Chuyên Tâm Độc Sủng, Mùa Xuân Của Hạ Đường Thê

Chương 64

"Đại tướng quân," Sau khi Tần Mục Ca phúc thân hành lễ, trực tiếp giao thư của Mộ Dung Đóa Đóa vào trong lòng bàn tay của hắn, nói, "Thất công chúa nói nàng viết một bài thơ, mời ngươi chỉ điểm một chút."

Trong mắt Hiên Viên Triệt lướt qua nghi ngờ, lấy thư mở ra, sau đó, đôi mắt hắn thâm trầm, nhìn Tần Mục Ca lạnh nhạt nói: "Tần tư thư đây là làm bà mối sao?..."

Tần Mục Ca vội vàng trả lời: "Đại tướng quân, Mục Ca không biết Thất công chúa viết cái gì, ta chỉ là bị người nhờ vả thôi."

Hiên Viên Triệt không nói thêm điều gì thu giấy viết thư kia lại, xoay người mới vừa đi vài bước, bỗng nhiên quay đầu lại nói: "Bây giờ ngươi đang ở trong cung, ta xin khuyên ngươi một câu, ngàn vạn lần không được đến gần với Tư Đồ kia, không muốn rước họa vào thân thì nhớ kỹ lời ta nói!"

Nói xong, sải bước rời đi, không quay đầu lại.

Tần Mục Ca có chút mờ mịt, Hiên Viên Triệt nói những lời này không chỉ một lần, Tư Đồ Vân kia cuối cùng là làm sao, người nào hạ cổ cho hắn, đặc biệt vì sao nhất định phải ở trong cung?

"Tần tư thư..."

Nghe được Mộ Dung Huyên gọi mình, Tần Mục Ca liền bỏ suy nghĩ qua một bên, từ từ vào Ngự thư phòng.

Mộ Dung Huyên đang xem tấu chương trên ngự án, dư quang khóe mắt nhìn Tần Mục Ca tiến vào, liền ngẩng đầu cười nói: "Đóa Đóa bảo ngươi đưa cho Hiên Viên cái gì vậy?

"Nói là một bài thơ, muốn bảo đại tướng quân chỉ điểm một chút." Tần Mục Ca nhìn trong ly trà của Mộ Dung Huyên đã không còn nước ấm, liền đi lấy bình rót đầy, mấy ngày nay tiểu Nhược không thấy tung tích có khả năng là có nhiệm vụ, trong Ngự thư phòng yên tĩnh không ít.

"Hả?" Mộ Dung Huyên hình như có chút ngoài ý muốn, ngay sau đó nhìn về phía Tần Mục Ca, chậm rãi nói, "Ngươi -- và Hiên Viên Triệt thật sự hết duyên rồi sao?..."

Tần Mục Ca gật đầu một cái. Cái vấn đề này mình đã trả lời không chỉ một lần, lý do lười chẳng muốn nói, hai người tâm còn khúc mắc làm sao có thể sẽ còn tái hợp được đây?

"Hai tháng nữa, ta sẽ kết hôn với Vương Chỉ Nhược của Đại Tư Mã gia..." Mộ Dung Huyên cảm thấy nên nói chút gì đó với Tần Mục Ca, có một số việc muốn nàng hiểu rõ.

"Cái này thì ta biết, điện hạ, ngài đã tặng lễ vật cho Vương tiểu thư..." Tần Mục Ca đối với chuyện này cũng hiểu biết, chỉ là nàng có chút không rõ Mộ Dung Huyên bây giờ nói với mình là có ý tứ gì.

Bên trong Ngự thư phòng yên tĩnh chốc lát, âm thanh của Mộ Dung Huyên mới vang lên: "Mục Ca, ta kết hôn với Vương Chỉ Nhược là bất đắc dĩ, ta cần cái lực lượng này -- nhưng ta muốn cho ngươi biết, ta rất muốn... giữ ngươi ở bên người..."

Tần Mục Ca không khỏi sửng sốt, vội hỏi: "Điện hạ yên tâm, điện hạ có ơn cứu giúp Mục Ca, nhất định sẽ đến nơi đến chốn..."

Nàng vẫn chưa nói hết, tay Mộ Dung Huyên đã rơi vào trên tay nàng nắm thật chặt, ánh mắt nhiệt liệt chuyên chú.

"Ý của ta là muốn ngươi..."

Mộ Dung Huyên chưa nói hết lời, bỗng nhiên một bóng người đi nhanh vào -- không biết như thế nào mà Hiên Viên Triệt lại hiện ra trước mắt đối phương!

"Hiên Viên, có chuyện gì sao?" Mộ Dung Huyên lập tức buông tay Tần Mục Ca ra, gương mặt tuấn tú toát ra vẻ lúng túng, ho nhẹ một tiếng coi như là che giấu xuống.

Hiên Viên Triệt thế nào cũng không có nghĩ đến mình quay trở lại sẽ thấy một màn này -- đúng ra, Tần Mục Ca đã không còn quan hệ gì với mình, nhưng là phu quân trước, trong lòng nhịn không được lại có một chút không thoải mái!

Gương mặt Tần Mục Ca không khỏi đỏ lên, mình đương nhiên không nghĩ đến Mộ Dung Huyên lại kéo tay mình, cũng thật không ngờ Hiên Viên Triệt giữa đường quay trở lại, trên mặt nàng ngượng ngùng, từ từ thối lui ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment