Chuyện Tình Xa Xứ

Chương 2



Ngồi nhớ lại thì nó cũng không thể tin chuyện đó lại xảy ra, theo những thông tin sơ bộ trấn lột từ bà chị ruột của nó thì chị T là 1 người con gái bí ẩn, tức nhà thì rất giàu nhưng không biết giàu đến cỡ nào, chỉ học cũng không thua kém ai và có bạn trai chưa thì bả cũng chả rõ bởi vì đã lâu rồi 2 người không nói chuyện với nhau. Nó tự nghĩ trong lòng “chết cmnr, cóc quèn mà đòi ăn thịt thiêng nga hả, tỉnh dậy đi bưởi”.



- Nhưng…. Nhưng lỡ heo thích mập? =((



Dòng tin nhắn chỉ vẻn vẹn 5 chữ cứ như đã rút hồn nó đi mất, “bớt đùa đi bà chị, thích e rồi 2 đứa ăn mì bằng xô mỗi khi mưa xuống hứng nước bằng tô hả”, thật sự thì gia đình của nó không thảm như vậy nhưng so với chị thì nó cũng chẳng sánh vào đâu.




- Hehehe! Chị T hết giận rồi hả? thôi đừng đùa nữa con người ta hiểu lầm bây h



Nó cũng lưỡng lự trả lời cố ý đánh trống lãng cho qua chuyện, bây giờ thì nó lại có 1 suy nghĩ khác về chị T, nó cảm thấy tim nó bắt đầu rung động nhưng chưa rõ cảm giác này là gì. Vừa suy nghĩ nó vừa nghe bài “2 thế giới” của Karik để nhắc lại 2 tầng lớp khác nhau giữa nó và chị.



- Vậy nảy h mập tưởng heo giỡn hả? Thôi khuya rồi, heo đi ngủ đây! =((



Cái nick name *chị heo* trong messenger nó lưu đã thôi sáng đèn chuyển sang 1 hình tròn màu xám ảm đạm, chị off rồi, trong lòng nó cảm thấy đau đớn và khó tả hơn bao giờ hết. Từ ngày hôm đó nó không còn thấy chị onl nữa, nó cũng chẳng dám mess cho chị không biết vì 1 điều gì đó.



Hành lí đã chuẩn bị xong, phi trường San Francisco hiện dần ra trước mắt nó, kéo vali vào check-in mà trong lòng nó vẫn nôn nao bồi hồi 1 cái gì đó khôn siết. Chuyến bay dài 16 tiếng gần như đã làm nó tê liệc thể chấc lẫn tinh thần, nó có ngủ được miếng nào đâu, chỉ nghĩ mãi về chị, cứ mỗi lần nghĩ về chị là tim nó lại nhói lên 1 tiếng (hok lẽ bị bệnh tim bẩm sinh ta, chết cmnr) nào giờ nó có yêu ai đâu mà biết. Chẳng có cảm giác nào sướng như ở nhà của chính mình, xa ngôi nhà thân yêu này gần 1 năm. Những cuộc vui sum họp với gia đình và bạn bè cũng làm nó thoán quên những chuyện đã xảy ra với nó và chị. Tối về nhà, nó nằm trên giường và chuẩn bị đi ngủ, nó cũng chẳng quên mở điện thoại để check facebook chị, chỉ mình chị, xem những tấm hình của chị, cũng chẳng biết để làm gì, nó nghĩ chắc có thể sẽ làm cho nó ngủ ngon hơn hay có những giấc mơ đẹp hơn.



Tia nắng đầu tiên len lỏi qua màng cửa chiếu thẳng vào mặt nó và tiếng gà gáy trong vườn như kêu gọi nó dậy. Về vn chơi dc có vài tuần, ngủ nướng là phí phạm, tự nghĩ nó bật đầu dậy, vào nhà vệ sinh tắm rửa sạch sẽ, sức đủ loại nước hoa lên người, khoác cho mình 1 cái áo sơ mi màu xám và cái quần jean đen, đôi giày jordan và 1 cái kính đen nữa, tự nghĩ ăn mặc vậy mà ko sát được em nào thì cũng uổng thời gian ngồi diện. Nó gọi mấy thằng bạn rũ đi ăn sáng rồi ghé uống cafe, nhìn dòng xe chạy lanh quanh mà nó cảm thấy háo hức và không muốn rời thành phố xinh đẹp này. Chiều về, mấy thằng bạn rủ nó đi ăn lẩu bê đê ở gần bờ kè Tân Bình, 2 thằng dắc theo 2 con bạn khác trong khi mình thì đi 1 mình. 2 thằng khốn trời đánh, rủ gái mà không xi-nhan 1 tiếng làm mình ngồi 1 mình chơi vơi lẻ loi tuổi thân vô cùng. Thằng Phong và con bồ nó thì mình biết lâu rồi nhưng còn thằng Huy và con nhỏ dẫn theo thì chỉ là bạn bt thôi, nhìn con nhỏ cũng bén và sắc sảo quá trời, mặc quần jean đen rách ngay đùi và đầu gối khoe đôi chân thon thả trắng mượt, cái áo đen bó sát người cổ trái tim và mái tóc đen huyền dài tới ngực tô nên làn da trắng sáng của em nó, đôi môi đỏ và đôi mắt được đánh đen nhìn thật teen và sắc sảo nữa. “ko nhìn nữa! ko nhìn nữa! phải làm mặc ngầu!” nó tự nghĩ. Thằng Huy giới thiệu là e nó tên Như, sn 93 lớn hơn nó 2 tuổi.




- Chào bạn! (nó đưa tay ra bắt, phép lịch sự đồng thời cũng muốn xem thử tay em nó ntn)



- Hihi! Chào e! (con nhỏ đưa tay bắt lại, ôi tay mềm mịn vãi chưởng, ơ mà e là như thế nào)



Tụi bạn bật cười làm nó đỏ cả mặt, 5 đứa ngồi giỡn um sùm cả quán lẩu. Công nhận thì Như đẹp thật, nếu chị T 9 điểm thì Như cũng phải 8 điểm chứ không kém, bất chợt nó lại nhớ về chị T, nhưng vì có Như ở đó để nhìn nên nó cũng chẳng quan tâm lắm như 1 kỉ niệm đã qua rồi. chuông dt thằng Huy vang lên tất tưởi bài Blue của Big Bang.



- Dạ dạ! con biết rồi, con về liền. Ê Nguyên, mày có bận gì không? Chở Như về hộ dùm t được không, má t bả réo ở nhà, kì này là chết cm t rồi!



Cả đám ùm ra cười, dm trốn học dẫn gái đi chơi hả, chết mẹ m` rồi, dám kiu t làm tài xế chở gái lạ về nữa, mà thôi cũng được, anh đây nhân từ nên tạm chấp nhận, nó cười thầm trong bụng.



- Ê ê bậy bưởi! hum nay gắng mác xe ôm cho t nữa hả? coi như m` nợ t 1 chầu tạ lỗi đó nha con dog!




- Uh uh ok! M` cứ để đó t, m` còn ở vn là t chìu m` tới bến, thôi có gì t phone sau, bye ku!



Thằng Huy cũng là dạng quậy, con ông cháu cha gì đó nó cũng chả rõ, nói chung chạy xe bị công an hốt kiu nó ra, nó gọi 1 cú là đâu vào đó. Quậy thì quậy nhưng thằng này học giỏi và sát gái dã man, ai sinh ra cái thằng hoàn hảo thế ko biết. Chiếc Airblade thái của thằng Huy đã lăng bánh 1 cách vội vã, còn lại 4 đứa. Thằng Phong cũng vội vã xin phép về sau khi đã tính tiền, chuyện bồ bịch tụi nó còn tăng 2 tăng 3 nên nó cũng chả móc méo gì, bạn bè với nhau nên hiểu chuyện. Leo lên chiếc PCX đỏ rực bóng loáng của nó, nó đưa con nhỏ cái nón bảo hiểm rồi gài giúp con nhỏ luôn.



- Cảm ơn nha nhok,. (con nhỏ cười, láu láu láu chỡ về mà hết em rồi tới nhok)



Nó nhăn mặt, rùi cũng nổ máy chạy đi sau khi con nhỏ đã leo lên xe, con nhỏ để tay lên hông nó, 1 nguồn năng lượng đã được nạp cho nó khiến cho nó chỉ biết vặn ga mà quên cái thắng. Gió tối Sài gòn đúng là mát và thoải mái thật, về tới quận 5, tới nhà con nhỏ, con nhỏ leo xuống xe cười với nó 1 cái cảm ơn rồi bước vội đi. Nó đỏ bừng lấy hết can đảm:



- Tiền xe chị ơi!


Bình Luận (0)
Comment