Chu Kỳ quả thật chưa từng trải nghiệm cảm giác ngồi xe máy.
Từ bé đã sống nơi thành phố lớn, nơi đó cấm loại xe này, đi xa sẽ ngồi tàu điện ngầm còn không thì sẽ ngồi taxi gì đó, vô cùng thuận tiện. Mấy loại xe đạp tự cô cũng có thể chạy, nên thật sự là chưa từng ngồi qua xe máy.
Tưởng Diên lấy mũ bảo hiểm ra, sau khi đội mũ bảo hiểm cho mình xong thì lấy một chiếc khác đội cho cô.
Chu Kỷ đội mũ bảo hiểm xong thì leo ra đằng sau, ngồi sau lưng anh ôm một cách vững vàng. Anh khởi động xe chạy đi, bởi vì lúc trước ở trong thôn bọn họ cùng với những người bạn quen biết đùa nghịch hay lái xe chạy như gió, nhưng người ngồi sau lưng là cô vợ của anh nên anh không dám phóng xe như bay, vì thế tốc độ vô cùng an toàn. Anh chạy vào trong huyện, chạy bằng xe máy mất gần nửa tiếng đồng hồ.
Sau khi Tưởng Diên đến chợ trong huyện, đậu xe máy xong xuôi, dẫn cô lên lầu mua một ít đồ ăn vặt. Trong huyện có KFC, gần đây Chu Kỳ cực kỳ thèm ăn món kem tươi kia, cô cứ luôn lẩm bẩm với anh rằng mình rất rất muốn ăn món kem tươi đó, còn cả món cánh gà, vì thế anh đưa cô đến đây, chọn một phần kem tươi sô cô la.
Tưởng Diên không thích ăn đồ ngọt nên không gọi món đó. Anh ngồi một bên, Chu Kỳ ngồi ăn, múc một miếng kem đưa cho anh: "Chồng ơi, anh có muốn ăn chút ít không?"
Tưởng Diên lắc đầu từ chối: "Em ăn đi, anh chẳng thích ăn món ngọt."
Chu Kỳ cố chấp bảo anh ăn, "Ăn đi mà, nhiều như này em ăn không hết." Lúc này Tưởng Diên mới ăn một miếng, thật sự ngọt.
"Ngọt lắm sao?" Chu Kỳ nhìn dáng vẻ anh cau mày lại. Còn tưởng là rất ngọt.
Tưởng Diên nghe vậy cười cười, bóp eo cô một chút, tiến sát lại bên tai cô rồi nói: "Không thấm d*m dịch ngon lành của em, thấm d*m dịch em ăn lại càng thấy ngọt."
Chu Kỳ tức giận đẩy anh ra, chuyện này không nghiêm túc.
...
Sau khi Chu Kỳ ăn xong kem tươi và cánh gà thì cùng anh đi dạo chợ một vòng.
Cô muốn đi mua quần áo lót, bởi vì gần đây cô không thể nào nghĩ tới, lúc về đây sẽ làm tình với anh nhiều lần như vậy, ngày nào quần lót cũng ướt nhớp nháp. Quần lót mang về thay đã không còn đủ dùng, đem đi giặt chẳng còn mấy cái có thể mặc. Bây giờ còn ở đây mấy ngày, càng muốn đi mua thêm một ít quần lót mang về.
Cô muốn tự mình đi mua quần lót, không cho Tưởng Diên đi cùng, dù sao cũng chưa từng nhìn thấy người nào đi mua quần lót còn dẫn theo cả đàn ông đi cùng, thế cũng quá ngượng ngùng. Nên cô gọi anh bảo đứng ở ngoài chờ, còn mình vào trong lựa chọn.
"Trước tiên anh ở ngoài đây chờ em, em đi mua ít đồ xong rồi cùng nhau đi xem phim."
Sau khi Chu Kỳ vào trong lập tức đi đến tiệm bán đồ lót thời thượng, cũng có khá nhiều mẫu mã, nhân viên đưa cho cô lựa chọn đều là các mẫu gợi cảm. Lúc trước cô cũng sẽ mặc kiểu s*xy, nhưng cô sợ mình mặc đồ s*xy quá không tốt.
Tưởng Diên nhìn sẽ cảm thấy là cô dụ dỗ anh, vậy thì xấu hổ lắm, cô muốn mua kiểu mặc thoải mái, mua quần lót cotton là được. Chính là lúc này, không biết từ khi nào Tưởng Diên đã đứng sau lưng cô, chỉ vào kiểu xuyên thấu và nói: "Kiểu này không phải rất tốt à? Tại sao em không chọn kiểu phù hợp với em, cứ mua cái này đi."
Chu Kỳ bị anh dọa cho giật mình, cũng không biết anh đến từ lúc nào.
Kiểu anh vừa nói chính là kiểu quần lót xuyên thấu, hoàn toàn có thể nhìn thấy lớp lông rậm, không che được vùng riêng tư kia, chính là một kiểu màu trắng, loại này nhìn vào quá sức sắc tình.
Chu Kỳ nói với anh: "Em mặc vào thấy hơi ái ngại."
Tưởng Diên: "Ái ngại là sao, em mua cái này không phải cho anh nhìn sao? Anh rất thích mẫu này, em cứ mua nó."
Chu Kỳ: "..."
Cô không biết vì sao rõ ràng là quần lót mình lựa, kết quả sau đó Tưởng Diên lựa chọn vài kiểu đều là kiểu anh thích, khi đi tính tiền là Tưởng Diên chi trả.
Khi nhân viên cửa hàng thanh toán thì giới thiệu với anh: "Thưa anh, ở cửa tiệm chúng tôi mua đủ 300, thêm 50 sẽ mua được một mẫu quần lót tình thú, hai người có muốn không?"
Hai người Tưởng Diên và Chu từ nghe xong bèn liếc mắt nhìn quần lót tình thú một chút. Chu Kỳ tràn đầy vẻ hiếu kỳ, hoàn toàn không biết quần lót tình thú là như nào, chắc là nói tới quần lót chữ T. Mà cũng không phải, chung quy thì trên sợi dây của chiếc quần lót lọt khe này cũng phủ thứ đồ như kẹo ngọt, Tưởng Diên hỏi thẳng: "Cái này dùng như nào?"
Nhân viên cửa hàng không ngờ sẽ bị hỏi thẳng như vậy, cho nên mặt hơi đỏ: "Mặt trên của quần này là kẹo, anh hiểu mà."
Tưởng Diên nghe câu này xong, đích thực là hiểu ngay lập tức, Chu Kỳ không hiểu...
Nhưng Tưởng Diên đã trực tiếp mua luôn chiếc quần này.
Căn bản là Chu Kỳ không biết anh mua chiếc quần này để làm gì, Tưởng Diên thanh toán xong thì dắt tay Chu Kỳ ra ngoài.
Hai người đi ra ngoài thì anh đi tìm một nhà vệ sinh, Tưởng Diên đưa túi đồ cho Chu Kỳ, nói: "Em vào trong nhà vệ sinh, lấy chiếc quần lót tình thú có gắn kẹo mặc vào đi."
Chu Kỳ nắm tay anh, đè nhỏ giọng nói: "Để làm gì chứ, muốn làm gì thì về nhà rồi nói, bây giờ đang ở ngoài đó, vả lại, lát nữa chúng ta còn đi xem phim nha, mặc cái này để làm gì?"
Tưởng Diên đẩy cô vào trong, "Em cứ thay vào trước, chờ lát nữa chồng sẽ nói em nghe là để làm gì."
Chu Kỳ bị đẩy vào trong, tìm một gian phòng vệ sinh, lấy chiếc quần lót kẹo ngọt vừa mua ban nãy ra, sau đó cởi quần lót của cô xuống, thay vào bằng chiếc quần lót lọt khe kẹo ngọt.