Chương 605: Thủy Ma (2)
“Sao? Tộc trưởng Cát Quang không muốn đi?” Nghe Cát Quang nói, sắc mặt gia lão Nghiêm gia đều trầm xuống.
Một vị gia lão cười lạnh: “Tộc trưởng Cát gia, ngươi thật sự còn quá trẻ, có một số việc không thể biết được. Ta nói cho ngươi biết, đại tiểu thư Nghiêm Thúy Nhi của tộc chúng ta đã định hôn nhân với Lưu Văn Vũ. Luận thân phận, tiểu thư là vị hôn thê của Lưu Văn Vũ. Nếu không cứu đại tiểu thư của tộc ta, ngày sau Lưu gia truy cứu, quý tộc sẽ khó mà thoát khỏi trách nhiệm.”
Cát Quang biến sắc.
Bắc Nguyên có mấy đại gia tộc siêu cấp, trong đó có Hắc gia, Lưu gia.
Tam công tử Lưu gia Lưu Văn Vũ người cũng như tên, văn võ song toàn, thiên phú xuất chúng, chí hướng bay cao. Lần này y dẫn theo một nhóm gia thần cốt cán, tách khỏi Lưu gia tự lập môn hộ, là một trong những ứng cử viên tranh chức chúa tể Vương Đình sáng giá nhất.
Thế lực của Lưu Văn Vũ rất mạnh, Nghiêm Thúy Nhi là vợ của y. Nếu Cát gia không cứu, ngày sau trong đại hội anh hùng, Lưu Văn Vũ tất sẽ làm khó Cát gia.
Nhưng bây giờ Cát gia đã mệt mỏi không chịu nổi, chiến lực cao tầng bị hao tổn rất nhiều. Hiện tại đối đầu với Thủy Ma, quả đắng trong đó sợ rằng chỉ một mình Cát gia nuốt.
Cát Quang cân nhắc đến lợi ích của nhà mình, không muốn vô duyên vô cớ trêu chọc Thủy Ma, nhưng nếu khoanh tay đứng nhìn, trong tương lai sẽ khiến Lưu Văn Vũ căm thù.
Cát Quang cảm thấy rất khó xử.
Tộc trưởng Nghiêm gia nhìn thấy Cát Quang đang do dự, cười nói: “Chính đạo từ trước đến nay luôn đồng khí liên chi, ta tin rằng Cát gia sẽ không thấy chết mà không cứu. Thực lực Cát gia xuất chúng, cũng không cần quá che giấu. Khi đến, chúng ta phát hiện rất nhiều dấu chân của đàn sói, chỉ cần Cát gia xuất động cổ sư Nô đạo, Nghiêm gia chúng ta nguyện ý thanh toán ba nghìn nguyên thạch.”
Cát Quang âm thầm tức giận.
Chỉ ba nghìn nguyên thạch, đang bố thí cho ăn mày à?
Y cố kềm chế sự phẫn nộ trong lòng, cười khổ: “Các vị có điều không biết, vị cổ sư Nô đạo này không phải là người của Cát gia chúng ta, không chịu sự điều khiển của ta. Người đó chính là Thường Sơn Âm đại nhân.”
“Thường Sơn Âm?” Tộc trưởng Nghiêm gia sững sờ, âm thầm kinh ngạc vì cái tên này hơi quen tai.
Cát Quang lập tức giải thích những thông tin có liên quan đến lai lịch, thân phận của Phương Nguyên...
Đám người Nghiêm gia nghe xong, không khỏi vui mừng.
“Thường Sơn Âm, hắn còn sống sao?”
“Ta nhớ ra rồi, hắn là người cùng thế hệ với ta, danh truyền Bắc Nguyên, thiên tài Nô đạo vạn chúng chú mục.”
“Vậy thì tốt quá. Thật sự trời cũng giúp ta mà. Thường gia đã bám vào công tử Lưu Văn Vũ, nếu chúng ta nói rõ nguyên nhân với Thường Sơn Âm, chắc chắn hắn sẽ giúp đỡ.”
Tộc trưởng Nghiêm gia dứt khoát: “Tộc trưởng Cát Quang, xin dẫn kiến.”
Cát Quang lại cười khổ: “Nếu như ta có thể dẫn kiến thì đã sớm dẫn kiến. Sáng nay Thường Sơn Âm đại nhân trở về, tuyên bố bế quan luyện cổ. Nếu quấy rầy ngài ấy luyện cổ, sợ rằng...”