nữa, sao cậu biết được đứa trẻ trong bụng vợ tôi là gái mà mà không phải là trai?"
Giang Phong cười nói: "Chuyện này hiển nhiên là tôi suy tính rồi."
Trần Đạt: "..."
Giang Phong biết nếu không lộ ra chiến tích của mình thì khó mà lấy được sự tín nhiệm của đối phương. Hắn cũng không che giấu nữa, nói: "Ông chủ Trần, tôi biết rõ anh bây giờ có một bụng nghi vấn, đúng lúc tôi cũng có chút danh tiếng ở trên mạng. Hay là anh lướt xem một chút về tư liệu của tôi đi, chờ sau khi anh tra xét xong thì chúng ta lại nói chuyện tiếp?"
Trần Đạt nhìn Giang Phong với vẻ kì quái, lấy điện thoại di động ra rồi nói: "Cũng được, vậy tôi sẽ lên mạng xem một chút, trực tiếp tìm kiếm tên của ông chủ Giang là được đúng không?"
Giang Phong nói: "Trực tiếp tìm kiếm Giang đại sư, đây là biệt danh mà fan của tôi đặt cho tôi."
Trần Đạt gật đầu, tìm kiếm Giang đại sư ở trên mạng, sau đó nhấn vào một mục bất kỳ để đọc, kết quả là càng xem càng kinh ngạc, miệng bất tri bất giác đã có thể nhét vào một quả trứng vịt.
Mười phút sau.
Trong phòng đãi khách, Trần Đạt vừa pha trà vừa chăm chú hỏi: "Giang đại sư, cậu nói lần này tới đây là muốn nói chuyện thông gia từ bé thay cho con gái tôi, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Giang Phong nói: "Hôm qua lúc đến tiệc đầy tháng con trai của khách hàng thứ nhất, hôn nhân của bọn họ được tôi tác hợp vào năm ngoái. Cuộc sống của hai vợ chồng hiện tại vô cùng hạnh phúc, thế là nảy sinh ý định tính toán nhân duyên cho đứa nhỏ vừa ra đời. Chuyện này với tôi mà nói cũng không phải là việc gì khó, đương nhiên sẽ không từ chối, tính toán cho con trai của bọn họ ngay tại chỗ. Kết quả thì anh cũng hiểu rồi đó."
Trần Đạt rót cho Giang Phong một chén trà, nói: "Giang đại sư, cậu là người mai mối nổi tiếng cả nước, là đại sư mệnh lý, tôi đương nhiên là tuyệt đối tin tưởng suy đoán nhân duyên của cậu. Nhưng xã hội hiện tại này đã không còn chuyện thông gia từ bé nữa, cha mẹ cũng không có khả năng ép duyên giống như cổ đại, quyền lựa chọn hôn nhân vẫn nên do con cái, như này còn định thông gia từ bé như nào đây?"
Giang Phong cười nói: "Ông chủ Trần không cần lo lắng chuyện này, quyền lựa chọn hôn nhân cuối đương nhiên sẽ do con cái quyết định, chúng ta không có quyền tước đoạt quyền tự do hôn nhân của bọn họ."
Trần Đạt nghi ngờ nói: "Vậy chuyện định thân cho đứa nhỏ có ý nghĩa gì?"
Giang Phong tự tin nói: "Đương nhiên là có ý nghĩa, căn cứ theo suy tính của tôi, hai đứa bé đã có duyên từ kiếp trước. Nếu như hai người bọn chúng đời này không gặp nhau thì thôi, chỉ cần có thể chạm mặt thì các người có muốn tách bọn chúng ra cũng không tách được. Cho nên, ông chủ Trần hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề phía sau, chỉ cần phụ huynh hai nhà đồng ý định thân cho đứa nhỏ, sau đó đối đãi với đối phương như người thân của mình là được. Hai bên đồng tâm hợp lực, cùng nhau bồi dưỡng hai đứa bé trưởng thành khỏe mạnh."
------
Dịch: MBMH Translate