Hai người hôn vô cùng nhiệt tình, hôn đến nỗi cánh môi sưng tấy, Chu Kỳ hãy còn mê đắm không chịu buông Tưởng Diên ra. Hai người đút nước miếng cho nhau. Tưởng Diên đưa tay bắt lấy vú cô chơi đùa, cả hai đều vô cùng thỏa mãn.
Tưởng Diên tính toán là sẽ chơi cô ở đây nên khi ra ngoài đã nhét mấy cái bao cao su vào túi. Hiện tại muốn bắn, anh rút gậy th*t ra, đưa bao cao su cho Chu Kỳ, bảo cô đeo vào cho mình.
Chu Kỳ đỏ mặt khi nhìn thấy bao cao su, cô xé nó ra, đeo nó vào vật nam tính.
Đeo áo mưa vào rồi, Tưởng Diên túm lấy cô, bắt đầu thọc vào rút ra một hồi rồi bắn ra ngoài.
Buổi tối Chu Kỳ vô cùng mẫn cảm, không biết có phải là vì hai người đang làm dã chiến ở ngoài trời, sợ bị người ta phát hiện hay không mà cơ thể trở
nên nhạy cảm, chỗ đó cực kỳ chặt khít, kẹp anh thoải mái vô cùng. Hai người làm một hồi rồi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi về.
Chu Kỳ không khép chân lại được, vì bị chơi.
Vậy nên đến lúc Tưởng Diên mặc quần áo cho Chu Kỳ, cô suýt chút nữa bị ngã vì hai chân run rẩy. Vừa rồi hai người chơi quá hăng, Chu Kỳ giận đến nỗi đánh anh một cái: “Đều tại anh hết, chọn cái chỗ này, lại còn làm nhiều thứ như vậy. Anh nói đi, lúc về nếu bị chú và dì nhìn thấy tư thế đi đứng của em kỳ quái như vậy, chắc chắn bọn họ sẽ cười em.”
Tưởng Diên nghe vậy thì bấm mông cô một cái, trả lời: “Chuyện em nói là lẽ thường tình thôi mà. Bố mẹ anh dù gì cũng là người từng trải, chúng ta bây giờ là người yêu của nhau, ở chung một gian phòng mà không làm tình, em nghĩ hai người bọn họ bị ngốc à? Sao mà không biết được? Nói nữa, vừa rồi em không sướng sao? Không sướng đến bắn cả nước à? Nước nhiều như thế, ướt nhẹp hết bụng của anh, đều là nước d*m của em hết đó. Em ngửi thử đi, bây giờ toàn là cái mùi lẳng lơ của em thôi.”
Chu Kỳ xấu hổ, thật sự là xấu hổ chết đi được. Cô tức giận đánh anh một cái: “Anh đừng nói nữa, a a a, mất mặt quá đi.”
Tưởng Diên cũng không biết tại sao cô vợ của mình lại làm được như vậy: trên giường phóng đ.ãng dưới giường hiền huệ. Ở trên giường thì chơi tới bến, bình thường nói mấy câu thì lại xấu hổ.
***
Vì đã quá lâu không trở về nhà, nên bây giờ vừa về một cái là Tưởng Diên dự định ở lại đây chừng một tuần lễ. Chu Kỳ đang được nghỉ hè cũng không có chuyện gì làm, ở lại đây bao lâu cũng được, nên cô ở đây cùng anh một tuần.
Cô tưởng rằng mình sẽ không quen ở vùng quê như thế này lắm nên đã chuẩn bị rất nhiều vali. Nhưng khác với những gì cô nghĩ, nơi này rất thân thuộc, Chu Kỳ cảm thấy bố mẹ chồng tương lai của mình đều rất tốt.
Hơn nữa mẹ Tưởng vô cùng yêu thương cô, mang hoa quả tươi đến cho cô mỗi ngày, lại còn không cho cô đụng tay vào dọn dẹp hay nấu cơm, để cô nằm ỳ ở nhà, ngay cả rửa chén cũng là do Tưởng Diên rửa.
Ở nhà, bố mẹ Chu Kỳ lo cô sống ở quê không được tốt nên ngày nào cũng gọi điện thoại cho cô, chính là muốn hỏi xem cô sống thế nào. Chu Kỳ
không hề nói dối, khen mẹ chồng tương lai của mình không dứt miệng, rằng bà tốt lắm, đối xử với cô y như con gái ruột của mình.
Hai người lớn nhà họ Tưởng chỉ có một thằng con trai như vậy mà thôi, vậy nên họ đối đãi với con dâu cũng cực kỳ tốt, bản thân cô ở đây cũng vô cùng vui vẻ, hai người lớn đều rất dễ ở chung.
Bố mẹ của Chu Kỳ thấy con gái vui vẻ phấn khởi như vậy, trông không giống như là nói dối cho nên cũng tin.
Hôm nay Chu Kỳ đi cùng mẹ Tưởng đến chợ mua đồ ăn. Cô đã đến đây bốn ngày rồi nên đã làm quen, không còn ngại ngùng như lúc ban đầu nữa.
Buổi sáng mấy ngày này, cô cũng hay đến chợ mua đồ ăn với mẹ Tưởng. Mấy bác gái trong chợ đều thích cô, xuýt xoa khen rất nhiều.
Hôm nay mua đồ ăn xong trở về, cô thấy Tưởng Diên hãy còn đang nằm trên giường ngủ nướng.
Chu Kỳ nhìn dáng vẻ ngủ nướng của anh, đóng cửa lại, tiến lên túm lấy mặt anh, trêu đùa: “Chồng ơi, chồng à, anh dậy đi, cục cưng của anh đã về rồi này, tỉnh dậy.”
Tưởng Diên thật sự vô cùng buồn ngủ nên bịt kín chăn yên giấc, không để ý đến cô.
Chu Kỳ thấy anh buồn ngủ như thế thì nghĩ ra một cách, muốn gọi anh rời giường.
Cô đóng chặt cửa phòng và cửa sổ, kéo rèm cửa lại. Xong xuôi, cô cởi quần của mình ra, tiếp đến là quần lót, áo trên và áo ngực, tất cả đều cởi xuống.
Cô tiến về phía giường với toàn thân trần trụi, ngồi lên mặt Tưởng Diên, bày ra tư thế ngồi xổm. Cô không thật sự ngồi hẳn lên mặt anh mà là nửa ngồi, để huy*t nhỏ nhắm vào mặt Tưởng Diên, đám cỏ thơm quét mạnh qua miệng, chà chà huy*t nhỏ trên mặt Tưởng Diên, để anh ngửi thấy mùi hương d*m đãng nơi riêng tư của mình.
Cô cọ xát chỗ đó vào miệng Tưởng Diên, đứt quãng gọi anh: “Chồng ơi, anh dậy đi mà, tỉnh dậy liếm huy*t nhỏ cho em, huy*t nhỏ của em ngứa quá.”
Tưởng Diên cảm giác được cái mũi mình ngưa ngứa, hệt như thể có lông tóc gì đang chà vào mũi anh vậy, lúc hít thở lại ngửi thấy một mùi ngai ngái, vậy nên anh mở mắt ra. Kết quả vừa mở mắt, anh lập tức nhìn thấy cô vợ d*m dục này đang cưỡi trên mặt mình, nơi riêng tư úp vào mặt anh. Tưởng Diên
trông thấy huy*t nhỏ của cô đã rỉ ra một chút nước, rơi xuống mặt mình. Chu Kỳ thấy anh tỉnh lại thì nói: “Chồng à, anh tỉnh rồi sao, tỉnh rồi thì liếm huy*t nhỏ cho em đi, em ngứa quá.”