Cô Dâu Siêu Quậy

Chương 35

Hắn đang ở phòng chờ cùng với Mỹ Lệ , hắn đứng ngồi không yên cứ đứng lên rồi lại ngồi xuống , mồ hôi vã ra , hắn đang rất là lo lắng , nó mới ốm dậy tự nhiên lại bị ngất nữa không biết có xảy ra chuyện gì hay không? Còn lỗi sợ rằng nó sẽ hiểu lầm nữa..............

-Anh à đừng có đi rồi lại ngồi nữa được không em chóng mặt quá. Mỹ Lệ lên tiếng.

-Em im lặng dùm cái đi . Hắn quát đôi mắt tức giận chiếu thẳng vào Mỹ Lệ như thiêu sống.

-Tại sao lại như vậy , anh đã quên chị rồi. Mỹ Lệ hét lên.

-Anh không quên . Hắn nắm chặt đôi tay gồng lên , nghiến răng nói.

-Vậy sao? thái độ của anh khi thấy con nhỏ đó ngất thì sao hả . Mỹ Lẹ như sắp khóc nói.

-Anh ........... anh không quên Tiểu Mĩ cô ấy là tất cả đối với anh nhưng Tiểu Vi là cuốc sống của anh xin em hãy hiểu cho ........ Hắn trầm xuống phải chăng hắn đang chịu trừng phạt vì đã lỡ để trái tim lỗi nhịp vì nó hay là hắn đã làm hình bóng Tiểu Mĩ lu mờ đi...........

-Cuộc sống sao? nực cười anh quen cô ta được bao lâu , chưa đầy 1 tháng dù là có hôn ước nhưng anh có thể từ chối mà đây là anh cố ý đẩy chị của em ra khỏi tâm trí của anh. Mỹ Lệ hét lên , cô yêu anh như vậy một tình yêu mù quáng cô quen hắn trước mà nhưng hắn chỉ quan tâm tới chị cô , cô đã cố gắng làm hắn chú ý tới cô nhưng không thể , vậy bây giờ chị cô đã không còn thế TẠI SAO HẮN KHÔNG THỂ YÊU CÔ CHứ TẠI SAO TAI SAO ?

-Anh xin lỗi nhưng anh nghĩ Tiểu Mĩ cũng sẽ hiểu cho anh , anh xin lỗi em Mỹ Lệ . Hắn áy náy giọng hối lỗi nhìn Mỹ Lệ một cách xót xa , hắn biết chứ hắn biết Mỹ Lệ yêu hắn nhưng hắn lịa không thể đáp lại được.

-Đừng xin lỗi em chỉ trách em quá ngốc khi yêu một người không yêu mình , quá khờ dại khi đợi chờ một bóng hình hư vô không lối thoát. Nói rồi Mỹ Lệ bước đi đôi mắt bắt đầu ngấn nước

Hắn thở dài thườn thượt hắn lại làm tổn thương một người con gái nữa , hắn đã làm tổn thương Tiểu Mĩ nay lại là nó người con gái đang dần dần chiếm lấy trái tim hắn ,...............

" Nực cười mày nực cười lắm" .

Ở đằng xa ánh nhìn thù hận đang chiếu thẳng vào phòng bệnh , hai bàn tay nắm chặt lại bật máu ra " Không ai có thể cướp anh ra khỏi tay em không bao giờ".

" ting" phòng cấp cứu mở ra .

-Cô ấy sao rồi bác sĩ . Hắn lao nhanh về phía bác sĩ ngay lập tức hỏi.

-Chỉ là vùng đau ở đầu tái phát , cậu đừng để cho bệnh nhân xúc động nữa điều này có thể gây nguy hiểm cho bệnh nhân bất cứ lúc nào . Và bệnh nhân đang dần dần lấy lại ký ức, qua hình chụp X- Quang phần tổn thương đã cho thấy dấu hiệu này . Bác sĩ ôn tồn trả lời,..............

-Lấy lại ký ức sao . Hắn lắp bắp không biết tại sao tim hắn nhói lên ..........

-Đúng tôi đi trước .

Hắn mở cửa hắn bắt gặp nó đã tỉnh rồi ánh mắt đang nhìn trong khoảng không vô định nó lạnh lùng đến nỗi khiến hắn giật mình , mái tóc dài khẽ tung bay trong gió , một vẻ đẹp cô độc đến cô đọng lòng người .

Nó cảm nhận được có ai đang nhìn mình nó quay lại , bất giác hai ánh mặt chạm nhau ,lập tức nó quay phắt đi .

-Cô khỏe chưa . Hắn dịu dàng hỏi .

-Khỏe . Giọng nói có âm vực lạnh đến thấu sương , giọng nói này làm hắn shock

Đây là người hay chọc hắn sao? đây là người làm hắn bao phen khốn đốn sao? KHÔNG PHẢI hắn như muốn hét lên ...........

-Chết rồi.......... cô có vấn đề rồi tôi tìm bác sĩ . Hắn lặp vụng về đi về phía trước hắn như không muốn tin.

-Đây mới chính là tôi . Nó vẫn giữ nguyên âm vực không hề thay đổi .

Hắn như chết sững mắt không ngừng nhìn nó , nó đang nói cái gì chứ,.......................

Chợt nó bước xuống từng từng bước đi về phía hắn .

-Tôi muốn từ hôn. Nó lạnh lùng đôi mắt chiếu thẳng vào hắn.

-Sao? Hắn nhìn nó đầy ngạc nhiên , nó bây giờ trông rất đáng sợ hắn thật sự bất ngờ .

-Tôi nhắc lại một lần nữa .TỪ HÔN . Nó càng giảm nhiệt độ trong lời nói , nó lạnh đến mức kinh động lòng người

Có ai biết được nó đang kìm chế , có ai biết được nó đang đau đến thế nào , có ai....................

Hắn không nói lên lời bởi trái tim hắn đang rất đau , người con gái hắn yêu đang muốn từ hôn ,người con gái hắn yêu................

-Cô đã hiểu lầm rồi thật ra lúc đó..............

-Anh không cần giải thích gần 1 tháng qua sống với anh là quá đủ đối với tôi . Hắn chưa kịp nói hết câu nó đã chêm vào , giọng vẫn băng tuyết cố hũ nhưng có vẻ run run , nó đang cô kìm chế cho thân thể chỉ trực chờ ngã xuống đất , trái tim nó đang rất đau khi nghĩ lại cảnh đó,...........điều mà nó không thể biết đó chỉ là hiểu lầm và hiểu lầm là thứ đáng sợ nhất trong tình yêu và bây giờ nó và hắn đang phải chịu .

-Cô nói sao . Hắn lắp bắp .

-TÔI NÓI LÀ TÔI CHÁN GHÉT CÁI CẢNH XUẤT NGÀY PHẢI NHÌN THẤY ANH , TÔI GHÉT ANH TÔI CĂM HẬN ANH . Nó hét lên .

Hắn như sụp đổ hoàn toàn niềm tin của hắn đã tan vỡ , hắn đang đau nên từng đợt , sự thật vẫn là sự thật NÓ KHÔNG YÊU HẮN .

-Được ,c...h..ú...c em hạnh phúc . Hắn bước đi , nó dõi theo khóe mi đã ướt tự lúc nào ,..........

" Em trả tự do cho anh , không cần áy náy chúc anh hạnh phúc , người con trai đầu tiên em yêu,................."

Hạnh phúc cứ tưởng giản đơn nhưng giữ được nó là cả một quá trình

Tình yêu là hạnh phúc nhưng tình yêu cũng là đau khổ

Cái gì cũng có mặt trái và mặt phải và tình yêu là không ngoại lệ..

end chap 12

Bình Luận (0)
Comment