Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A

Chương 97

Tưởng Diên nghe được lý do Chu Kỳ khóc thì dở khóc dở cười. Anh vỗ mông cô, an ủi: “Vợ à, cái này có gì đâu mà xấu hổ, không phải chỉ tè dầm thôi sao? Tiểu ra ngoài thôi mà, chứng tỏ em rất sướng.”

Chu Kỳ cảm thấy thẹn thùng kinh khủng, thật sự cực kì thẹn thùng. Nhưng anh cứ nói thế, cô thở phì phò che miệng anh: “Anh còn nói, anh còn nói, tại anh hết, anh thật đáng ghét chết đi được. Nếu không phải anh không cho em đi vệ sinh, vậy sao em tè ra giường được, thật mất mặt, em xấu hổ đó!”

Tưởng Diên ôm cô dậy khỏi giường, an ủi: “Có gì đâu mà xấu hổ, em tiểu trước mặt chồng như vậy, chồng thích lắm mà. Nếu em cảm thấy xấu hổ, anh

cũng sẽ đi tè trước mặt cho em xem nha?”

Đâu có giống, quả thật không giống chút nào hết, được chưa? Tưởng Diên là đàn ông, đàn ông không quan tâm đến chuyện này là bình thường, anh thường xuyên tiểu trước mặt cô mà. Lúc cô đánh răng, Tưởng Diên thường hay vào tiểu tiện, chuyện này có gì lạ đâu, còn cô là bị làm tình đến tiểu ra luôn...

Chu Kỳ cảm thấy mắc cỡ chết được, quá ư là mắc cỡ, do anh hại nên cô không cho anh đụng vào mình nữa.

...

Chu Kỳ vô cùng xấu hổ, còn bắt Tưởng Diên ôm chăn khách sạn đi giặt sạch sẽ, nhất định phải tẩy sạch mới được, không thì hôm sau nhân viên quét dọn vệ sinh tới, bắt gặp cái chăn không sạch sẽ này chắc chắn sẽ cười cô. Cô bắt Tưởng Diên rửa sạch, sau khi sạch thì cô mới tha thứ cho Tưởng Diên. Hôm sau, hai người theo hành trình đã định đi đến nơi chân trời góc biển bên kia, có một cây cầu tình nhân, trên cầu tình nhân có ổ khoá, có thể khóa tên của hai người lại với nhau. Chu Kỳ viết tên cả hai lên rồi lấy ổ khoá đó khoá lại.

Hai người ở chơi Tam Á bốn ngày sau mới về. Chu Kỳ cảm thấy mệt đến kiệt sức, du lịch đúng là một chuyện rất giày vò, ban ngày ra ngoài mệt mỏi đã đành, buổi tối còn đuối hơn ban ngày.

Lúc về họ đã nhận được hình ngay, hình cưới hai người chụp ở Tam Á. Vì Tưởng Diên phải bận chuyện của công ty nên việc sửa sang nhà mới đều do Chu Kỳ lo liệu. Chu Kỳ đi nhìn kĩ phần trang trí, tính toán năm nay sẽ sửa sang xong, sang năm sẽ vào ở. Nhìn ảnh cưới của hai người, cô vô cùng thích, định cầm về nhà cho mẹ Chu xem vài lần. Ảnh chụp rất nét, trông rất đẹp, mẹ Chu cũng sẽ hài lòng.

Chu Kỳ bận rộn chuyện cưới xin, dự định sẽ cử hành hôn lễ ở hai bên. Trước tiên theo Tưởng Diên về quê sắp xếp đãi tiệc ở nông thôn, kiểu tiệc cưới lộ thiên, bởi dân quê đều làm vậy, bên đó anh có nhiều bà con nên phải qua đó làm trước. Đãi ở nông thôn xong, họ sẽ trở lại thành phố để đãi tiệc trong nhà hàng lớn, và bên này họ sẽ mời họ hàng của Chu Kỳ.

Hai bên đều phải làm, vì vậy càng bận rộn lâu hơn. Tưởng Diên phải chịu áp lực lớn, thế nên Chu Kỳ sẽ phụ trách chuyện đám cưới. Khi về nhà, Tưởng Diên xoa bóp giúp cho cô được thoải mái.

Hôm nay Chu Kỳ viết thiệp mời, bởi vậy cô cực kì mệt mỏi nhìn Tưởng Diên và nói: “Chồng à, lâu rồi chúng ta chưa ấy ấy, gà của anh khoẻ không vậy?”

Nghe cô nói vậy, Tưởng Diên ôm cô khỏi ghế sofa rồi đặt lên đùi mình. Anh vuốt ve áo cô, bên trong không có mặc áo lót, anh mò mẫm tới nụ hoa đang gồ lên: “Đói khát cầu yêu với chồng em vậy à, gà của anh không thoải mái, vậy huy*t non của em không được chơi nên mới không sướng phải không?”

Không phải Chu Kỳ đói khát, chủ yếu là lâu quá rồi họ chưa ân ái, một người từng trải nghiệm được cuộc sống tình yêu tốt đẹp, thêm nữa cô còn được làm tình đến mức khoan khoái, chắc chắn không có chuyện gì sung sướng hơn được “yêu” rồi.

Chủ yếu là gần đây thời gian bận bịu của hai người khác biệt. Dạo này Tưởng Diên nhận được một vụ làm ăn lớn bên công trường, hằng ngày anh cứ đi sớm về trễ suốt, buổi sáng anh ra ngoài rất sớm, buổi tối lúc anh về thì Chu Kỳ đã ngủ vì mai cô còn phải đi làm, chỉ chừa lại thức ăn cho anh. Đến ngày hôm sau, Chu Kỳ và anh còn chưa kịp an ủi ve vuốt nhau thì họ lại phải đi làm. Đã lâu hai người chưa làm chuyện ấy rồi nên Chu Kỳ không thể không nhớ nhung.

Đúng lúc hôm nay là cuối tuần, Chu Kỳ không cần đi làm, Tưởng Diên cũng được nghỉ một ngày.

Vì vậy, lúc cô viết thiệp mời, chợt không kiểm soát nổi, cảm thấy bên dưới hơi ngứa, muốn quá.

Hiện giờ Tưởng Diên đang sờ soạng cơ thể cô, mò mẫm cách lớp váy. Chu Kỳ thích mặc váy ngủ. Tay anh chui vào đặt lên trên miệng huy*t của Chu Kỳ, sau khi chạm vào thấy cô cũng không mặc quần lót, anh bèn kéo âm mao cô rồi nói: “D*m vậy em, ở nhà chẳng thèm mặc quần lót luôn à, không mặc áo lót và cả quần lót, vậy em mặc đồ làm gì nữa, sau này ở nhà cứ để trần truồng luôn đi, khỏi mặc gì cả. Nếu chồng muốn chơi em thì sẽ trực tiếp tách miệng huy*t ra làm em luôn, không cần phí công cởi đồ cho em, sao hả, mai mốt ở nhà đừng mặc quần áo nha, cứ sẵn sàng chờ chồng chơi em, làm em sung sướng.”

Chu Kỳ bị trêu ghẹo dẫn đến động tình, thấy tay anh ấn lên miệng huy*t: “Người ta chỉ cảm thấy tiện thôi à nha, nên mới không mặc quần lót, dù gì chỉ có anh thôi, không mặc quần lót chỉ cho anh xem, không phải anh thích người ta d*m vậy sao.”

Tưởng Diên nghe thế thì tuột váy cô xuống, cô trần như nhộng trước mặt anh. Anh đặt cô lên ghế sofa, bắt gặp âm mao cô dính ít d*m thuỷ. Anh nhoài tới ngửi một chút, không biết có phải đam mê hay không, bởi Tưởng Diên đặc biệt thích ngửi mùi dưới thân của Chu Kỳ, đây là mùi hương d*m đãng thuộc về riêng vợ anh.
Bình Luận (0)
Comment