Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 165

Lão tổ xem bộ dáng là chịu đựng tức giận, không có lại ra tay thương tổn bác Hải, bầu không khí liền giằng co như vậy ,ông Nhị dẫm lên mặt nước, đến phía sau bác Hải cũng chờ đợi ngộ nhỡ lão tổ muốn ra tay, ông Nhị cũng có thể bất cứ lúc nào chi viện.


Nguyên bản tôi cho rằng mọi người ôn hòa nhã nhặn như thế, một lúc nữa cũng liền bắt tay giảng hòa không lại tranh chấp nữa.


Ai biết, bác Hải dĩ nhiên âm thầm không kêu, lại lần nữa bốn chưởng cùng phát! Trên vai hai chưởng đánh vào hai bên huyệt thái dương của lão tổ, trước ngực hai chưởng đánh vào trên bả vai của lão tổ, bốn chưởng này đồng thời đánh mạnh, đánh lão tổ rút lui mười mấy bước, dẫm lên mặt hồ như chuồn chuồn lướt nước không cầm được lui về phía sau.


Chỉ thấy mũi chân lão tổ điểm trên mặt nước, liền đẩy mười mấy bước mới đứng vững thân thể.


"Khụ khụ khụ. . ." Lão tổ kịch liệt ho khan vài tiếng, đây là tôi biết lão tổ tới nay, lần thứ nhất thấy hắn lộ ra vẻ mỏi mệt.


Cũng không biết chưởng hắc hồn này đến tột cùng là công pháp gì ,đánh vào trên người lão tổ thật giống rất khắc chế với ông ta.


Lão tổ giờ khắc này hai chân mềm nhũn, quỳ một gối xuống mặt hồ, đầu của hắn chậm rãi biến hình, sọ não nguyên bản bình thường như là bóng hơi chịu phải đòn nghiêm trọng bắt đầu trở nên khác thường.


Lão tổ cắn răng, mạnh mẽ khống chế được sức mạnh của mình, mạnh mẽ khống chế hình dáng đầu trở lại.


Cuối cùng, lão tổ đứng lên, lau khóe miệng, bình thản nói: Thanh Thành Tử hại người không cạn xem ra ta không thể lại lưu ngươi!


Xong rồi!


Trong lòng mấy người chúng tôi đồng thời cả kinh, biết lão tổ triệt để động sát cơ (định giết người) chuẩn bị giết chết bác Hải rồi.


Mặc kệ chưởng hắc hồn của bác Hải đến tột cùng có bao nhiêu khắc chế lão tổ, nhưng bản lĩnh của lão tổ kia dĩ nhiên không phải bác Hải có thể so với, chọc giận lão tổ phỏng chừng cũng liền thật sự xong rồi.


Có điều trên mặt bác Hải không có mảy may bất kỳ ý sợ hãi, bác ấy nói: Gia sư trước khi chết đã nói như lại gặp ông nhất định phải không lưu dư lực mà chém giết (toàn lực giết)! Bí thuật chưởng hắc hồn này chính là tôi từ trong phần mộ gia sư lấy ra !


"Xem ra Thanh Thành Tử vẫn tính có chút lương tâm, không để chưởng hắc hồn truyền cho sư đệ ngươi phế vật kia. Nếu không ta sớm giết chết hắn! Mà ngươi, nhìn như phẩm hạnh chính trực, nhưng chính là bởi vì điểm này bị Thanh Thành Tử lợi dụng! Học xong chưởng hắc hồn , ta không thể lại lưu ngươi!"


Dứt lời, lão tổ chắp tay trước ngực, liền vặn mấy lần, tư thế này giống như là đang xoắn mì sợi cũng như là các bà già xe dây thừng. Ngay ở lúc tôi còn xem không hiểu lão tổ đây là ý gì, đột nhiên, trong lòng bàn tay lão tổ rơi xuống một đường máu.


Không sai là rơi xuống mà không phải nhỏ xuống.


Một đường máu này giống như là một con rắn nhỏ, sau khi từ trong hai tay của lão tổ chảy ra cũng không có đứt vỡ mà là chậm rãi kéo dài xuống lúc vẫn kéo dài ước chừng khoảng một mét , cột máu này liền ngừng không động nữa.


Lão tổ nhắm hai mắt, trong miệng không biết thầm thì cái gì, một lát sau, căn máu này ngưng tụ thành cây cột chậm rãi bắt đầu ngưng tụ, một lát sau dĩ nhiên biến thành một thanh kiếm dài đỏ như màu máu.


"Hôm nay, các ngươi đều phải chết." Lão tổ một tay cầm kiếm, đứng ở trên mặt hồ, ngữ khí rất là bình thản, bình thản liền giống như là đang nói một việc nhỏ vặt vãnh.


Tôi rõ ràng nhìn thấy khuôn mặt ông Nhị chấn động, biết lão tổ một chiêu này, có thể là thật muốn đại khai sát giới rồi.


Tôi không cách nào đứng thẳng đến trên mặt hồ, liền đứng bên hồ lớn tiếng gọi: Lão tổ, đừng loạn ra tay giết người a! Những người này đều là bạn tôi, tôi đều đáp ứng giúp ông tìm kiếm kinh Nhân Vương rồi ! Ông còn giết bọn họ có ý nghĩa gì?


Lão tổ híp mắt nói: ông lão này cùng nhóc com lê kia ta có thể không giết, thế nhưng Hải Đại Thành, ta hôm nay nhất định phải thanh lý môn phái (giết kẻ làm ô nhục trong môn phái) rồi !


Tôi vẫy tay hét lớn: bác Hải, bác đi mau! Đi mau !


Bác Hải cũng thật là một kẻ bướng bỉnh liền đứng trên mặt hồ, nói cái gì cũng không nhúc nhích, giờ khắc này cũng là cắn răng nói: hôm nay ta chính là tan xương nát thịt, cũng phải cẩn tuân (nhất định vâng theo) sư mệnh (mệnh lệnh của sư phụ), tru sát ngươi nghịch tặc bậc này!


Lão tổ không tiếp tục nói nữa, một tay cầm kiếm, dẫm lên mặt nước, nhanh chóng vọt tới, trong hồ nước ngẫu nhiên có mấy con cá nhỏ, đánh nước nổi nhảy lên, một lát sau lần thứ hai rơi vào trong nước, bắn gợn sóng cùng gợn sóng dưới chân lão tổ dẫm ra tới đập vào nhau khiến hồ nước trong nháy mắt thay đổi như mặt kính vỡ vụn.


"Này rút ra kiếm Huyết Hoàng (máu phượng hoàng) ,tất (nhất định) nhuộm đầy giang hồng (máu nhiễm cả sông)! Ta đã hơn trăm năm không có sử dụng kiếm Huyết Hoàng rồi !" Lúc lão tổ đang tấn công, nói ra câu nói này, lúc tới trước mặt bác Hải, hắn vung kiếm Huyết Hoàng trong tay vừa mới phất tay, nhất thời mặt hồ tiếng gió chấn động mạnh, cuốn lên một đợt sóng nước liền theo lão tổ đồng thời vọt tới.


Không đợi bác Hải phản ứng lại, lão tổ lại phản quăng kiếm Huyết Hoàng , nhất thời bên trái cũng trong hồ nước cũng tuôn ra một cột nước, không đợi lão tổ tự mình vọt tới trước mặt bác Hải , hai đạo cột nước này liền trước hết vọt tới.


Bác Hải không vội, vận lên chưởng hắc hồn, lúc hai đạo cột nước tấn công bác ấy, trước ngực bác ấy bỗng nhiên vươn ra một đôi tay đen, song song đẩy ra một chưởng đánh gãy cột nước.


Lão tổ mặt không biến sắc, đến trước mặt bác Hải , bay người lên, giơ lên kiếm Huyết Hoàng liền muốn đâm!


Trong con ngươi bác Hải chiếu ra bóng người lão tổ từ trên trời hạ xuống , lão tổ đòn đánh này, định có thể lấy tính mệnh của bác ấy ,điểm này không riêng chính bác ấy biết, chúng tôi mấy người cũng đồng dạng rõ ràng trong lòng.


Trong nháy mắt nagy lúc kiếm Huyết Hoàng xen lẫn tia sáng đẫm máu từ trên trời giáng xuống, ông Nhị bỗng nhiên vọt tới phía sau bác Hải, một tay kéo bác Hải lùi lại lập tức ông Nhị hai tay đan chéo nằm ngang ở đỉnh đầu mạnh mẽ nhận một chiêu kiếm Huyết Hoàng này !


Lúc kiếm Huyết Hoàng chém vào trên cánh tay như vuốt rồng của ông Nhị cũng không có truyền đến tiếng va chạm của đồ sắt cũng không có bắn ra tia lửa mà là như bùn hòa tan như thế , một lát sau lão tổ kéo tay thu hồi kiếm Huyết Hoàng.


Kiếm Huyết Hoàng khôi phục nguyên dạng, trên hai tay ông Nhị giờ khắc này tỏa ra sương mù màu đỏ tươi, tôi liếc mắt nhìn về hai cánh tay của ông ấy không khỏi kinh hãi.


Vảy rồng trên hai tay ông Nhị bắt đầu chậm rãi bóc ra từng mảng lộ ra mạch máu màu xanh bên trong, sau khi vảy rồng này rơi xuống nước bị cá bơi trong nước nhanh chóng nhảy ra mặt nước ăn hết.


Ông Nhị hao tổn tâm cơ tìm được Kim Lân cướp đan rồng không nghĩ tới dưới một đòn của lão tổ liền có thể đánh thành như vậy, vốn là đao thương bất nhập (súng kiếm đều không đâm xuyên), ở lão tổ trước mặt tựa hồ căn bản không có tác dụng.


Tôi bỗng nhiên suy nghĩ rõ một vấn đề.


Lúc tôi lần thứ nhất gặp phải lão tổ, hắn chủ ý liền không nghĩ giết tôi, cũng không muốn giết ông Nhị, càng không muốn giết chú com lê.


Bởi vì cảnh giới (trình độ như kungfu) không giống!


Cảnh giới của lão tổ thực sự rất cao, hắn thật lợi hại. Nếu như nói trong lòng hắn động sát cơ, muốn giết chết mấy người chúng tôi có thể nói trong buổi tối hôm đó chúng tôi ai cũng đừng nghĩ sống.


Đừng nói lấy ra kiếm Huyết Hoàng , lão tổ chính là dùng đầu ngón tay cũng có thể bóp chết chúng tôi.


Nói như thế, lão tổ kỳ thực không xấu.


Hô hấp của bác Hải trở nên nặng nề hay là bác ấy cũng biết uy lực của Kim Lân cướp đan rồng mà hắn lại tận mắt chứng kiến lão tổ một đòn kiếm Huyết Hoàng liền có thể hủy diệt sức mạnh tay rồng ,bác ấy biết mình tuyệt đối không chịu được.


"Lão tổ! Tôi có một kế, trước tiên đừng giết người, tôi nói cho ông làm sao mới có thể nhanh nhất tìm được kinh Nhân Vương !" Tôi đứng bên bờ rống lớn một câu.


Lão tổ quả nhiên vô cùng có hứng thú với kinh Nhân vương , hắn nghiêng đầu nhìn tôi một cái, tôi kiên quyết không gật đầu nói: Lão tổ, ông tin tưởng tôi! Giết một người dễ dàng, nhưng độ khó tìm được kinh Nhân vương thì càng lớn hơn!


Vừa nhìn lão tổ không dự định ra tay, tôi vội vàng lại nói: Mọi người đều lên đó, tôi nói kế hoạch cho mọi người nghe, thực sự không được, lão tổ ông liền liền tôi một khối giết! Được không?


Tôi đương nhiên biết lão tổ sẽ không giết tôi, dù sao hắn tìm kiếm kinh Nhân Vương còn phải nhờ vào sức mạnh mắt quỷ trong cơ thể tôi.


Lão tổ lạnh nhạt nói: nhưng kiếm Huyết Hoàng của ta vừa ra cần phải thấy máu!


Tôi móc ra dao găm, xoẹt một đường trên cánh tay mình nói: Nơi này có máu tươi!


Lão tổ vừa nhìn thành ý của tôi cũng không nói gì, từ từ lắng lại tức giận sau khi lên bờ tôi nhỏ máu tươi lên trên kiếm Huyết Hoàng của lão tổ, cứ như vậy, hắn mới có thể thuận lợi thu hồi kiếm máu.


"Lão tổ, ông xem bác Hải cũng là bị sư phụ bác ấy Thanh Thành Tử nói dối, ông bây giờ giết bác ấy, đối với ông có ích lợi gì? Ông không phải là có thể giảm nhiệt, hả giận sao? Không có ý nghĩa thực tế gì làm như vậy chỉ có thể bản thân đau kẻ địch vui. Cá nhân tôi cảm thấy, mọi người có ngăn cách gì, trước tiên đặt qua một bên sau khi cùng tìm được kinh Nhân Vương, chúng ta lại chậm rãi giải quyết. Tỷ như chuyện Thanh Thành Tử, lúc thực sự không được chúng ta mượn sức mạnh mắt quỷ xoay chuyển thời không xuyên qua quá khứ tìm kiếm Thanh Thành Tử, thế nào?"


Lão tổ cảm thấy có chút đạo lý, ừ một tiếng, không tiếp tục nói nữa.


Kỳ thực tôi là nắm được hoạt động nội tâm của lão tổ, hắn chỉ cảm thấy hứng thú với kinh Nhân Vương, đối với giết người mà nói, hắn sống mấy trăm năm đã sớm giết chán rồi.


Ông Nhị giờ khắc này gật đầu nói: như vậy cũng được, A Bố nếu như đồng ý tự mình giúp lão tổ một tay, tôi lão già cũng không có lời nào để nói , kinh Nhân Vương chúng ta cùng tìm, tôi chỉ quan tâm an toàn của A Bố!


Lão tổ nói: ta sẽ không động hắn một cọng tóc gáy, ngược lại, ta muốn thu hắn làm đồ đệ.


Tôi cười nói: Lão tổ a, tôi đều nói rồi, tôi sẽ không làm đồ đệ ông, con người của tôi yêu thích tự do tự tại đây!


Lão tổ cười lạnh một tiếng nói: ngươi nói không muốn làm liền không làm? Vừa nãy máu của ngươi nhưng là nhỏ ở trên kiếm Huyết Hoàng của ta.


Tôi vừa nghe lời này, cả người cả kinh, lại nhìn về phía lão tổ , tôi cảm thấy nụ cười trên mặt hắn, quả thực cực kỳ gian trá .


Gừng càng già càng cay ! Hoá ra lúc lão tổ đứng trên hồ nước nói kiếm Huyết Hoàng vừa ra ắt phải thấy máu chính là cố ý bẫy tôi!


"Sau đó ngươi chính là đồ đệ của ta, ngươi làm cũng phải làm, không làm cũng phải làm!" Lão tổ nhàn nhạt nói xong, dĩ nhiên khẽ ngâm nga sung sướng tự đắc đi về phía đường núi quanh co phía trên vách núi .


Mẹ nhà nó, tôi thậm chí đều cảm thấy, lão tổ vừa nãy nổi giận đều là cố ý cho tôi nhìn! Hắn biết tôi không nghĩ hắn giết bác Hải, nhân cơ hội lại lấy ra kiếm Huyết Hoàng sau đó sẽ nói kiếm máu vừa ra cần phải thấy máu.


Cả một cái bẫy lập ra, tôi liền trực tiếp mắc câu rồi ,kính dâng ra máu tươi của bản thân ,tôi liền cùng định (cột vào nhau) lão tổ rồi.


"Mịa nó! Ông tại sao không đi làm thương nhân!" Tôi quay về lão tổ trên vách núi hung hăng giơ ngón tay giữa, đây quả thực là nhân tinh (biết tính toán , k bao giờ chịu thiệt)!


Tôi và ông Nhị còn có bác Hải, cùng với chú com lê liếc mắt nhìn nhau, mấy người đồng thời gật đầu, ông Nhị nói: chỉ cần A Bố không nguy hiểm, tôi cũng không sao cả, hai người các cậu đồng ý đi, chúng ta liền cùng đi. Không muốn đi cũng có thể về nhà trước.


Chú com lê nói: tôi đi theo cùng chứ, lão tổ này thần cơ khó lường (mưu kế sâu xa), tôi cũng đi xem xem kinh Nhân Vương đến tột cùng ra sao.


Tôi đang muốn trèo lên đường núi chợt cảm giác trái tim mình bắt đầu nhảy lên kịch liệt, đầu óc của tôi như bi một phát đòn nghiêm trọng, từ từ bị choáng. . .


Tôi nhíu chặt cái trán ôm tim, nghĩ thầm: chẳng lẽ là tim ma của tôi rục rịch ngóc đầu dậy?

Bình Luận (0)
Comment