Cô Bé Lọ Lem Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 143

Sau khi do dự thật lâu anh đẩy cửa ra, trước mặt chỉ có bóng đêm và sự yên tĩnh đến ngộp thở.

Sau đó anh ta lại cho rằng có thể cô đang nằm trên giường khóc một mình, trong lòng anh lại nhói đau. Bước vào muốn ở đèn. Hiện ra mọi thứ vẫn như cũ nhưng bóng dáng người không thấy.

Trong nháy mắt, anh sợ hãi! Tất cả men say hoàn toàn biến mất, đầu óc cực kỳ thanh tỉnh. Anh luống cuống đi đến phòng tắm nhưng cũng không thấy cô. Khi anh tìm hết tất cà một lượt cũng không thấy cô đâu.

Nghiêng mắt nhìn đến tủ treo quần áo, lại phát hiện thiếu rất nhiều y phục, mà nhìn trên đầu giường cũng không thấy bộ sách cô hay xem.

Cảm giác lo lắng khuấy động trong lòng, anh phá cửa chạy ra đi xuống lầu.

“Tiểu thư, tiểu thư đâu?”. Vừa xuống lầu, anh bắt ngay một người giúp việc bị Minh Vũ sai đi nấu canh giải rượu cho anh.

Mạc Dĩ Trạch cũng không nghĩ nhiều, nhìn cô quát khàn cả giọng: “Tiểu thư ở đâu?”. Bbây giờ anh chỉ quan tâm điều này.

“Thiếu ….. thiếu gia”. Người giúp việc hoảng sợ, nhìn anh không nói nên lời rồi ấp a ấp úng…. “Tiểu thư….. bà chủ mang tiểu thư đi…”.

Nghe được đáp án, Mạc Dĩ Trạch ngừng lay cô, ngón tay dùng sức

“Bà chủ?”. Anh lặp lại

“Vâng”. Người giúp việc liên tục gật đầu khẳng định. Nếu An quản gia không nói, cô cũng không biết người phụ nữ xinh đẹp đó là bà chủ.

Dứt lời, Mạc Dĩ Trạch buông cô ra. Anh lẩm bẩm hai chữ bà chủ, suy nghĩ, cũng không mất thời gian quá lâu, liền chạy ra cổng chính.

Mạc Gia ——

Lục Bình mang cô về đây làm cô vô cùng bất ngờ, cô chưa từng nghĩ tới, họ sẽ dễ dàng tiếp nhận cô cùng đứa bé. Sau khi ăn xong bữa tối, Mạc Dũng Và Lục Bình vẫn ở phòng ăn nói chuyện còn cô thì theo quản gia về phòng khách.

Tiểu Tiểu lấy cho cô một vài bộ y phục đơn giản, sau đó ra ngoài.

Đi đến trước cửa sổ, ảnh của cô chiếu lên cửa sổ thành bóng dài. Cô vô tâm xem khuôn mặt của mình, chỉ ngẩng đầu nhìn trăng tròn, suy nghĩ bay xa.

Mới vừa đi ngang qua Âu gia, cô mới nhớ lâu rồi mình không nghe tin tức của bọn họ, hỏi qua Lục Bình. Lục Bình nói sau khi bà ấy tỉnh lại cũng không gặp qua bọn họ, trong lời nói có chút áy náy.

Ngoại trừ trong lòng có chút chua sót ngoài ra cô cũng không có cảm giác gì.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô lại nhớ đến người kia..

. . .

Khi Mạc Dĩ Trạch bước vào Mạc gia, Mạc Dũng và Lục Bình đang cầm ly trà nói chuyện về Âu Y Tuyết.

"Rốt cuộc phải làm sao?". Lục Bình cảm thấy đau đầu. Ngày hôm qua còn cùng Bùi thị phu nhân bàn chuyện hôn lễ không nghĩ tới hôm nay liền xảy ra chuyện như vậy.

Bình Luận (0)
Comment