Cổ Đạo Thần Ký

Chương 88

Dưới cái phất tay của Hà lão tổ toàn bộ đệ tử phía sau lao tới bao vây lấy Lạc Tư Thần.

Nhóm để tử này tu vi thấp nhất cũng là Kết Đan kỳ, cao nhất đạt tới Hóa Thần cảnh, ở trên đại lục cũng có thể xưng bá một phương nhưng giờ đây lại tập trung một chỗ nhằm tiêu diệt Lạc Tư Thần.

Tăng Xích thám thính được chuyện Lạc Tư Thần năm đó ở đại hội môn phái đi ra thì tu vi đột nhiên tăng mạnh tới Nguyên Anh cảnh, lão cho rằng đó là do y may mắn mà thôi, cấp bậc càng cao càng khó thăng cấp, hơn hai năm này Lạc Tư Thần cho dù có tăng cũng không qua Hóa Thần cảnh.

Nhưng thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, có nhiều chuyện không hề theo lẽ thường mà lão có thể dự đoán.

Uy áp Luyện Hư cảnh đỉnh phong của Lạc Tư Thần phóng thích ra đàn áp toàn bộ đám đệ tử Hạ gia, nặng nề như cả ngọn núi Thái Sơn đè trên vai.

Tăng Xích kinh ngạc không nói lên lời, tiểu tử này mới tu luyện bao lâu, vậy mà đã có thể đạt tới cảnh giới mà lão dùng cả đời để theo đuổi, đáng nhẽ ra lão đã có được một đứa cháu già giỏi ven toàn nhưng tình cảnh hiện tại lão không thể quay đầu được nữa.

Ở đây có lão cùng cấp bậc với Lạc Tư Thần, Hà lão tổ cao hơn một bậc đã đạt tới Hợp Thể, vốn dĩ định bế quan để đạt tới Đại Thừa cảnh nhưng bởi vì hay tin con gái bảo bối bị người ta đánh tan cả linh hồn không thể hồi sinh chuyển kiếp lão mới dừng lại tất cả để đuổi theo tới nơi này, cho nên ngay khi sắp đạt tới ngưỡng cửa Đại Thừa lại lỡ mất cơ hội, tu vi vẫn dừng ở Hợp Thể.

Đám đệ tử bị Lạc Tư Thần trấn áp nhờ có Hà lão tổ trợ giúp mới có thể đứng lên lại, nhưng uy áp của cao thủ Luyện Hư cảnh không phải chuyện đùa, chỉ cách một cấp bậc cũng đủ khiến bọn họ chống chịu áp lực rất lớn chứ đừng nói là cách biệt lớn thế kia.

Không đợi bọn họ hồi phục, Lạc Tư Thần lập tức gọi ra dây leo từ mặt đất trói chặt lấy đám để tử kia, y biết đám đệ tử này không có tội, bọn họ chỉ là nghe theo lời Hà lão tổ tấn công y, nhưng bài học ở Tùy gia lần đó y không thể quên, nếu nương tay với kẻ địch, vậy thì người chết chính là bản thân mình.

Dây leo dưới sự điều khiển của Lạc Tư Thần bóp chặt lấy bọn họ, một số người tu vi thấp nhất đều bị bóp tới gãy mấy cái xương, miệng phun ra máu nằm bất tỉnh.

Một số tu vi cao hơn vẫn kịp dùng kiếm chém đứt dây leo thoát ra ngoài.

Dây leo như có linh trí không ngừng đuổi theo bọn họ, như những con rắn độc lần theo con mồi.

Hà lão tổ ánh mắt nghiêm túc lên, lão chưa từng thấy người nào có thể điều khiển mộc hệ nhuần nhuyễn như thể đó là những cánh tay của chính mình như Lạc Tư Thần, cả Tăng Xích cũng không ngoại lệ, điều này thật sự khiến bọn họ mở mang tầm mắt.

Một đệ tử đứng sau Tăng Xích không khỏi thốt lên " Thì ra mộc hệ cũng có thể đánh như vậy".

Dây leo như những xúc tu mọc đầy trên đất, cây nào cây nấy to cỡ cẳng chân người trưởng thành, Lạc Tư Thần bọc thêm một lớp linh khí phòng ngự cho dây leo, những đệ tử Hạ gia chạy không thoát bị bắt được muốn dùng kiếm chém đứt dây leo như vừa nãy nhưng không hiểu sao chém kiểu gì cũng không đứt, chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ thể bị dây leo nắn bóp vặn vẹo tới ngất đi.

" Lão tổ, cứu bọn con với!!".

Hà lão tổ phất tay một cái, toàn bộ chỗ dây leo đuổi tới gần đều bị đánh bay, đám đệ tử thoát được liền chạy tới sau lưng lão.

Hà lão tổ liếc mắt với Tăng Xích, cả hai hiểu ý liền cùng bay lên không trung một đoạn, linh khí trong người phát ra mạnh mẽ.

" Xem ra bọn ta đã xem thường tiểu tử ngươi rồi".

" Tăng lên tu vi trong thời gian ngắn như vậy ngươi nhất định là đã tu ma đạo, ta sẽ thay trời hành đạo diệt đi kẻ như ngươi".

Lạc Tư Thần bật cười ra tiếng " Mấy lão già ngụy quân tử các người giết người cũng muốn tìm cho mình lí do chính đáng nhỉ, cười chết ta".

" Hừ!"

Tăng Xích kết thủ ấn, sau lưng lão đất đá xung quanh đều rung lắc dữ dội nứt gãy rồi bay lên tụ lại một điểm trên không rầm rầm va chạm, dần dần một bức tượng la hán cơ bắp cuồn cuộn cầm chùy đứng sừng sững như một ngọn núi xuất hiện, lớp đất nắn chặt lại, sau đó lại có một lớp đá cứng rắn bao bọc xung quanh, chỉ nhìn cũng đã thấy được sự cứng rắn và sức mảnh trong đó không tầm thường.

Hà lão tổ cũng kết ấn, chẳng mấy chốc từ trên trời xuất hiện một luồng sáng ẩn sau những đám mây chiếu thẳng xuống người lão, một hình người to lớn gần như trong suốt ánh vàng xuất hiện bao bọc lão vào bên trong, hình người tay cầm khiên và giáo, sau lưng mọc thêm một đôi cánh chim to lớn, đôi mắt phát ra ánh sáng màu vàng kim, toàn thân phát ra ánh sáng hào quang rực rỡ, trông như một sứ giả tới từ thiên đường.

Lạc Tư Thần kinh ngạc, đây là lần đầu y đụng độ với một tu luyện giả sở hữu dị linh căn " Quang", hay dễ hiểu hơn chính là ánh sáng.

Lạc Tư Thần cũng lập tức gọi ra nguyên anh.

Vị thần to lớn ngồi trên đài sen xuất hiện, nhỉ nhàng mềm mại nhưng mang tới khí chất không thể xem thường, hai mắt đang nhắm chặt, ba đóa hoa sen lần lượt bay xung quanh, Lạc Tư Thần ngồi trên bàn tay của nguyên anh, trên trán xuất hiện ấn ký hoa sen, khi y mở mắt thì vị thần phía sau cũng mở mắt ra, tựa như đã nhìn thấu thế gian, nhìn thấu tất cả mọi thứ.

Tất cả đệ tử bên dưới nhìn lên màn giao đấu này mà tâm tình đều không bình tĩnh nổi, phải biết rằng những cao thủ đạt tới cảnh giới đó rất ít khi ra tay cho nên cơ hội để nhìn thấy cảnh này là gần như không bao giờ xảy ra, thậm chí có đệ tử nhìn ba người giao đấu thôi mà đột nhiên giác ngộ cái gì mà tu vi đột nhiên tịnh tiến một bậc.

Hà lão tổ tung một chưởng chém mang theo tốc độ ánh sáng đánh tới nhưng lại chém phải lớp trận pháp phòng ngữ mà Lạc Tư Thần lập ra trước đó, lớp phòng ngự lập tức vỡ tan.

Tăng Xích tung một cú đấm xuống mặt đất, một dải đá xông lên mặt đất dùng tốc độ mắt thường khó thấy đánh tới, lần nữa đụng phải lớp phòng ngự thứ hai của Lạc Tư Thần vỡ tan.

Trong lúc này, chuông Lôi Vũ rốt cuộc cũng được Lạc Tư Thần dùng tới, nó bay lên phía trên đầu Lạc Tư Thần liên tục rung lên, chẳng mấy chốc mây đen trên trời đều tụ về phía này.

Ngay khi lớp phòng ngự cuối cùng vỡ tan, Lạc Tư Thần vận dụng Phiêu Mị thân pháp dùng tốc độ cực nhanh di chuyển tới trước mặt Tăng Xích, Mị Hoặc tâm pháp khai triển.

Tăng Xích vừa định tung một cú đấm khổng lồ tới Lạc Tư Thần thì đột nhiên đầu óc như đình trệ lại một giây, một giây đó Lạc Tư Thần lập tức tránh né được chiêu hiểm vòng ra sau lưng tượng la hán cầm chùy.

Trọng thủy xuất chiêu, áp lực trọng lực tăng lên chóng mặt trong phạm vi không lớn nhưng vừa đủ để nguyên anh của Tăng Xích không tránh né được. Để bảo toàn năng lượng cho cuộc chiến dài hơi nên Lạc Tư Thần không thể không chọn áp lại gần hơn là bao phủ phạm vi trọng lực quá lớn khiên bản thân hao hụt quá nhiều linh lực.

Tượng đá khổng lồ vốn đã di chuyển không linh hoạt do thể trọng quá lớn, hiện tại phải chịu thêm áp lực của Lạc Tư Thần gây ra khiến nó gần như bị đóng đinh dưới mặt đất sâu một đoạn.

Tăng Xích tức điên nhưng lão không còn cách nào, tiểu tử này vậy mà lại có con át chủ bài kỳ dị tới vậy, đây hẳn là sức mạnh của Trọng Thủy liên hoa nổi tiếng trong lịch sử, một trong ngũ đại kỳ hoa, tiểu tử này vậy mà lại có được nó.

Hà lão tổ điều khiển nguyên anh bay tới với tốc độ bằng một cái chớp mắt, Lạc Tư Thần vận dụng hết cỡ Phiêu Mị thân pháp mới tránh được một chiêu này, y lùi lại về vị trí cũ.

Lúc này trên trời đã nổ ra sấm chớp, hạt mưa bắt đầu nặng nề đổ xuống, gió lớn làm cho sóng hiển bên dưới kêu gào như đòi mạng.

Hà lão tổ liên tục xông tới, Lạc Tư Thần tránh né vô cùng khổ sở, khi tách ra thì tay áo y đã bị chảy máu một mảng.
Bình Luận (0)
Comment