Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 20

Sở Lăng Xuyên quay trở về đơn vị, Tố Tố cũng bắt đầu đi làm lại. Tuy rằng kết hôn, có gia đình chăm lo, nhưng bởi vì Sở Lăng Xuyên không ở nhà, cho nên vài ngày nay cô đều về nhà mẹ đẻ ở, vì cô không thói quen ở một mình, lại thêm nữa, cô không biết nấu ăn, cho dù biết nấu ăn, có một mình, nào có tâm tình nấu cơm.

Cho nên, vài ngày nay cô trở về nhà của hai người để quét tước dọn vệ sinh, thời gian còn lại không phải đi đi làm chính là về nhà mẹ ruột, đương nhiên cũng sẽ đi đến nhà chồng, thăm hỏi cha mẹ chồng.

Còn về Sở Lăng Xuyên, vài ngày không được thấy được anh, ban ngày thỉnh thoảng nhận được điện thoại của anh, hai người tán gẫu vài câu. Buổi tối khi đi ngủ cô thường lên mạng, cũng sẽ lên QQ chat với anh, trừ bỏ việc ông xã đại nhân không gọi điện ra, cuộc sống trừ thân phận đã kết hôn ra, tựa hồ không có gì thay đổi.

Bận rộn vài ngày, cũng đến cuối tuần, Tiểu Nhiên cùng Hàm Hàm hẹn cô buổi tối đi hát karaoke, Tố Tố vui vẻ đáp ứng, tan tầm, từ trường học đi ra, cô vui vẻ gọi điện thoại báo cho cha mẹ biết cô không về, sau đó vẫy taxi đến địa điểm đã hẹn.

Lúc đến nơi, di động đột nhiên vang lên, Tố Tố lấy điện thoại ra, nhìn xem là dãy số của mẹ chồng gọi tới, cô vội vàng nghe máy, gọi một tiếng mẹ, liền nghe thấy tiếng mẹ chồng vang lên: "Buổi tối con về nhà ăn cơm."

"Nhưng mà con đã hẹn với bạn...."

"Mẹ Chờ con, như vậy nhé."

Tố Tố còn chưa nói xong, bên kia Sở mẹ đã cúp máy, Tố Tố nhìn chằm chằm di động chân mày cau lại, hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn là cho xe quay đầu đi về hướng nhà chồng, sau đó gọi cho Hàm Hàm báo không đi được, bị Tiểu Nhiên cùng Hàm Hàm khách sáo một phen.

Đi vào nhà chồng, Tố Tố nhìn thấy anh cùng chi dâu đã ở đấy, tuy rằng là người thân, nhưng vẫn còn xa lạ,trò chuyện công tác, trò chuyện về Sở Lăng Xuyên, tìm đề tài, cũng may mọi người đều hay nói, không đến mức tẻ ngắt.

thời điểm ăn cơm Tố Tố cùng đại tẩu sắp bát đũa, Sở mẹ nhìn Tố Tố một cái, mở miệng nói:"Phụ nữ, buổi tối tốt nhất không nên đi ra ngoài, ở bên ngoài không an toàn, tiểu xuyên thường không ở nhà, không thể chăm sóc tốt cho con, chúng ta làm trưởng bối rất lo lắng."

Tố Tố nghe lời Sở mẹ nói đoán không biết Thái hậu đại nhân hay không còn có ý tứ khác, bilèn vâng lời nói: "Vâng, con đã biết, mẹ chăm sóc bản thân thật tốt, mẹ đừng lo lắng."

Đề tài này cứ như vậy trôi qua, Sở mẹ nhanh chóng bị chú ý bởi đứa cháu nhỏ con của anh trai, là một cô nhóc mười tuổi, rất thích quấn quít lấy bà nội. Sở mẹ đối với ai cũng mắt lạnh, duy chỉ với cháu gái, mặt bà lại tươi cười giống như hoa.

Bữa cơm chiều coi như là hòa hợp, sau khi ăn xong người một nhà ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm, thời điểm hơn tám giờ, anh trai cùng chị dâu ra về, Tố Tố cũng đứng dậy định xin phép ra về, Sở ba nhìnTố Tố nói: "Tiểu Xuyên cũng không ở đây, con một mình ở nhà cũng không hay lắm,hay tối nay con ở lại đây đi."

Tố Tố còn chưa nói, sở mẹ đã nói "Thời gian Tiểu Xuyên ở nhà cũng không nhiều lắm, Tố Tố à, nếu không con ở lại đây cùng chúng ta, như vậy mọi người cũng có thể chăm sóc lẫn nhau."

"Mẹ, ý tốt của mẹ và ba con vô cùng cảm kích." Tố Tố nói xong cười nói: "Bất quá, con mỗi ngày đều phải đi sớm về trễ, sợ quấy rầy ba mẹ, cũng may nhà kia cách đây không xa, con sẽ thường xuyên đến thăm hai người."

Uyển chuyển cự tuyệt, vừa nói xong, di động Tố Tố vang lên, cô nhìn thoáng qua Sở mẹ xin lỗi, rồi nhận máy, là mẹ cô gọi tới, mẹ cô nghe cô nói đi chơi cùng Tiểu Nhiên bọn họ, không biết cô đang ở nhà chồng, gọi điện hỏi cô khi nào thì về, đừng có về quá muộn.

Tố Tố cũng không thể tránh ở Sở gia tiếp điện thoại quá lâu, như vậy xem ra không tốt lắm, nói: "Mẹ con sẽ nhanh về."

Bên kia Lý Nguyệt Hương dặn Tố Tố đi trên đường cẩn thận một chút sau đó mới cúp máy, Tố Tố đem điện thoại di động cất đi, trở về gặp Sở mẹ.

Trên mặt bà vẫn bình tĩnh như cũ, bất quá trong lòng đang cảm thấy mất hứng, cảm thấy Tố Tố không cho lắm, Sở Lăng Xuyên thường không ở nhà, bà làm mẹ chồng phải nhắc nhở cô: "Tố Tố, con không ở đây cũng được, mẹ cũng không ép, tuy nhiên tiểu xuyên không mấy khi ở nhà, con cũng không nên ở nhà mẹ đẻ chứ?

Con hiện tại vừa mới lập gia đình, có thể chưa quen với cuộc sống hôn nhân mẹ cũng không trách, nhưng dù sao con cũng không nên ở riết nhà mẹ đẻ được. Được rồi, trời cũng không còn sớm, các con mau trở về đi, lăng nhạc, vừa vặn, con lái xe đưa Tố Tố về nhé."

Ai đều nghe được, Sở mẹ đây là nói Tố Tố đã kết hôn, cả ngày ở tại nhà mẹ đẻ.

Sở lăng nhạc anh Sở Lăng Xuyên hơi lắc đầu, sau đó đưa vợ cùng đứa nhỏ đi ra ngoài, sau đóTố Tố đi ra theo, Tố Tố cầm túi, mặc áo khoác, nói lời từ biệt với cha mẹ chồng, sau đó theo anh chị xuống lầu.

Lúc xuông xe, anh cười, nói: "Tố Tố, mẹ nói gì em cũng đừng để trong tâm, bà không có ác ý, chính là tuổi lớn rồi nên nói hơi nhiều thôi."

Tố Tố ngồi ở phía sau nhìn thoáng qua đang anh đang lái xe, cười cười nói: " Anh à, anh nghĩ em giống người để bụng hay so đo sao, dù mẹ có nói cái gì, em sẽ để trong lòng đâu."

"Ba, ba dám nói bà nội nói linh tinh, con sẽ đi mách với bà."

Cô nhóc nói một câu làm tất cả mọi người đều cười, chị dâu đối bà không phát biểu cái nhìn, chính là nói vớiTố Tố: "Tố Tố, có rảnh đến nhà anh chị, chúng ta về sau đều là người một nhà, nên làm quen nhiều hơn."

Khi đang nói chuyện, xe rất nhanh chạy đến tiểu khu nhàTố Tố, Tố Tố xuống xe vẫy tay chào từ biệt ba người rồi mới đi lên lầu.

Cô mở cửa phòng, vào tới nhà, mới gọi điện thoại cho ba mẹ, báo buổi tối không về, cô sẽ ở lại nhà mới kia, ba mẹ dặn cô khóa kỹ cửa sổ, cửa ra vào Tố Tố vâng lời, đánh răng rửa mặt chuẩn bị đi ngủ.

Nằm ở đây, Tố Tố lần đầu tiên ý thức được việc mình đã kết hôn, cuộc sống vẫn là đã thay đổi, cô thật sự đã gả cho Sở Lăng Xuyên.

Lần đầu tiên một mình ngủ qua đêm trong căn nhà này, trong lòng cô cảm thấy bất an, trong phòng ngủ rộng rãi, cô cuốn mình trong ổ chăn, tai dựng lên nghe động tĩnh xung quanh, lăn đi lăn lại trên giường nhưng không ngủ được.

Thời gian trôi qua, mãi cho đến hơn mười một giờ, Tố Tố rốt cục mới mơ màng chìm vào giấc ngủ, vừa mới ngủ không được bao lâu, nghe được tiếng cửa lớn vang lên, sau đó là tiếng bước chân vang lên, cô mới bừng tỉnh.

Tim cô đập bang bang trong lồng ngực theo tiếng bước chân, luống cuống chạy xuống giường, trong lòng hoảng sợ nghĩ đã trễ thế này là ai đến đây? Sở Lăng Xuyên ư? Không có khả năng, anh chắc đang ở trong bộ đội, không phải muốn trở về thì có thể trở về, người khác, cô thật sự nghĩ không ra sẽ là ai trễ như vậy còn tìm đến cô.

Ở trong phòng nhìn xung quanh một lần, Tố Tố vơ vôi cây gậy bóng chày dựng ở góc tường, rồi núp sau cửa nghe động tĩnh bên ngoài qua mắt thần.

Đang xem xét thời điểm,bóng đen đã đứng trước cửa phòng, từ bên ngoài Tố Tố qua mắt thần nhìn thấy người đứng trước cửa, tiếp theo hai mắt nhìn nhau, a, Tố Tố kinh hãi kêu lên một tiếng, mặt không còn chút máu!
Bình Luận (0)
Comment