Cô Dâu Của Diêm Vương

Chương 57

Không lâu trước đó tôi còn gặp Mộ Vân Giang, anh ta quỳ xuống xin lỗi tôi, nhưng lúc ấy tôi đã không tha thứ cho anh ta.

Vậy mà không ngờ chỉ sau một thời gian ngắn anh ta đã xảy ra chuyện! Khi nghe được tin tức này thì sự oán hận của tôi đối với anh ta đột nhiên giảm đi rất nhiều.

Vừa lên tầng hai tôi đã ngửi thấy một mùi kỹ lạ, mùi tanh nồng nặc giống như khi đi vào chợ vậy.

Có một vài người đứng ngoài cửa, đó là Tư Đô Nam, bà cụ Thẩm và chồng bà ta là ông cụ Chu, ngoài ra còn có một ông già râu tóc bạc trắng mặc áo bào.

Có lẽ đó là trụ trì Lăng Hư Lâm của đạo quán Thanh Ngọc.

Anh trai tôi đang ngồi xổm một bên, vừa nhìn thấy tôi thì anh ấy đã lập tức đứng lên nói: "Lan Lăng, em tới rồi à, anh đang đợi em tới đế đi vào xem cùng anh đấy, một mình anh không dám đi vào, cái mùi máu này thật sự tanh quá...anh có thể tưởng tượng ra vô số hình ảnh kinh khủng rồi đấy".

Tôi biết anh ấy đang đợi Giang Phong chứ không phải tôi. . TruyenHD

Tôi nhìn Giang Phong ở bên cạnh, anh ấy khẽ gật đầu, ra hiệu cho tôi vào xem.

Hai chúng tôi bước vào trong phòng, mùi máu tanh nồng nặc trong phòng khiến tôi ứa nước mắt, suýt chút nữa thì nôn mửa.

Giang Phong giơ tay đỡ lấy vai tôi, sau đó đấy tôi về phía ngoài cửa, tự mình đi vào...

Anh trai tôi cũng sững sờ trước cánh cửa, anh ấy lẩm bẩm trong miệng: "Cái này...

cái này có nghĩa gì vậy? Đừng nói là chơi trò Plants and Zombies đấy chứ? Những thứ này để làm gì vậy?" Trong góc phòng có một vũng máu, tôi nhìn thấy một cơ thể toàn thân đều là máu đang năm ở đó.

Có thể nhìn thấy rõ ràng toàn bộ bấp thịt và cơ trêи người.

Nếu không phải do mùi máu thì tôi sẽ nghĩ đó là mô hình giải phẫu của một trường y nào đó.

Trêи đầu, bàn tay và bàn chân của hình người này có rất nhiều thứ.

Như là một năm đậu nành, một ít khoai lang, gạo trắng, lúa mì và một ít lõi ngô.Chỉ cần CLICK VÀO ĐÂY mất 3s là bạn đã ủng hộ team dịch có kinh phí dịch truyện rồi đó ^^

Tôi thật khâm phục thần kinh thô của anh trai tôi, nhìn thấy cảnh tượng máu me quái dị như vậy mà còn nghĩ tới được trò chơi! Hơn nữa còn nghĩ ra chính xác được tên trò chơi Plants and Zombies nữa chứ.

Giang Phong nhìn kỹ hơn rồi nói: "Đây là phương pháp lột da định hôn rất tà ác.

Có thể nhìn thấy đầu của cậu ta bị đóng định vào một cái cột gỗ, dưới chân có đặt một chiếc gương.

Đây là một cách để phòng ngừa linh hồn rời khỏi cơ thể, sau đó siêu thoát.

Như thế có thế tránh được điều tra của địa ngục".

"Điều tra cái gì?", Tôi trâm giọng hỏi.

"Những người không có tên trong sổ tử mà chết đột ngột thì phải đến tầng thứ hai để điều tra.

Rồi tùy theo thiện ác mà ban thưởng hay bị phạt.

Nhưng nếu hồn ma không vào cõi âm thì địa ngục sẽ không biết tình hình, không có cách nào để truy tìm nó, cũng không xử lý được...Chỉ cần vài giờ trôi qua nữa thôi thì cậu ta sẽ bị hồn phi phách tán, giống như việc biến mất hoàn toàn khỏi thế gian này".

"Vậy thì những thứ này để làm gì?", Đám ngũ cốc này không phải có ý nghĩa là sát nhân muốn cúng viếng cậu ta đấy chứ? "...Thứ này là để giữ lại một hơi thở cho cậu ta.

Nếu như cậu ta chết trước khi linh hôn tiêu tán, thì bọn họ cũng không đạt được mục đích đồng thời giết chết linh hồn của cậu ta", Giang Phong lạnh lùng nói.

Tôi sửng sốt một hôi, giữ lại hơi thở cuối cùng cho anh ta? Điều đó có nghĩa là Mộ Vân Giang vẫn còn "sống" sao? Cơ thế thành ra thế này thì liệu có còn sống được không? Giang Phong läc đầu: "Cũng không khác gì chết là bao".

Anh ấy bước đến và ra hiệu cho tôi rời khỏi đây: "Đừng ở nơi này quá lâu.

Ở đây lệ khí rất nặng, không tốt cho cơ thể của em'.

Cơ thể? Tôi đưa tay lên sờ vào bụng dưới, điều anh ấy quan tâm không phải là cơ thể tôi, mà là những thứ bên trong bụng đúng không? "Cần phải kiểm tra kỹ lưỡng xem cậu ta đã liên lạc với ai, hơn nữa cũng kiểm tra tất cả những người có liên quan xem có gì đó bất thường hay không; Ngoài ra bộ da trêи người cậu ta bị thiếu, có lẽ đã bị lấy đi.

Lần sau khi Mộ Vân Giang xuất hiện trở lại, thì đó chính là con quỷ độc ác đã hại cậu ta".

Bà cụ Thẩm đang đợi chúng tôi trêи hành lang, khi nhìn thấy anh trai tôi thì bà ta lập tức hỏi: "Đây là người của nhà họ Mộ cậu.

Hiện giờ cậu là đại diện chủ nhà, cậu nghĩ sao về chuyện này? Cậu định giải quyết như thế nào?" Anh trai nhìn tôi, tôi khẽ ho một tiếng, sau đó lặp lại những gì Giang Phong vừa nói.

Khi bọn họ nghe thấy điều này thì đều quay sang nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên.

Tư Đồ Nam nói: "Lan Lăng, cô cũng biết nhiêu thật".

"Hừ, đương nhiên là con bé biết nhiều rồi.

Năm mười sáu tuổi con bé đã kết hôn với người âm đấy", Bà cụ Thẩm khịt mũi: "Ngày mai là một lễ tế quan trọng.

Chuyện này không thể ảnh hưởng đến tình hình chung được.

Có lẽ chuyện này liên quan ác ma vừa trốn ra khỏi pháp trận Phong Tà...Đúng lúc chúng ta có thể dùng thi thể này để thuyết phục các gia tộc khác giúp đỡ.

Đừng có tỏ vẻ kiêu ngạo, đợi đến khi pháp trận sụp đổ thì tất cả mọi người trong giới đừng mong có được cuộc sống tốt đẹp như trước!" "Cậu ta là người nhà họ Mộ chúng tôi.

Gặp phải loại chuyện này cũng đã rất thảm rồi.

Vậy mà bà còn muốn trưng dụng cái xác nữa sao? Bà cụ à, trong đầu bà có hai chữ tình người không vậy?", Anh trai tôi cao giọng chửi.

"Hỗn láo!", Ông cụ Chu giơ tay điểm một hai cái, anh trai tôi cố gắng giãy dụa nhưng vẫn không chống đỡ được, một chân anh ấy quỳ sụp xuống trước mặt bà cụ Thấm.

Ông cụ Chu còn định ra tay với cả tôi, tôi sợ đến mức định chạy trốn, nhưng Giang Phong đã đứng chắn trước mặt tôi.

Tư Đồ Nam giơ tay ngăn ông cụ Chu lại: "Tiên bối đừng tức giận, cậu chủ Mệ nói cũng có lý.

Dù gì thì cậu ấy cũng tới đây với tư cách chủ nhà họ Mộ.

Làm như thế sẽ gây ảnh hưởng xấu đến nhà họ Mộ...

Trụ trì Lãng Hư Lâm và bà cụ Thẩm rất nể mặt Tư Đồ Nam, cả hai vội vàng hỏi: "Cậu Tư Đồ, cậu nghĩ phải giải quyết việc này thế nào?" "Đầu tiên phá hủy trận pháp, rồi để linh hồn trở về địa phủ, sau đó chúng ta sẽ bí mật tìm kiếm.

Bây giờ trêи núi có rất nhiều người, thậm chí cả người mang bộ da này nữa.

Trước tiên tôi sẽ liên hệ với bộ phận liên quan của nơi này để giữ bí mật", Tư Đồ Nam nói: "Điều quan trọng nhất là buổi lễ ngày mai sẽ không bị ảnh hưởng, tiếp theo là bàn bạc chuyện phong ấn pháp trận Phong Tài".

Bà cụ Thẩm gật đầu rồi nói: "Cậu Tư Đồ tuy còn trẻ tuổi nhưng rất lão luyện, cứ làm như lời cậu ấy nói đi, nếu cậu muốn nhờ nhà họ Thấm giúp gì thì cứ nói".

Tư Đồ Nam vội khen ngợi: "Nghe nói chiêu thức gửi hôn của bà cụ Thẩm rất hay, hôm nay vãn bối mong có thể mở mang tầm mắt".

Bà cụ Thẩm cười vui vẻ nói: "Chỉ là chút tài vặt mà thôi", Bả ta nói xong thì lấy một tờ giấy bùa có vẽ sẵn hình thù ra, sau đó gấp giấy bùa thành một hình tam giác rỗng.

Miệng thâm lẩm bẩm vài câu rồi ném hình tam giác lên không trung.

Tôi cảm thấy cả người bỗng dưng lạnh buốt, sau đó có một bóng ma mờ ảo bay lơ lửng phía trêи cái xác toàn máu.

Cả người Mộ Vân Giang đầy máu, cơ thế cũng không có da, anh ta nhìn chăm chăm vào tôi với đôi mắt hung bạo, sau đó đột nhiên hét lên rồi bò về phía tôi: "Lan Lăng, Lan Lăng cứu tôi với...cứu tôi với, tôi không cố ý mà...cứu tôi với..." Tôi sợ hãi hét lên một tiếng, thấy con ma đỏ tươi định trèo ra cửa thì hình tam giác rông bồng rơi thẳng xuống đầu nó.

Cả con ma và bùa tam giác đều biến mất.

Bà cụ Thẩm quay đầu nhìn tôi bằng ánh mất phức tạp: "Cô có chút tuệ căn".

Tôi không muốn loại tuệ căn này chút nào! Vì để tôi nhìn thấy được ma quỷ nên Giang Phong đã mở mắt âm dương của tôi Hai mất tôi đỏ hoe, anh trai ôm lấy tôi an ủi vài câu.

Tư Đồ Nam cũng bước tới nói nhỏ: "Cô nhìn thấy ma à?" Tôi gật đầu rồi nhìn về phía Giang Phong trước mặt.

Anh ấy đang ở gần tôi, nhưng cho dù tôi có sợ hãi đến đâu thì cũng phải cố gắng không lao vào vòng tay anh ấy trước mặt mọi người.
Bình Luận (0)
Comment