Edit: Minh An
Ngày nào thỏ cũng ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn. Thế mà một thời gian lâu sau nó mới phát hiện ra mình béo lên nhiều.
Lần nào sói ra ngoài cũng ngậm về cho thỏ rất nhiều đồ ăn. Thỏ không ăn hết, thậm chí còn dám kén ăn. Vì thế chỗ bị thương mất thịt dần dần được bù lại, thậm chí còn béo tốt hơn ban đầu.
Thỏ xoa xoa bộ vuốt nhỏ, vô cùng sung sướng lăn một cái.
Sói liếc mắt vươn vuốt ra, xoa cơ thể nhỏ bé nhưng bụ bẫm của thỏ như trêu đùa. Nó vô cùng hài lòng với thành quả của mình, thậm chí còn hơi nghiến răng vào cổ thỏ.
Thỏ quen với việc sói cắn mình, nghiến mình rồi. Sói chưa bao giờ dùng sức, chỉ day day để chơi, sau khi ở cạnh sói, thỏ chẳng còn sợ nó nữa.
Thỉnh thoảng lúc ngủ nằm trên người thỏ, sói sẽ nghiến răng, trong lúc mơ màng, thỏ đập một vuốt qua. Với sói mà nói thì lực này không đau cũng chẳng ngứa, thỏ chẳng làm gì được nó, lúc khó thở chỉ có thể dùng hai vuốt nắm lấy một cái răng của sói, sau đó giận dữ trừng sói.
Sói chẳng thèm để ý, ngược lại sẽ nhào mạnh vào người thỏ, miết mặt thỏ, cúi đầu li3m bụng thỏ.
Thỏ bị li3m tới nóng hết cả người, hoàn toàn quên đi ý định “trừng phạt” sói. Trong lúc hoảng loạn, nó chỉ có thể dùng bốn chân vung vẩy, lăn lộn lung tung. Sau đó thỏ lại bị sói dùng vuốt đè xuống li3m sạch sẽ bộ lông của thỏ.
Thỏ không biết có phải con sói nào cũng chơi thỏ kiểu vậy không, dù sao nó cũng chưa được gặp mấy con sói.
Đương nhiên những con vật khác cũng chưa thấy một con thỏ nào dám ngồi vênh váo trên đầu sói như này.
Lâu dần, các con vật nhỏ trong rừng đều biết ở đây có một con thỏ rất giỏi, con thỏ ấy thuần phục được hẳn một con sói lớn!
Những vị “đại ca” trong khu rừng này đều biết ở đây chỉ có một con sói sinh sống. Thật ra trước đấy cũng từng có con sói khác, nhưng nó đã bị soi đen đuổi sang khu rừng đối diện. Chỉ cần có sói đen ở đây thì những con sói khác không dám bước vào khu rừng này.
Hồi nhỏ, do cơ thể yếu ớt mà sói đen bị bầy sói bỏ rơi. Từ đó tới nay, nó đều tự vật lộn một mình để sống, trong quá trình ấy, không ít lần nó bị bắt nạt. Sau khi trưởng thành, nó thẳng thừng quay lại trả đũa bầy sói, cứ vậy mà trở thành vua sói mới.
Nhưng nó không muốn làm vua sói. Bởi vậy nó đánh hết mấy con sói muốn ép nó ở lại làm vua. Lâu dần, thế cục trở thành như hiện tại: Chỉ cần nơi nào có sói đen thì nơi ấy sẽ không có một con sói nào khác.
Mà một con sói ghê gớm, cô độc như vậy vào một ngày nọ lại chịu để cho một con thỏ ngồi lên đầu mình gặm cà rốt.
Giữa các loài vật cũng có phương thức giao tiếp riêng. Vì thế một truyền mười, mười truyền trăm, cả khu rừng đều biết có một tổ hợp kỳ lạ như này tồn tại nên bình thường, lúc đi qua thỏ và sói, những con vật khác sẽ nhìn họ lâu hơn một chút.
Đương nhiên thỏ không biết điều này. Nó chỉ biết tối nay về là được ăn dưa chuột bởi sói mới kiếm về cho nó hai quả dưa chuột tươi ngon!
Sói nhìn đôi mắt sáng lấp lánh vì dưa chuột của thỏ thì cười nhạt.
Đành phải nuôi con thỏ này thôi chứ biết sao giờ?
Thỏ đang định gặm dưa chuột thì nhận ra điều gì đó, nó khó hiểu nhìn sói.
Sói thản nhiên đối mặt với thỏ.
Thỏ lấy móng vuốt chỉ vào mũi mình: Có phải vừa rồi đằng ấy nói xấu thỏ trong lòng không?
Sói khẽ hừ một cái: Không hề.
Thỏ nhe răng: Chắc chắn có!
Sói không thèm quan tâm tới thỏ nữa, nó trực tiếp ấn cả thỏ và dưa chuột xuống đất, sau đó li3m lông thỏ từ trên xuống dưới, li3m đến mức thỏ không giận nổi nữa.
Thỏ: …
Sói chột dạ. Quả nhiên sói nói xấu thỏ trong lòng.