Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

Chương 48

Nam Cung Vấn Thiên run rẩy tiêu sái đi ra, phía sau nam nhân ghen tị, ánh mắt hâm mộ vẫn đuổi theo hắn ra đến tận cửa thanh lâu.

Tại thời điểm mọi người còn đang chú ý đến hắn, Vân Phi Tuyết lặng lẽ rời khỏi thanh lâu, ở bên ngoài chờ hắn.

“Tỷ tỷ, ta hảo mất mát.” Rời khỏi thanh lâu một khoảng cách, Nam Cung Vấn Thiên bỏ mặt nạ trên mặt đi, bất mãn nói thầm nói.

“Ngươi mất cái gì?” Vân Phi Tuyết không hiểu ý hắn nói, nhìn hắn.

“Người ta đều hâm mộ ta, ghen tị ta, nhưng là ta ngay cả tay của tỷ tỷ cũng chưa đụng tới, ta là không phải thực rất mất mát sao? Tỷ tỷ ít nhất làm cho người ta hôn một chút đi.” Nam Cung Vấn Thiên mâu trung hiện lên một tia bỡn cợt, ủy khuất mười phần nhìn nàng.

“Mất cái gì? Là ai nói nữ nhân đều là một cái vị?” Vân Phi Tuyết trừng mắt đến, tiểu tử này nguyên lai suy nghĩ này.

“Cũng không biết, người ta mới nói là một cái vị, nếu không người ta như thế nào trả lời, huống chi ta căn bản không có biết vị của tỷ tỷ là như thế nào?” Nam Cung Vấn Thiên mâu trung lóe ra sáng chói, tựa hồ rất muốn nếm thử.

“Tiểu tử, điều không nên biết sẽ không cần biết.” Vân Phi Tuyết tức giận đáp, trong lòng đang tính toán xem bây giờ nên đi đâu?

“Tỷ tỷ suy nghĩ cái gì?” Nhìn ra nàng một bộ không thèm để ý, đang suy nghĩ gì đó, Nam Cung Vấn Thiên kỳ quái hỏi.

“Ta hiện tại đang nghĩ ta nên đi đâu đây?” Nàng trả lời chi tiết cho hắn, ở nơi không chút quen thuộc này, nàng một mảnh xa vời.

“Này nghĩ cái gì? Tỷ tỷ đương nhiên là theo ta về nhà rồi.” Nam Cung Vấn Thiên trưng ra một bộ dáng là đương nhiên, hắn chỉ có vì đem tỷ tỷ theo về nhà mới giúp nàng trốn ra khỏi thanh lâu.

“Ta sẽ không cùng ngươi về nhà.” Vân Phi Tuyết lắc đầu, thực khẳng định đến, nếu ông trời làm cho nàng đến thế giới này sống, như vậy nàng thầm nghĩ hảo hảo bình tĩnh chấp nhận cuộc sống này, rời xa thị phi.

“Vì cái gì?”

“Nói ngươi cũng không hiểu được, tiểu tử, giúp tỷ tỷ tìm một chỗ để ở đi.” Vân Phi Tuyết vẫn chưa giải thích, trực tiếp phân phó đến, hiện tại nàng chỉ có dựa vào hắn rồi.

Nam Cung Vấn Thiên nhìn chằm chằm nàng, nhìn vẻ mặt nàng thật kiên quyết, chỉ có thể thỏa hiệp nói: “Được rồi, tỷ tỷ theo ta đi.” Tuy rằng hắn rất muốn làm cho nàng cùng chính mình về nhà, nhưng là hắn tôn trọng quyết định của chính nàng, không nghĩ miễn cưỡng nàng.

***

Di Xuân lâu

Thị vệ canh giữ ở cửa thấy Tiêu Nam Hiên đi tới, vội vàng hành lễ đến: “Vương gia.”

“Người đâu.” Tiêu Nam Hiên lạnh lùng hỏi.

“Thưa Vương gia, khất cái mới rời đi không lâu, Anh Túc cô nương còn ở bên trong.” Thị vệ vội vàng hồi bẩm đến.

“Ân.” Tiêu Nam Hiên đẩy cửa ra, rồi đi vào, thân thủ xốc lên rèm màu phấn hồng, chỉ thấy bên trong không có một bóng người, một bộ quần áo sa mỏng ném ở trên giường, tựa hồ đã bị chủ nhân vứt bỏ.

Mâu quang lập tức biến lạnh như băng, chết tiệt, nàng cư nhiên dám trốn, gầm lên giận dữ nói: “Đi tới đây.”

“Vương gia, có gì phân phó.” Thị vệ vội vàng tiêu sái tiến vào, không biết Vương gia vì sao tức giận.

“Chính mình xem đi.” Tiêu Nam Hiên phẫn nộ giựt màn ra.

Thị vệ phát hiện trên giường không có một bóng người, nhìn xem chung quanh, mâu trung mang theo hoảng sợ nhìn sang nhau, trên đầu toát ra một tia mồ hôi lạnh, Anh Túc cô nương đâu rồi? Vội vàng cùng nhau quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đến: “Vương gia tha mạng, ty chức nhưng là không có thấy Anh Túc cô nương rời đi.”

“Làm sao vậy?” Tử Vân vừa lúc đi đến, nhìn hai tròng mắt hắn lạnh như băng, rồi nhìn đến trên mặt đất thị vệ đang quỳ, đột nhiên phát hiện Anh Túc cô nương không thấy đâu rồi, lập tức hiểu được, Vương gia tức giận vì cái gì? Chẳng lẽ nàng đào tẩu rồi, nhưng là nàng là như thế nào không kinh động đến thị vệ mà vẫn chốn thoát được?

Bình Luận (0)
Comment