Chương 165
Bùi Vãn Ý nhanh tay tắt micro.
Cô không kịp để ý tay mình đang ướt nhèm, làm bẩn cả bàn phím và chuột, tắt micro xong vèo một cái đã cúi xuống bế bổng người kia từ trên bàn, vội vã mang ôm về phòng tắm trong phòng ngủ chính.
Hành lang lạnh hơn phòng máy tính, Bùi Vãn Ý vào phòng ngủ chính trước, chỉnh nhiệt độ cao hơn, rồi một tay bế Khương Nhan Lâm vào phòng tắm, vặn vòi hoa sen xả nước nóng vào bồn tắm.
Sợ Khương Nhan Lâm bị lạnh, Bùi Vãn Ý tạm thời không dám c** q**n áo mà cứ ôm chặt người, đợi nước nóng đầy bồn.
Việc đầu tiên Khương Nhan Lâm làm sau khi hoàn hồn là đạp cô Bùi một phát.
Bùi Vãn Ý bị đạp trúng đầu gối, cô "á" lên, nhưng cũng không dám chọc giận Khương Nhan Lâm, ngoan ngoãn chịu đựng.
Chuyện đã đến nước này, cãi cọ cũng chẳng có ý nghĩa gì, thôi thì cứ để người ta trút giận cho xong.
Trong kênh thoại, phim đã chiếu được một nửa, mọi người vẫn rôm rả tám chuyện, chẳng mấy ai để ý đến người nào đó lại im lặng.
Chỉ có Lily là nhận ra có gì đó sai sai.
Mavis vậy mà không cãi tay đôi lại, chuyện này lạ ghê?
Ngoài mặt Lily vẫn giả vờ như không phát hiện ra gì, vừa tám chuyện với ba người kia, vừa xem phim, đến khi tâm trí bớt xao nhãng, cô nàng mới dần nhận ra.
Khoan đi?
Lily ngồi thẳng dậy trước máy tính, mở hộp thoại tin nhắn với Lục Tư Ân gửi một loạt dấu chấm hỏi.
Lục Tư Ân đang buôn dưa lê với Lê Quân Tranh thì khựng lại, vẫn bình tĩnh vừa nói chuyện vừa trả lời Lily: "Sao vậy?"
Lily đã hoàn toàn nắm bắt được lỗ hổng chí mạng kia.
"Lão Lục, anh biết Mavis với Tiểu Khương tòm tem nhau từ khi nào thế?"
Anh thấy hai người này vậy mà không hề ngạc nhiên.
Ủa, là sao?
Ủa đúng không!
Lục Tư Ân thấy cô nàng đã bắt kịp, không khỏi buồn cười.
Có lẽ đúng là câu tục ngữ "đèn nhà ai nấy sáng".
Nghĩ đến đây, Lục Tư Ân không khỏi nhớ lại ký ức đau khổ ở bờ biển, khó chịu, vội lắc đầu xua đi hình ảnh kia, gõ chữ trả lời: "Anh với Mavis biết Tiểu Khương cùng ngày đó, lần đi Trung Quốc hồi tháng Tám."
Vừa nói, Lục Tư Ân vừa tìm lại bức ảnh tụ tập hôm đó, gửi cho Lily xem.
Thực ra Lục Tư Ân đã đăng trên Instagram và Lily cũng đã lướt thấy từ lâu, nhưng không ngờ mọi chuyện âm thầm xuất hiện ngay nơi vô tình nhìn thấy, mà đến tận bây giờ cô nàng mới phát hiện ra.
"Khoan đi, vậy nên ngay từ đầu anh đã biết mối quan hệ của chị ấy và Khương Khương rồi."
Lily ngơ ngác nhận ra, đầu óc lại suýt chút nữa nổ tung.
Vậy là lúc ở bờ biển, ngay khoảnh khắc Tiểu Khương và Kỳ Ninh đến, Lão Lục đã đứng bên cạnh xem kịch rồi?
Thế thì... thế thì sướng cả người đi.
"Sao chuyện thú vị như vậy mà không nói cho em sớm hơn!"
Lily vô cùng tiếc nuối, hận không thể xuyên qua màn hình lay vai Lão Lục, bắt nôn ra hết tất cả những chuyện thâm cung bí sử đã biết.
Lục Tư Ân thở dài, may mà trong kênh thoại Sarah và Lê Quân Tranh đang chém gió rất vui, anh im lặng cũng chẳng ai để ý, gõ chữ giải thích sơ qua đầu đuôi câu chuyện cho Lily, tránh để cô nàng chỉ biết mờ mờ nhân ảnh rồi tự suy diễn, lại dễ gây ra hiểu lầm.
Dù sao thì nhìn thái độ của Tiểu Khương và Bùi Vãn Ý chẳng khác gì công khai rồi.
"Anh có biết đâu này, chỉ biết là lần tụ tập tháng tám đó là lần đầu tiên hai người họ quen nhau, sau đó tớ anh nước làm việc, đến khi sang Trung Quốc tụ tập với Tiểu Lê và mọi người mới biết Mavis và Tiểu Khương ở chung."
Lily vừa hít hà thông tin nóng hổi, vừa mở lại sơ đồ tư duy vừa vẽ, bổ sung thêm những mốc thời gian và chi tiết rõ ràng hơn.
Sướng hơn chơi game nhiều
"...Nói ra thì cũng tại anh, hồi đó Kỳ Ninh đến Trung Quốc diễn đấy, anh không biết chuyện của cậu ấy và Tiểu Khương mà còn mời Tiểu Khương đi xem, định giới thiệu hai người làm quen nữa. Không thì có lẽ họ không gặp nhau trong tình huống đó rồi."
Lục Tư Ân tự thuật lại mọi chuyện, đến mình cũng nghi ngờ không biết mình có xứng đáng với danh hiệu trùm cuối gây chuyện không, rồi lại thấy chẳng oan ức gì.
Lily suýt la hét ầm ĩ trong kênh thoại.
Quá đỉnh luôn anh ơi, sao anh không nói cái này sớm hơn?
"Biết thế em đi với anh rồi. Trời ơi bao nhiêu kịch hay thế?"
Lục Tư Ân thấy cô nàng phấn khích, vẫn không nhịn được nhắc nhở: "Chuyện này em biết là được rồi, ngàn vạn lần đừng có bép xép ra ngoài, dù sao thì nó cũng phức tạp, ảnh hưởng không tốt đâu. Mọi người đều là bạn bè chơi chung, sau này ít nhiều gì mà chả chạm mặt nhau."
Lục Tư Ân hiểu và cảm thấy mình có lỗi với Kỳ Ninh. Vì chuyện này anh luôn ưu ái Bùi Vãn Ý hơn, dù ngoài mặt không hề thể hiện sự thiên vị nào, nhưng mãi hy vọng Tiểu Khương sẽ về với Bùi Vãn Ý.
Bởi vì với tư cách là bạn bè nên Lục Tư Ân hiểu Bùi Vãn Ý thật sự rất để bụng.
Còn Kỳ Ninh thì cứ bận rộn bay khắp thế giới, sự nghiệp càng nở hoa thì tình cảm lại càng khó ổn định, nếu không thì sao họ chia tay?
Lily trả lời: "Biết rồi mà, hồi đó em còn tưởng mỗi em biết chuyện đó chứ, anh xem em có khoe với ai không."
Miệng cô nàng kín như bưng, ngốc ạ.
Lục Tư Ân không hẳn lo Lily sẽ buôn dưa lê ra ngoài, mà là tính trẻ con của cô nàng, có thể không nhận thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Giống như vừa nãy cô nàng cố tình khịa Bùi Vãn Ý, nhưng trong mắt Lục Tư Ân, từng câu từng chữ đều như đang xoáy vào chỗ đau của Bùi Vãn Ý, nếu xoáy mạnh quá thì không ổn.
Bùi Vãn Ý quen mặt lâu rồi tự nhiên sẽ nhận ra, cô bạn tuyệt đối không phải người dễ dãi như bề ngoài.
Trước khi Tiểu Khương lên sàn, Lục Tư Ân thực sự chưa từng thấy Bùi Vãn Ý thể hiện nhiều cảm xúc như vậy, khiến anh vừa thấy rất thích, vừa âm thầm ghi nhớ lại người bạn này của mình.
Nếu Bùi Vãn Ý luôn là hình mẫu mà mọi người biết đến, không vì bất kỳ ai mà thay đổi, Lục Tư Ân ngược lại thấy nó đúng.
Nhưng bây giờ, Lục Tư Ân bắt đầu tò mò việc Bùi Vãn Ý sẽ thay đổi đến mức nào trong mối quan hệ này và sự thay đổi đó sẽ đưa mối quan hệ giữa Bùi Vãn Ý và Tiểu Khương đi đến tương lai nào?
Sau khi xả nước nóng vào bồn tắm, rồi buộc mái tóc dài vừa gội đầu thành búi củ tỏi xong xuôi, Bùi Vãn Ý mới ba chân bốn cẳng quay lại phòng máy tính dọn dẹp bãi chiến trường.
Kiểm tra kỹ micro đã tắt, cô rút một đống khăn ướt tỉ mỉ lau dọn bàn máy tính, lau sạch vết nước và dấu vết, rồi lại cúi xuống lau sàn nhà.
Vừa nãy chuồn êm hơi vội, tai nghe vẫn còn đó, quay lại máy tính nó tự động kết nối, tiếng tám chuyện rôm rả trong kênh thoại lại réo rắt bên tai.
Chắc là mọi người nghĩ hai người đã đi, nên nội dung chat chit cũng thoải mái hơn, cơ bản là Sarah và Lê Quân Tranh buôn dưa.
"Hay ho ghê, quen Khương Khương lâu rồi mà đây là lần đầu gặp đó."
Đây là giọng của Lê Quân Tranh, cô nói tiếng Trung có giọng Hoa kiều rõ rệt, pha lẫn giữa giọng Mân Nam và tiếng Quảng Đông kiểu Hồng Kông, còn có chút phát âm và nhả chữ kiểu đặc trưng.
(Tiếng Mân Nam được nói chủ yếu ở Phúc Kiến, Đài Loan và một số khu vực khác ở Đông Nam Á.)
Sarah phát âm thì lại rất chuẩn, tiếng Trung tốt, hoàn toàn không có giọng địa phương. Nhưng có lẽ ở nước ngoài nhiều năm, cách suy nghĩ và dùng từ rất rành mạnh, lúc nào đó không nghĩ ra từ tiếng Trung nào thì chuyển thẳng sang tiếng Anh.
"Không sao đâu, bây giờ kết bạn là ổn rồi. Chị Khương nhà mình có nhiều chị em bạn dì tốt lắm lắm đó, nếu có thời gian thì cứ từ từ mà tìm hiểu thôi."
Cô vừa táy máy vừa cười nhẹ.
Bùi Vãn Ý nhướn mày, dọn dẹp xong sàn nhà thì đứng dậy, ném hết khăn ướt đã dùng vào thùng rác, rồi lại rút thêm một tờ lau bàn phím và chuột.
Trong kênh thoại, Lily - thánh hóng hớt không sợ bị ném đá nhảy vào:
"Gì mà chị em tốt, em cũng muốn ngó với, muốn có một chị!"
Lê Quân Tranh thì lại tỏ ra đồng cảm sâu sắc với chủ đề này, không nhịn được buông một câu:
"Nhớ hồi mới quen Khương Khương, ngày nào cũng thấy một lũ người vây quanh nhỏ. Có cả mấy người quen cơ, cứ hết người này đến người khác, nhỏ ấy block không xuể."
Lily thấy chuyện này rất hợp lý: "Khương Khương vốn dĩ có sức hút mà, em vừa thấy là mê rồi, tiếc là em đến muộn."
Cô nàng giả già trước tuổi thở dài một tiếng, chọc Lê Quân Tranh không nhịn được cười.
Lục Tư Ân vội vàng chen vào: "Em đừng đùa kiểu đó trước mặt Mavis."
"Chắc gì." Lily xoáy một câu: "Đến cả sự thật cũng không thích nghe cơ."
Sarah khẽ cười, đúng lúc lên tiếng:
"Nhưng mà Khương Khương lần này chắc khác trước. Trước đây nhỏ còn chẳng thèm đi ăn với ai, đừng nói chi là ở chung."
Lê Quân Tranh hoàn toàn đồng ý: "Đúng đó đúng đó, trước kia bao nhiêu người vây quanh, mà nhỏ toàn trêu cho vui thôi, chán rồi thì bỏ xó, đối phương mà không biết điều là nhỏ xoá bạn luôn, làm gì có kiểu kiên nhẫn này."
Bùi Vãn Ý vừa lau bàn phím, không thèm liếc lên.
Cho đến khi Sarah trong kênh thoại nói: "Vậy nên em thật sự rất bất ngờ đó, nhỏ vậy mà thích Mavis đến thế, còn kéo dài lâu như vậy nữa. Hơi bị không giống phong cách của nhỏ."
Bùi Vãn Ý khựng tay lại, càng nghe càng thấy có gì đó sai sai.
Này nói cho cô nghe mà?
Lê Quân Tranh ăn ý tung hứng với Sarah, Lily cũng âm thầm tham gia vào cuộc chiến, chỉ có Lục Tư Ân là vẫn ngơ ngác, thật lòng nói:
"Hai người họ đến được với nhau không dễ dàng gì đâu, có lẽ là vì đối phương là người đặc biệt. Anh thấy Mavis thay đổi nhiều lắm, nếu cả hai vì nhau mà thay đổi thì chứng tỏ là rất nghiêm túc với mối quan hệ này rồi."
Lily khẽ hắng giọng, cắt ngang:
"Thế vẫn chưa là gì đâu, Mavis yêu đương cứ như học sinh tiểu học ấy, trẻ con hết gớm, Khương Khương thì khác, quyến rũ như gái hư chính hiệu, em thấy Mavis lời to."
Sarah và Lê Quân Tranh hiểu ý không chen vào nữa, nhìn con trỏ chuột đang di chuyển trên cửa sổ phim được chia sẻ, lặng lẽ cười.
Lục Tư Ân suy nghĩ rồi lên tiếng phụ họa:
"Cũng đúng nhờ."
Bùi Vãn Ý: "..."
Chơi đánh úp à?