Cô Dâu Hoa Yêu

Chương 36

Editor: Xám

Người bận nhất trong 《Lục giới》 ngoài vị đại thúc giao nhiệm vụ ra, hẳn là lão già râu bạc gầy như que củi mặt thì cười gian đó rồi.

Ngoài ký kết nhân duyên, phân xử ly hôn, Nguyệt Lão còn có một tác dụng chính là "Đáp cầu dắt mối" (làm mối).

Nếu trong lòng bạn thích người khác phái, có thể gửi tặng một tờ giấy hoa đào cho đối phương ở chỗ Thanh Điểu* của miếu Nguyệt Lão. Nhưng trong nhắc nhở hệ thống mà đối phương nhận được không hề hiển thị thân phận người gửi tin. Nếu như đối phương có người yêu khác hoặc vứt bỏ giấy này, nhiệm vụ "Xa gửi tương tư" sẽ thất bại, giấy hoa đào cũng sẽ biến mất. Nếu như đối phương viết tên bạn xuống giấy, sẽ tự động xuất hiện nhiệm vụ "Tâm ý tương thông", trên ngón út của tay phải hai người sẽ xuất hiện hiệu ứng tơ hồng nối liền hai bên. Nếu như một bên giữa đổi ý giữa đường lại có thể thông qua nhiệm vụ "Chặt đứt tơ tình" để cởi bỏ tơ hồng. Tơ hồng nối liền đủ mười ngày, hệ thống sẽ cử hành hôn lễ long trọng cho hai người. Đây cũng là một cách tác thành thầm mến lãng mạn nhất.

*Thanh Điểu: sứ giả của Tây Vương Mẫu.

Thế mà đến nay người có thể có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Bởi vì độ khó của nhiệm vụ “Một lòng trung can” thiết lập trước khi lấy được giấy hoa đào hoàn toàn đạt đến trình độ khiến người ta tức điên. Chẳng những bao gồm một vài nhiệm vụ BT cần thu thập vật phẩm từ 999 con quái vật, nhiệm vụ có độ khó cao khiêu chiến quái vật cấp BOSS, lại còn bao gồm nhiệm vụ giới hạn thời gian phức tạp như tìm người kiếm vật.

Cô từng có may mắn tận mắt chứng kiến một lần sự kiện rầm rộ ở thành Thiên Hương.

Trong giây phút một vị Hồ yêu MM viết tên tên Đao khách Thần tộc xuống giấy hoa đào, thật sự mưa hoa hồng đột nhiên rơi xuống màn hình đã dọa Hàn Đan giật nảy mình. Trong vòng năm phút toàn bộ quái vật tiến vào trạng thái hòa bình, không chủ động công kích người chơi nữa. Có Thanh Điểu cực lớn ngậm cây liền cành bay tới, ngoan ngoãn cúi thấp cổ trước mặt cô gái, chờ nàng cưỡi lên rồi bay vút lên trời cao. Trong túi của tất cả người chơi đang online đều xuất hiện một tấm thiệp mời màu đỏ thẫm, nhấn vào sẽ lập tức được truyền tống đến miếu Nguyệt Lão dự lễ. Tất cả người chơi sẽ nhận được lễ vật bên Nguyệt Lão phát, Liên Cơ nhận được một bình “Rượu tráng cốt”, sau khi sử dụng thuộc tính vĩnh cửu của xương cốt tăng thêm một điểm, lượng máu tăng lên không ít, vui đến mức cô cười nửa ngày.

Quy mô đó, cảnh tượng đó, thật sự là chiêng trống rầm rộ pháo nổ vang trời...... Khụ, phải là khói lửa rực rỡ, toàn thành phồn hoa, cả thế giới đều hoan hỉ mới đúng.

Tình huống của Mộng Yểm và nhân sĩ đã kết hôn nào đó lại có chỗ khác biệt.

Nhân vật đã kết hôn không thể gửi giấy, chỉ có thể viết tên. Nếu như người nhận giấy hoa đào là người đã kết hôn, người gửi đi cần phải trả giá lớn hơn nữa —— hoàn thành nhiệm vụ "Hàng nghìn tình kiếp" độ khó vượt qua năm sao trong truyền thuyết. Tức là hàng loạt nhiệm vụ liên hoàn thử thách khinh công, phi hành (bay), chiến đấu, kỹ năng và thao tác, một nhiệm vụ thất bại, sẽ thua cả ván bài. Sau khi khiêu chiến thành công, tơ hồng nối liền giữa hai người sẽ hủy bỏ quan hệ hôn nhân vốn có vô điều kiện, trở thành nhân duyên mới. Nếu như hôn nhân tồn tại trước đó có tài sản thế chấp, tự động hoàn lại hết số tiền cho mỗi người.

Cho đến bây giờ, cả server chưa có tiền lệ thành công hình thức này, Mộng Yểm có thể được xem là người chọc gậy bánh xe đầu tiên danh xứng với thực.

Đối với Hàn Đan mà nói, bang chủ Huyết Sắc Thịnh Yến độc chiếm Kính Hồ có thể hoàn thành loại nhiệm vụ BT này không hề bất ngờ, điều bất ngờ là người anh ta viết xuống lại là mình.

Người nào đó kinh hãi quá độ, cho đến khi anh xuất hiện lần thứ hai mới lấy lại tinh thần, nín nhịn nửa ngày mới mạo muội hỏi một câu: "Thế này là vì sao?"

Cảm giác xa lạ đang dần dần biến mất, vô tình đã quay trở lại hình thức cư xử của tiểu Hoa yêu và tiểu Thầy thuốc trước đây. 

"Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu." Anh cười, đáp theo cách tránh nặng tìm nhẹ.

"Bang chủ đại nhân, cô nương vừa yểu điệu vừa thục nữ ở bên ngoài đều xanh tươi như rừng rậm rồi, cần gì phải lãng phí một cơ hội tốt đẹp lên một cái cây nghiêng."

"Tôi thích trường phái trừu tượng."

"Anh ngứa tay hay là thiếu đòn?" Liên Cơ rút dây mây ra quất thủ lĩnh sát thủ, hiện lên vài chữ MISS to đùng.

Xung quanh hoàn toàn im lặng, chín vị khán giả tỏ vẻ rất cạn lời.

Anh cười nhạt đưa tay ra với cô: "Đến đây."

Vật cưỡi của Mộng Yểm là một con Phệ Hồn thú màu đen, răng nanh màu trắng rất dài và đồng tử màu vàng dài hẹp, lúc chạy cái đuôi ở phần thân vĩ đại nhấp nhô như sóng gợn. Hoa yêu được Cầm sư ôm ở phía trước, gió thổi qua bên cạnh hai người, thổi bay làn tóc và tay áo.

Hàn Đan bình tĩnh nhìn màn hình, mãi đến khi màn hình đột nhiên tối đi khiến cô phục hồi tinh thần.

Dòng sông yên tĩnh chảy xuôi vĩnh viễn không ngừng. Hoa sen màu hồng xoay tròn nổi trên mặt sông, thong thả trôi xuôi theo dòng nước. Trong bóng đêm tối đen, những ánh nến chập chờn chiếu sáng bốn chữ lớn trên tấm bia đá ở đầu cầu.

Một Bước Tương Tư.

Nơi đây, xa lạ mà lại quen thuộc.

Phệ Hồn thú thong thả dừng lại ở giữa cầu.

"A, thật là trùng hợp, tên của cây cầu này giống với tên bang phái chúng ta." Thấy đối phương vẫn im lặng, Hàn Đan cố gắng gợi chủ đề.

"Có lúc một bước là khoảng cách gần nhất cũng là xa nhất, trong vòng một bước, hai bên có thể bên nhau đến già. Ở ngoài một bước, hai người lại trở thành người dưng. Cái gọi là một bước tương tư, là một tiếc nuối không cách nào viên mãn." Anh thu tọa kỵ lại, đứng ở bên cạnh cô.

Gió đêm êm ái, xen lẫn mưa phùn chầm chậm rơi xuống, điểm giữa lòng sông từng vòng sóng gợn cực nhỏ, rồi lại nhanh chóng biến mất không thấy nữa.

"Em thích anh ta sao?" Mộng Yểm hỏi thẳng.

Hàn Đan hơi do dự.

Vốn đã quen một mình đánh quái luyện cấp, một mình làm nhiệm vụ, một mình xuống phó bản, lại bị sai sót ngẫu nhiên phá vỡ sự yên bình, ngay cả bản thân không có tiếng tăm gì cũng bắt đầu trở nên nổi tiếng. Người đàn ông được gọi là phu quân đó sẽ xuất hiện đầu tiên trong lúc nguy hiểm, sẽ kiên nhẫn dạy cô tự bảo vệ mình như thế nào, sẽ không hề oán thán theo cô lấy kinh nghiệm, sẽ đáp ứng cô đủ nhu cầu sung túc. Từ xa lạ đến thân quen, từ thân quen đến ỷ lại, từ ỷ lại đến thành thói quen, cho đến khi trở thành một phần không thể thiếu được trong cuộc sống trên mạng. Vậy thì, có được tính là thích không? Bọn họ thân mật hơn người ngoài, nhưng lại không thân mật bằng những đôi tình nhân trên mạng khác. Toàn bộ liên hệ chỉ ở trong trò chơi, ngoài ở đó ra hoàn toàn không có tiếp xúc nào khác. Vậy thì, có nên tính là thích không?

Cô suy nghĩ một lát, đáp: "Tôi đã từng nói với anh ấy là tôi thích anh ấy."

Đây là lời nói thật, ban đầu Liên Cơ vì bảo vệ tính mạng mà giả vờ đáng thương hư tình giả ý, còn bị Hà Xử Phong Lưu cười nhạo rất lâu.

"Nếu vậy, xem như là hai người lưỡng tình tương duyệt (tình yêu xuất phát từ cả hai phía)?" Anh im lặng giây lát, tiếp tục hỏi.

Ngón tay lơ lửng ở trên bàn phím, lại không thể nhấn xuống được..

Vào lúc gặp nhau anh nói: "Không phải muốn ở bên anh sao, anh thành toàn cho em".

Lúc cầu hôn anh nói: "Anh đến là để tạo ra cơ hội, để em giữ anh lại bên người."

Từ đầu đến giờ, cho dù là nói đùa, anh cũng chưa từng nói ra chữ đó.

Thích, hay là không thích? Cô luôn không giỏi về trò chơi đoán tâm tư.

Mặc Thiên Ẩn là người bạn đúng nghĩa đầu tiên của cô ở trong 《Lục giới》. Hai người kề vai chiến đấu, cùng trải qua sinh tử, càng giống như bạn bè thân thiết, sự giúp đỡ và thu nhận của anh khiến trong lòng cô trước sau luôn tồn tại cảm kích. Mà từ sau khi đạt được thỏa thuận với Hà Xử Phong Lưu, anh càng bảo vệ cô hơn, không hề có nửa phần làm trái với thỏa thuận. Mặc dù trong lòng có chút áy náy, nhưng nếu như giao hẹn vẫn còn, người nuốt lời không nên là mình. Sau khi hạ quyết tâm, cô mở miệng nói: "Có lẽ không xem là vậy. Tôi biết anh đã tốn rất nhiều thời gian, cũng cảm ơn anh đã viết tên tôi, nhưng mà......"

Hàn Đan còn đang vướng mắc vì tìm từ cho câu tiếp theo, ngẩng đầu lên lại nhìn thấy cột đối thoại xuất hiện một hàng chữ. 

"Em không cần cự tuyệt tôi nhanh như vậy."

Mộng Yểm chậm rãi đi lên phía trước, sau đó ngồi xuống ở một đầu cầu quay mặt về phía cô. Ống tay áo như mây lướt qua cây đàn cổ phía trước, phát ra một chuỗi nốt nhạc kỳ ảo.

"Khúc nhạc này gồm có một phút ba mươi giây, là kỹ năng duy nhất không có tính công kích và trạng thái tiêu cực của Cầm sư, cũng là khúc tôi thích nhất, em là khán giả duy nhất ngoài tôi ra."

"Tôi rất vinh hạnh......" Hàn Đan quẫn bách.

Quả thực, dưới sự tồn tại của đảng sát thủ kia, hoàn toàn không cần anh đích thân sử dụng những loại kỹ năng BUFF đó......

"Nếu như khi khúc ngừng em vẫn giữ vững ý kiến ban đầu, tôi sẽ rời đi, tuyệt đối không dây dưa." Người đàn ông nói xong, ngón tay thon dài gảy dây đàn, dáng điệu như nước chảy mây trôi, phong thái lỗi lạc.

Chỉ thấy lấy đàn làm trung tâm, trong phạm vi hình tròn cực lớn bao gồm cả Liên Cơ ở trong xuất hiện quầng sáng màu lam nhạt, giống như gợn sóng dịu dàng, từng lớp bồng bềnh tản ra, lại giống như bầu trời sao mênh mông bát ngát, lấp lánh từng đốm ánh bạc.

Trên màn hình xuất hiện dòng chữ "Bây giờ ngài đang ở trong phạm vi hiệu quả kỹ năng《 Nếu như • Tiếc nhau 》  của Cầm sư, nhận được gia tăng 20% tốc độ hồi máu và 15% sức phòng ngự lớn nhất".

Tiếng đàn du dương, cùng với tiếng nước chảy róc rách chảy xuôi bên tai.

Người đàn ông áo trắng hơn tuyết, mày kiếm mắt sáng.

Mưa phùn bay theo gió, trút xuống rất dày. Cảnh tượng này giống như một bức tranh thủy mặc cuộn tròn kiều diễm giàu ý nghĩa, khiến lòng người ta hướng tới, không đành lòng quấy rầy.

Mà một hàng chữ đột nhiên hiện ra trên cột đối thoại vốn yên tĩnh khiến người ta cảm thấy đột ngột gấp bội.

[ Phụ cận ] Mẫu Đơn Vọng Nguyệt: May mà anh tới giúp em, cảm ơn.

Khi ánh mắt Hàn Đan chuyển từ đối thoại lên người hai người đột nhiên xuất hiện trên cầu, vẻ mặt không khỏi cứng lại.

Theo đôi chân người đàn ông chạm xuống đất, đôi cánh màu lam thẫm kia tan biến ở phía sau.

Cô gái tóc vàng nép sát vào trong lòng anh hủy bỏ Ôm Nhau, nhẹ nhàng đứng bên cạnh anh.

Bốn người, gặp nhau trên cây cầu tên Tương Tư này.

Trong phút chốc đó, dường như đã trở thành một hình ảnh dừng trong phim câm đen trắng.

Tiếng đàn không hề dừng lại một lúc nào, lặp lại từng đoạn tự nhiên mà dịu dàng. Đột nhiên âm điệu chuyển đi, sóng chợt dậy lên, dập dờn thành từng lớp sóng lớn.

Hẳn là đến đoạn cao trào rồi.

Dây đàn leng keng, càng đàn càng nhanh, tựa như sóng lớn vỗ bờ ngọc đẹp vỡ tung thành tuyết trắng, lại giống như ngựa sắt giáo mác vạn tên cùng bắn ngàn quân gầm thét. Pha lẫn trong đó, còn có triền miên như có như không. 

Mà lòng, cũng đã mất đi sự bình yên theo tiếng nhạc này.

Ở một đầu cầu, là Mộng Yểm chờ đợi hồi đáp trong tiếng đàn du dương.

Đầu cầu còn lại, là Hà Xử Phong Lưu đột nhiên xuất hiện ôm mỹ nhân trong lòng. 

Ở giữa cầu, là Liên Cơ mặc bộ váy đỏ đứng cô đơn lẻ loi.

Ba phía tĩnh lặng.

Đột nhiên nhớ lại cảnh tượng trước đây.

Cũng là hoàn cảnh xấu hổ quẫn bách thế này, dưới cổng thành đôi cánh màu lam thẫm kia đã bảo vệ mình chu toàn trước lưỡi đao của mười mấy người Thần tộc sát ý đằng đằng.

Hàn Đan động đậy ngón tay hơi cứng đờ, khẽ cười một tiếng như tự giễu.

Ai coi ai là chân thành?

Trong thoáng chốc, chỉ thấy một tia sét phá vỡ bóng đêm, xông về phía Mộng Yểm. Mà người ấy lại không trốn không tránh, cứng rắn cố chấp tiếp nhận chiêu đó, vạch máu giảm đi một phần ba.

Sau khi tiếng đàn chịu công kích thì im bặt, không dư lại một âm cuối trầm thấp.

Chưa hết một khúc.

"Tôi nói rồi, cách xa cô ấy một chút." Tia sét vấn vít quanh mộc kiếm trong tay Di hồn sư Ma tộc.

Cửu Quỷ của Thịnh Yến vốn đứng sau lưng Mộng yểm không xa nhanh chóng tụ tập lại ở bên cạnh anh bắt đầu ngâm xướng, thậm chí vài chiêu thức đã lướt qua bên cạnh Liên Cơ, đánh về phía Hà Xử Phong Lưu. Mà bên còn lại, Tuyết Nha, Thất và Nguyệt Hắc Cao Phong Sát Nhân Dạ truyền tống đến cũng đã bày ra vũ khí.

Mộng Yểm thu đàn đứng dậy, hoàn toàn xem nhẹ công kích của Hà Xử Phong Lưu, chậm rãi mở miệng.

[ Thế giới ] Mộng Yểm: Thứ anh ta có thể cho em và không thể cho em, tôi đều có thể cho em, bao gồm cả trái tim tôi.

[ Thế giới ] Mộng Yểm: Bằng lòng đến bên cạnh tôi không?
Bình Luận (0)
Comment