Có Chồng Là Thần Y

Chương 442


Hai mươi phút sau, hai người Sở Quốc Thiên đã đến được bên ngoài bụng núi, bỗng nhiên, một bia đá cực lớn có khắc dòng chữ "Lãnh địa tư nhân” đập vào mắt bọn họ.

Bên cạnh tấm bia đá còn có một chốt canh gác luôn túc trực.

"Đứng lại, mấy người đang làm gì thế?” Trong trạm gác, một nhân viên bảo vệ thấy hai người Sở Quốc Thiên đột nhiên xuất hiện, lớn giọng quát.

“Đến nhà họ Long” Sở Quốc Thiên điềm tĩnh trả lời.

“Có hẹn trước không?” “Không” “Vậy anh có quen ai không? Bảo bọn họ ra đón anh đi.” "Không quen ai cả.” Sở Quốc Thiên lắc đầu.


Nhân viên bảo vệ cau mày, mặt lộ vẻ không vui, nói: “Không có người quen cũng không đặt hẹn trước mà lại muốn vào trang viên này sao? Các người là đến quấy rối sao?”
Sở Quốc Thiên lười nói nhảm, lập tức bước vào bên trong trang viên của nhà họ Long.

“Đứng lại!”
Sắc mặt nhân viên bảo vệ biến đổi, dứt lời liền đưa tay ngăn cản Sở Quốc Thiên, nhưng tay anh ta còn chưa đụng đến người Sở Quốc Thiên đã cảm thấy được một cơn đau nhức ở chỗ cổ tay, một cây kim châm cứu đâm thẳng vào cổ tay anh ta.

"A!"
Tức khắc, người bảo vệ thét lên đầy đau đớn, thấy bóng dáng Sở Quốc Thiên và Vương Trạch đã đi xa, vội vàng giận dữ hét vào tai nghe: “Trạm gác báo cáo, có người xông vào trang viên!”
Xông vào trang viên sao?
Nghe vậy, bộ phận an ninh của trang viên như nổ tung lên.

Một đảm bảo vệ của nhà họ Long khí thế bừng bừng đi về phía cổng lớn trang viên, dự định ngăn lại hai người Sở Quốc Thiên.

Nhưng đúng lúc này, một chàng trai ăn diện quần áo đẹp đẽ, đắt tiền lại cản bước bọn họ, nghi hoặc hỏi: “Sao đột nhiên mấy người lại tụ tập đông như vậy, đã xảy ra chuyện gì?” “Cậu ba, từ trạm gác báo đến, có người đang xông vào trang viên!” Nhân viên dẫn đầu đoàn người lập tức báo cáo.

“Còn có việc này à?”
Cậu ba có chút sửng sốt, thế nhưng ngay sau đó lại hứng thú nói: “Tôi muốn xem thử là ai đã ăn gan hùm mật gấu mà dám xông vào trang viên của nhà họ Long này.


Dẫn tôi đi xem!” "Cậu ba, tốt hơn hết là cậu đừng đi, có chúng tôi là được rồi, tránh cho việc quyền cước không có mắt mà khiến cậu bị thương!” Nhân viên bảo vệ dẫn đầu lên tiếng khuyên nhủ “Đừng nhiều lời, dẫn đường đi!” Cậu ba nói rồi liền bước ra ngoài.

Một đảm bảo vệ nhìn nhau bất đắc dĩ, chỉ có thể nhanh chóng đuổi theo.

Chẳng mấy chốc, người hai bên đã chạm mặt nhau tại một nơi cách trang viên không xa.

Nhìn đám người mặc đồng phục bảo vệ của nhà họ Long trước mặt này, sắc mặt Vương Trạch cứng lại, ông ta giữ Sở Quốc Thiên lại, nói: “Cậu Sở, đừng đi!”
Bởi vì đảm bảo vệ của nhà họ Long này cũng không phải là tay không tấc sắt, trên tay bọn họ, mỗi người đều cầm một khẩu súng lục.

Ông ta thật sự lo rằng Sở Quốc Thiên bước về phía trước thêm vài bước nữa thì đám người này sẽ không chút do dự mà nổ súng.


“Hai người là ai, tại sao lại muốn xông vào trang viên nhà họ Long?” Thấy hai người Sở Quốc Thiên dừng lại, cậu ba đứng trước mặt đảm bảo vệ, nhìn từ trên cao xuống, hỏi Cập nhật nhanh nhất trên Тгцye*лАРР.cом
Sở Quốc Thiên nghe vậy cũng không trả lời mà lạnh nhạt hỏi lại: "Người ở dưới chân núi kia là bị mấy người đánh gãy tay chân sao?" “Anh nói thằng nhóc kia? Không sai, cậu ta đúng là do chúng tôi đánh đấy!” Cậu ba lãnh đạm gật đầu, nói: “Tên nhóc kia nói là cậu ta là người của Hiệp hội Đông y, đến nhà họ Long của chúng tôi cũng không biết dập đầu quỳ lạy, đương nhiên là phải bị đánh tàn phế rồi quăng ra bên ngoài rồi." “Dập đầu sao?"
Ánh mắt của Sở Quốc Thiên phát lạnh: “Nhà họ Long của anh thật quá bá đạo, thế mà còn bắt người khác phải dập đầu nữa chứ!” “Thật ra trong tình huống bình thường cũng không cần phải hành lễ lớn như vậy, chẳng qua là tên nhóc kia là người của Hiệp hội Đông y, đương nhiên là phải nhận được đãi ngộ đặc biệt rồi." Cậu ba tỏ vẻ tính tình rất tốt, vẫn luôn kiên nhẫn trả lời từng vấn đề một của Sở Quốc Thiên.

Nghe thấy đãi ngộ đặc biệt trong lời của cậu ba, lửa giận nháy mắt bùng lên trong lòng Sở Quốc Thiên.

Anh hít sâu một hơi, cổ tay hơi chút cử động, một lượng lớn kim châm cứu xuất hiện trên tay anh.

Cuộc chiến sắp bắt đầu rồi....

Bình Luận (0)
Comment