Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A

Chương 117

Chu Kỳ cúi đầu thì thấy bị miệng của anh ngậm lấy một bên vú khác chưa bị con ăn.

Tưởng Diên tranh ăn với con, bắt lấy bầu ngực sữa của cô rồi bắt đầu hút, hút ra lượng lớn sữa.

Tưởng Diên và con mỗi người hút một bên vú cô, hai người hút ra khiến cô có chút dễ chịu.

Lúc Tưởng Diên hút sữa cho cô còn cố ý cắn nhẹ, Chu Kỳ bị trêu chọc cực kỳ thoải mái.

Sau khi con uống xong thì nhả bầu vú của cô ra. Tưởng Diên uống chưa no, vẫn nắm lấy núm v* của cô, cướp sạch sẽ sữa chảy ra rồi mới thôi, nhả vú cô ra.

Chu Kỳ đỏ mặt nói với anh: "Anh lại tranh ăn với con."

Tưởng Diên nghe nói vậy, còn đặc biệt có lòng chiếm hữu nắm lấy núm v* của cô nói: "Phải là con tranh ăn của anh, trước khi con sinh ra cái vú này là dành riêng cho anh, mỗi ngày bón anh bú. Hiện tại con ra đời còn phải chia đều với con. Đây là sữa dành riêng cho anh mà."

Chu Kỳ nghe anh nói vậy thì mặt càng đỏ hơn, hiện tại con uống xong sữa là lại buồn ngủ, muốn ngủ, nhắm mắt lại là ngủ luôn. Chu Kỳ lại thả con lên giường.

Vừa thả con xuống là Tưởng Diên nắm lấy chân cô, tách chân của cô ra rồi cắm gậy th*t vào, đè cô lên tường rồi làm. Thân dưới Chu Kỳ vốn cực kỳ

trống rỗng, hiện tại lại bị cắm vào lần nữa, vô cùng dễ chịu.

Tay của cô nắm bả vai Tưởng Diên, bấu vào vai anh, Tưởng Diên thúc “bành bạch”. Lâu lắm rồi Chu Kỳ chưa làm tình thỏa thích như thế này, bây giờ bị cắm vào rất thoải mái, hùa theo tốc độ của anh, nhưng không thể đánh thức con nên chỉ có thể cắn cánh môi để anh cắm mình.

Lúc Tưởng Diên muốn bắn chuẩn bị rút gậy th*t ra, Chu Kỳ nhìn thấy dương v*t của anh sắp ra ngoài thì vô cùng nóng nảy, túm lấy dương v*t anh nói: "Đừng, bắn vào đi, bắn t*nh d*ch vào đi, bắn hết vào trong tiểu huy*t em đi. Em muốn bị tinh d*ch rót đầy, muốn bị anh bắn vào trong, bắn vào trong rất sướng, chồng yêu bắn vào đi."

Chu Kỳ cầu xin ôm lấy anh, cắn chặt dương v*t anh không chịu thả ra, Tưởng Diên thấy thế cũng chỉ có thể thỏa mãn cô gái d*m đãng này, không thì dương v*t bị cắt chặt mãi không ra được cũng hết cách. Cho nên thỏa mãn cô, bắn hết tinh d*ch vào trong tiểu huy*t cô, tưới hết tinh d*ch lên tiểu huy*t.

Lâu lắm rồi không có cảm giác khoan khoái huy*t nhỏ bị bắn vào trong, cô sung sướng rên rỉ, cảm giác bắn vào trong rất sướng. Tưởng Diên bắn vào cũng lên đỉnh, Chu Kỳ bị tinh d*ch bắn bỏng cũng thở hổn hển nhìn anh.

"Sướng quá."

Tưởng Diên rút dương v*t ra, lúc rút ra còn kéo theo chất lỏng hỗn hợp của hai người: "Đồ lẳng lơ này, một ngày không làm là không được."

Chu Kỳ vẫn có chút không yên lòng hỏi anh: "Vừa rồi anh thật sự không dỗ em sao? Bên dưới em thật sự không lỏng chút nào sao? Em sinh thường, không thể không lỏng, trong nhóm rất nhiều bà mẹ sinh thường đều nói sinh con xong bên dưới chắc chắn sẽ lỏng. Anh đừng gạt em!"

Tưởng Diên nghe vậy thì bế cô vào phòng tắm tắm rửa nói: "Em nói không có chặt như lúc đầu, chắc chắn là không chặt như lúc đầu rồi, tiểu huy*t bị chơi lâu như vậy, sao lại không lỏng chứ? Tiểu huy*t của em vốn chặt, hiện tại lỏng ra cũng kẹp anh rất chặt, chồng yêu rất sướng rồi cho nên không cần quan tâm chuyện này đâu. Tiểu huy*t của em biến thành bộ dạng gì thì chồng yêu cũng thích chơi, hiện tại kẹp chồng yêu rất dễ chịu rồi."

...

Mấy ngày nay mẹ Tưởng tới chăm cháu, Chu Kỳ có chút lo lắng, dẫu sao mẹ chồng nông thôn chăm trẻ có một vài ý kiến với trong thành phố, hoặc là không thể hợp với quan niệm của người trẻ tuổi. Dù gì trước kia chăm trẻ con hoàn toàn khác bây giờ, hiện tại chăm cũng phải nghiên cứu khoa học.

Mẹ Tưởng cũng không phải người bảo thủ, cố chấp, cũng muốn học tập phương pháp chăm con của người trẻ tuổi bây giờ, cho nên Chu Kỳ và mẹ Tưởng đi ghi danh mấy lớp nghiên cứu làm sao chăm sóc trẻ con một cách khoa học.

Mẹ Tưởng nghe rất chăm chú, bà rất dễ tiếp thu những gì người ta nói với bà, cần nghe thêm thì chắc chắn sẽ bằng lòng nghe. Cho nên sau khi trở về đều dựa vào lời giảng cách chăm sóc trẻ con khoa học của cô giáo hướng dẫn, cộng thêm quan niệm chăm sóc trẻ con thế hệ trước của mình, bà chăm cháu vô cùng dễ dàng. Sau hai ba ngày chăm cháu, cháu gái rất thích bà, Chu Kỳ cũng yên tâm, vậy nên một tuần sau cô đi làm.

Mẹ Tưởng chăm cháu càng ngày càng lên tay, cái gì cũng biết, hơn nữa cũng thích chăm cháu. Dẫu sao mẹ Tưởng không ra ngoài làm việc, ở quê làm việc nhà, nấu cơm, giặt giũ hầu hạ chồng, hiện tại tìm thấy công việc chăm cháu nên sống rất vui vẻ.

Chu Kỳ không giống lúc mới đầu phải chăm con, bây giờ hết giờ học là có thể cùng Tưởng Diên ra ngoài dạo phố mua quần áo.

Trong nhà có ba phòng, mẹ Tưởng sợ cháu gái nửa đêm tỉnh giấc

quấy rầy hai vợ chồng ban ngày còn phải đi làm nên bế cháu tới phòng mình.

Chu Kỳ và Tưởng Diên không cần chăm con nên ban đêm có không gian riêng.

Ngày mai Tưởng Diên phải đi tham gia tiệc rượu, là một ông chủ liên tục hợp tác khai trương khách sạn. Tưởng Diên làm công nhân ở khách sạn của ông ấy nên ngày mai lúc khai trương ông ấy mời anh tham gia, nhất định phải mặc trang phục trang trọng tham dự, nên lúc buổi tối, Chu Kỳ chọn quần áo vest cho Tưởng Diên.

Anh có mấy bộ quần áo vest giữ thể diện, Chu Kỳ mặc áo vest, thắt cà vạt cho anh, nhìn chiếc cà vạt bỗng nhiên nghĩ tới gì đó rồi bịt kín mắt anh lại: "Chồng yêu, anh như vậy tới chơi em có được không?"
Bình Luận (0)
Comment